TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 29
Chương 29: Nghiêm Hoa Lăng

“Từ đã, đây… Đều là tên bệ hạ đặt cho các ngươi?”

Ba người không hẹn mà cùng gật đầu, phí cho từng khuôn mặt xinh đẹp lại bị gắn cho danh hiệu rực rỡ sắc màu.

Dung Mục nhắm mắt.

… May mà lúc xuyên qua y đã tự báo tên họ.

Nếu không hôm nay đứng ở chỗ này không phải là thị quân Dung Mục mà có khi là thổ hoa bạch liên.

Dung Mục hàn huyên cùng ba người vài câu, y chưa từng trải qua chuyện nào quỷ dị như vậy, cùng một đống nam nhân thảo luận chuyện của nam nhân.

“Mỗi ngày bệ hạ đều ăn rất nhiều.”

“Ngủ cũng rất tốt, ta gọi cũng không tỉnh.”

“Nhưng mà tính tình cáu kỉnh có thừa, thường xuyên nổi giận khó hiểu.” Dung Mục mặt ủ mày ê thở dài một hơi: “Bệ hạ sủng ái ta, ta cũng lo cho thân thể bệ hạ, gần đây đang nghĩ cách dỗ người.”

Ba vị thị quân trẻ tuổi đứng bên nghe vậy, ánh mắt đăm đăm.

Lục Phục từ đầu đến cuối vẫn khoanh tay ngẩn ngơ như đi vào cõi thần tiên thật sự không nhịn được nữa, hỏi: "Mỗi ngày Dung công tử đều ở chung với bệ hạ như vậy sao?”

Dung Mục gật đầu, ưu sầu nói: “Đúng vậy, gần vua như gần cọp mà.”

Ba người còn lại: “…”

Dung Mục nhìn đám người: “Các ngươi đã ở bên bệ hạ bao lâu rồi?”

“Khoảng ba năm gì đó.” Lam Quý đáp.

Vốn tưởng vị sủng quân mới lên này sẽ kiêu ngạo bức người, không nghĩ tới không chỉ có dung mạo thượng đẳng, ngay cả tính tình cũng khiến người ta như tắm mình trong gió xuân.

Chỉ có điều, hình như hơi to gan quá rồi.

Dung Mục vừa đi vào bên trong vừa nhỏ giọng cảm thán: “Ba năm à… nếu ở gia đình bình thường chắc sinh được hai đứa rồi…”

Một câu nhẹ bẫng lại khiến ba người trẻ tuổi mặt đỏ tai hồng.

Dung Mục nói cho cùng vẫn không muốn đi giao tiếp với nữ tử, vì thế y tự tìm một cái đình nhỏ ngồi xuống, lại bảo mấy vị Lam, Lục, Hồng theo thứ tự ngồi xuống.

Lục Phục yên lặng rót cho Dung Mục một ly trà, mấy người bọn họ đều là nam tử, cách nhóm quý nữ đối diện ngắm hoa mua vui một tảng đá cuội.

Dung Mục uống ngụm trà, vạt áo xanh lục bay bay, môi hồng răng trắng, đôi mắt hơi xếch đảo qua đám oanh oanh yến yến ở đối diện, nếu dùng ngôn ngữ cung đình miêu tả thì đây đúng là khung cảnh của thần tiên.

Y bắt đầu tin lời Minh Xuân nói rồi.

Bạo quân thống trị Đại Thương rất tốt, thị quân trong cung có tu dưỡng, quý nữ lui tới phong tư yểu điệu, tất cả đều thể hiện sự phồn hoa của giai cấp quý tộc Đại Thương, hoàn toàn không tuỳ tiện như trong tưởng tượng của y.

Dung Mục dùng một tay chống cằm, đôi mắt đảo qua đảo lại mấy tiểu cô nương, đột nhiên hỏi: “Đó là ai?”

Lục Phục nhìn theo ánh mắt y, thấy một vị tiểu thư cực kỳ quý khí đứng trong bụi hoa như trăng được ngàn sao vây quanh, khéo ở chỗ nàng còn đang đối mắt với bọn họ.

Lục Phục nhỏ giọng nói: “Dung công tử có điều không biết, vị này là cháu gái nhà Nghiêm các lão, tên là Nghiêm Hoa Lăng, ở kinh đô có tiếng là thiên kim tiểu thư, hội ngắm hoa lần này là Nghiêm các lão đi đầu đề nghị.”

Dung Mục “ồ” một tiếng, chậm rì rì nói: “Nghiêm các lão có lẽ ý của Tuý Ông không phải rượu* rồi.”

*Mang ẩn ý khác

Đáng tiếc sáng sớm hoàng đế đã không chịu gặp ai, tỏ rõ mình kháng cự mấy đóa hoa đào này.

Trong lúc nhất thời sắc mặt đám người cực kỳ xuất sắc, Dung Mục thì bàng quan, không nhận ra ba vị thị quân bên cạnh đều ôm thái độ uống trà ăn dưa.

Trong bốn vị nam sủng ở đây lại không có lấy một người thật sự đặt tâm tư lên người hoàng đế.

8

0

1 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.