0 chữ
Chương 17
Chương 17: Tiệc hoa xuân
Thương Từ Trú nhếch môi cười một tiếng, hơi khom lưng, ngửi hương thơm trên tóc Dung Mục, diễn trọn bộ hôn quân vì mỹ sắc mà bỏ giang sơn.
Dung Mục nuốt nước bọt, nghe bạo quân nửa thật nửa giả nhẹ giọng thì thầm bên tai: “Trẫm có thể tạm thời không truy cứu ngươi là ai, nhưng trẫm có tính chiếm hữu tương đối cao với đồ của mình, lần sau còn dám dụ dỗ bọn họ nhìn ngươi, trẫm sẽ móc tròng mắt bọn họ cho chó ăn, thị quân đã rõ chưa?”
Người của Tử Viên Điện quỳ nguyên một buổi sáng, chỉ có Lang Hỉ yên lặng chạy trước chạy sau, thay hoàng đế chuẩn bị đồ ăn sáng, rất nhiều lần Dung Mục há mồm đều b·ị Thương Từ Trú qua loa lấy lệ áp trở về.
“Đã làm sai thì phải chịu phạt, chỉ quỳ một buổi sáng thôi, dễ chịu hơn so với quỳ trên nền đá vào buổi tối nhiều.” Thương Từ Trú thản nhiên buông đũa bạc, nhìn Dung Mục: “Thị quân nói có phải không?”
Đây là uy h·iếp sao? Đây là uy h·iếp đi!
Dung Mục bị kí©h thí©ɧ quá nhiều sinh ra xúc động muốn trị cái tật xấu này của hoàng đế.
“Vậy chi bằng ngày sau ta ra cửa đều che mặt? Là người khác nhìn ta đến ngây dại, đâu phải ta có ý định câu dẫn ai, bệ hạ không cần làm khó khiến ta sợ, lòng ta mỏng như tờ giấy dán song cửa sổ, dọa nhiều đêm khuya dễ luẩn quẩn trong lòng, ta còn muốn làm thị quân cho bệ hạ đấy.” Dung Mục uống một hớp canh, về phần đồ ăn trước mặt y không hề động đũa.
Hoàng đế có dạng người nào chưa từng gặp qua, nếu y vâng vâng dạ dạ có lẽ sẽ bị ghét bỏ, nên từ từ thăm dò giới hạn của bạo quân, sau này muốn làm gì cũng tiện hơn nhiều.
Quả nhiên Thương Từ Trú không trách tội y, thậm chí còn cười như không cười, Lang Hỉ đứng bên chia thức ăn mà run tay, sợ giây tiếp theo sẽ biến thành hiện trường máu me be bét!
Nhưng chuyện gì cũng không xảy ra, dường như sức chịu đựng của bệ hạ với vị thị quân này rất lớn.
“Ngươi nói đúng, ngươi là sủng quân mới của trẫm… Trẫm đột nhiên nhớ tới, trước đó vài ngày có đại thần đề nghị tổ chức ngày hội ngắm hoa trong hoàng cung, trẫm thấy Dung thị quân nhất thời kinh diễm vô cùng, không nghĩ ra ai có thể đẹp qua người của trẫm, nếu không Dung thị quân thay trẫm tham gia thi đấu đi, thắng thì trẫm sẽ không so đo chuyện hôm nay, còn nếu thua…” Thương Từ Trú ra vẻ nghiêm túc suy nghĩ như thể muốn thấy vẻ mặt xuất sắc của Dung Mục, hắn tà ác nói: “Nếu thua, buổi tối trẫm sẽ tìm thị quân tính món nợ này.”
Dung Mục nhất thời không phản ứng kịp, hội ngắm hoa không phải đi ngắm hoa thôi à, thi thố cái gì? Lang Hỉ vừa nhìn nét mặt Dung Mục là biết vị này nghe chưa hiểu ý thiên tử, lão đành nhỏ giọng giải thích: “Tiệc hoa xuân nói là ngắm hoa, trên thực tế là ngắm mỹ nhân, toàn bộ mỹ nhân Đại Thương đều sẽ đến kinh đô, các quý nữ kinh đô đều mỹ mạo vô song…”
Dung Mục mở to hai mắt không dám tin: “Bệ hạ muốn ta đi thi đấu với nữ nhân?”
Thương Từ Trú xoa tay, rũ mắt: “Đây là biểu hiện của việc trẫm sủng ái ngươi, nếu thị quân cảm thấy xấu hổ, trẫm có thể cho người của Tây Khánh Cung tới tiếp khách giúp ngươi, cứ coi như đi chơi thôi.”
Lang Hỉ đúng lúc bổ sung: “Trong Tây Khánh Cung đều là các công tử.”
Dung Mục: “…”
Thật hả? Ta không tin.
Trong này nhất định có âm mưu quỷ kế nào đó mà y không biết.
“Ta…”
Thương Từ Trú đột nhiên ngước mắt cắt ngang: “Đêm qua trẫm đã muốn hỏi ngươi, ngươi không được phu tử dạy dỗ hả?”
Dung Mục nuốt nước bọt, nghe bạo quân nửa thật nửa giả nhẹ giọng thì thầm bên tai: “Trẫm có thể tạm thời không truy cứu ngươi là ai, nhưng trẫm có tính chiếm hữu tương đối cao với đồ của mình, lần sau còn dám dụ dỗ bọn họ nhìn ngươi, trẫm sẽ móc tròng mắt bọn họ cho chó ăn, thị quân đã rõ chưa?”
Người của Tử Viên Điện quỳ nguyên một buổi sáng, chỉ có Lang Hỉ yên lặng chạy trước chạy sau, thay hoàng đế chuẩn bị đồ ăn sáng, rất nhiều lần Dung Mục há mồm đều b·ị Thương Từ Trú qua loa lấy lệ áp trở về.
“Đã làm sai thì phải chịu phạt, chỉ quỳ một buổi sáng thôi, dễ chịu hơn so với quỳ trên nền đá vào buổi tối nhiều.” Thương Từ Trú thản nhiên buông đũa bạc, nhìn Dung Mục: “Thị quân nói có phải không?”
Dung Mục bị kí©h thí©ɧ quá nhiều sinh ra xúc động muốn trị cái tật xấu này của hoàng đế.
“Vậy chi bằng ngày sau ta ra cửa đều che mặt? Là người khác nhìn ta đến ngây dại, đâu phải ta có ý định câu dẫn ai, bệ hạ không cần làm khó khiến ta sợ, lòng ta mỏng như tờ giấy dán song cửa sổ, dọa nhiều đêm khuya dễ luẩn quẩn trong lòng, ta còn muốn làm thị quân cho bệ hạ đấy.” Dung Mục uống một hớp canh, về phần đồ ăn trước mặt y không hề động đũa.
Hoàng đế có dạng người nào chưa từng gặp qua, nếu y vâng vâng dạ dạ có lẽ sẽ bị ghét bỏ, nên từ từ thăm dò giới hạn của bạo quân, sau này muốn làm gì cũng tiện hơn nhiều.
Quả nhiên Thương Từ Trú không trách tội y, thậm chí còn cười như không cười, Lang Hỉ đứng bên chia thức ăn mà run tay, sợ giây tiếp theo sẽ biến thành hiện trường máu me be bét!
“Ngươi nói đúng, ngươi là sủng quân mới của trẫm… Trẫm đột nhiên nhớ tới, trước đó vài ngày có đại thần đề nghị tổ chức ngày hội ngắm hoa trong hoàng cung, trẫm thấy Dung thị quân nhất thời kinh diễm vô cùng, không nghĩ ra ai có thể đẹp qua người của trẫm, nếu không Dung thị quân thay trẫm tham gia thi đấu đi, thắng thì trẫm sẽ không so đo chuyện hôm nay, còn nếu thua…” Thương Từ Trú ra vẻ nghiêm túc suy nghĩ như thể muốn thấy vẻ mặt xuất sắc của Dung Mục, hắn tà ác nói: “Nếu thua, buổi tối trẫm sẽ tìm thị quân tính món nợ này.”
Dung Mục nhất thời không phản ứng kịp, hội ngắm hoa không phải đi ngắm hoa thôi à, thi thố cái gì? Lang Hỉ vừa nhìn nét mặt Dung Mục là biết vị này nghe chưa hiểu ý thiên tử, lão đành nhỏ giọng giải thích: “Tiệc hoa xuân nói là ngắm hoa, trên thực tế là ngắm mỹ nhân, toàn bộ mỹ nhân Đại Thương đều sẽ đến kinh đô, các quý nữ kinh đô đều mỹ mạo vô song…”
Thương Từ Trú xoa tay, rũ mắt: “Đây là biểu hiện của việc trẫm sủng ái ngươi, nếu thị quân cảm thấy xấu hổ, trẫm có thể cho người của Tây Khánh Cung tới tiếp khách giúp ngươi, cứ coi như đi chơi thôi.”
Lang Hỉ đúng lúc bổ sung: “Trong Tây Khánh Cung đều là các công tử.”
Dung Mục: “…”
Thật hả? Ta không tin.
Trong này nhất định có âm mưu quỷ kế nào đó mà y không biết.
“Ta…”
Thương Từ Trú đột nhiên ngước mắt cắt ngang: “Đêm qua trẫm đã muốn hỏi ngươi, ngươi không được phu tử dạy dỗ hả?”
7
0
1 tháng trước
4 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
