0 chữ
Chương 6
Chương 6
Editor: SoleilNguyen
Nhưng với thuộc tính ngốc bạch ngọt nàng sẽ không từ bỏ, nàng cho rằng đây đều là anh trai đang thử thách, mài giũa mình, nàng còn nhiều lần bày tỏ sẽ nghiêm túc học hỏi, không ngừng tiến bộ, dáng vẻ ngây thơ đó khiến Tống Dụ tức đến muốn vứt kịch bản.
Minh U đi về phía Tống Giai Di.
Tống Giai Di vẫn đang cắm cúi học thuộc kịch bản, cố gắng thông qua việc học thuộc để hiểu sâu sắc hơn nội tâm nhân vật. Trợ lý nhỏ bên cạnh đang cầm chiếc quạt nhỏ, nhận thấy Minh U đến gần, cô kéo tay áo Tống Giai Di.
Tống Giai Di ngẩng đầu, tưởng Minh U cũng là fan của mình: "Chào bạn, bạn muốn chữ ký hay chụp…"
Minh U thản nhiên nói: "Học vẹt có ích gì."
Tống Giai Di ngây người, còn chưa kịp nói gì, trợ lý nhỏ bên cạnh lập tức nổi giận, nghệ sĩ nhà cô dù sao cũng từng đóng hai bộ phim truyền hình, là một tiểu hoa có chút tiếng tăm, Minh U là cái gì? Vô danh tiểu tốt, đóng vai quần chúng trong đoàn phim, cũng xứng đáng nói nghệ sĩ nhà cô sao?
"Lục Minh U cô có hiểu quy tắc không, có lịch sự không vậy? Giai Di nhà chúng tôi là tiền bối của cô, đã đóng hai vai nữ chính, còn cô thì sao? Cô nghĩ mình là ai chứ! Lên tiếng là muốn chỉ đạo diễn xuất của Giai Di nhà chúng tôi, cô chẳng qua chỉ đóng một vai kỹ nữ mới được đạo diễn Tống thêm cảnh, vai diễn kiểu đó chỉ cần khoe chút da thịt, liếc mắt đưa tình, ai mà chả diễn được! Đúng rồi, cô còn chưa biết quan hệ giữa đạo diễn Tống và Giai Di nhà chúng tôi đâu nhỉ? Cô cẩn thận chút, chỉ cần Giai Di nhà chúng tôi nói một câu, đạo diễn Tống sẽ đổi cô ngay!"
Tống Giai Di ngượng ngùng chọc chọc trợ lý nhỏ, ra hiệu cô đừng nóng nảy như vậy. Trợ lý nhỏ mặt đầy căm phẫn, như thể chịu một nỗi uất ức tày trời: "Giai Di chị chính là quá hiền, mới để cho cả loại diễn viên phụ tầm thường này cũng dám đến khıêυ khí©h chị!"
Trợ lý nhỏ còn rất giỏi đưa ra ví dụ, nói Lục Minh U không đi tìm nam chính, không tìm nữ phụ, mà lại cứ đi tìm nàng, chính là vì nàng bình thường đối xử với mọi người quá hòa nhã.
Minh U nghe, không hề ngắt lời. Cô muốn xem, tai của nữ chính này mềm đến mức nào.
Quả nhiên, theo những lời phàn nàn tố cáo của trợ lý nhỏ, biểu cảm của Tống Giai Di quả nhiên thay đổi, khi nhìn lại Minh U cũng bớt đi chút hòa nhã, thêm chút cảnh giác.
Tống Giai Di mở miệng: "Cô Lục, rốt cuộc cô tìm tôi có việc gì?"
So với việc trả lời câu hỏi, Minh U thích đưa ra câu hỏi hơn, nắm quyền kiểm soát hướng đi của cuộc nói chuyện: "Nghe nói cô Tống xuất thân từ trường phái học viện?"
"Đúng vậy, tôi là sinh viên năm ba của Học Viện Hí Kịch Đế Đô."
Khi nói câu này, Tống Giai Di hơi ngẩng đầu, có thể thấy nàng khá tự hào về xuất thân chính thống từ trường phái học viện của mình.
Minh U khẽ cười.
"Cô cười cái gì?!" Tống Giai Di trẻ con hỏi ngược lại.
"Cảm thấy kỳ lạ, người của trường phái học viện lại vẫn chỉ biết học vẹt."
"Cô ——!!!"
Tống Giai Di tức đến đỏ cả mặt.
Trợ lý nhỏ nói đúng, người phụ nữ này quả nhiên là tới khıêυ khí©h!
Nói xong, Minh U vẫy tay với nàng, quay người rời đi.
Tống Giai Di và trợ lý nhỏ đều tức giận không nhẹ, trong lòng họ cũng thắc mắc Minh U sao mà dám, lại dám trắng trợn tìm nữ chính gây chuyện trước mắt bao người, không sợ mình bị đuổi khỏi đoàn phim sao?
Vương Lực sợ hãi lau mồ hôi, không cần ngẩng đầu hắn cũng có thể cảm nhận được cảm xúc đáng sợ tỏa ra từ Tống Dụ.
Đạo diễn Tống bình thường có nghiêm khắc với nữ chính đến mấy, thì nàng cũng là em gái ruột của anh mà!
Vương Lực trong lòng thoáng tiếc nuối một hạt giống tốt, mở miệng nói: "Đạo diễn Tống, hay là… Tôi tìm một lý do để Lục Minh U tự mình rời đi?"
Tống Dụ lạnh lùng liếc hắn: "Lục Minh U rời đi, cậu mặc váy giúp cô ta quay à?"Top of Form
Nhưng với thuộc tính ngốc bạch ngọt nàng sẽ không từ bỏ, nàng cho rằng đây đều là anh trai đang thử thách, mài giũa mình, nàng còn nhiều lần bày tỏ sẽ nghiêm túc học hỏi, không ngừng tiến bộ, dáng vẻ ngây thơ đó khiến Tống Dụ tức đến muốn vứt kịch bản.
Minh U đi về phía Tống Giai Di.
Tống Giai Di vẫn đang cắm cúi học thuộc kịch bản, cố gắng thông qua việc học thuộc để hiểu sâu sắc hơn nội tâm nhân vật. Trợ lý nhỏ bên cạnh đang cầm chiếc quạt nhỏ, nhận thấy Minh U đến gần, cô kéo tay áo Tống Giai Di.
Tống Giai Di ngẩng đầu, tưởng Minh U cũng là fan của mình: "Chào bạn, bạn muốn chữ ký hay chụp…"
Minh U thản nhiên nói: "Học vẹt có ích gì."
Tống Giai Di ngây người, còn chưa kịp nói gì, trợ lý nhỏ bên cạnh lập tức nổi giận, nghệ sĩ nhà cô dù sao cũng từng đóng hai bộ phim truyền hình, là một tiểu hoa có chút tiếng tăm, Minh U là cái gì? Vô danh tiểu tốt, đóng vai quần chúng trong đoàn phim, cũng xứng đáng nói nghệ sĩ nhà cô sao?
Tống Giai Di ngượng ngùng chọc chọc trợ lý nhỏ, ra hiệu cô đừng nóng nảy như vậy. Trợ lý nhỏ mặt đầy căm phẫn, như thể chịu một nỗi uất ức tày trời: "Giai Di chị chính là quá hiền, mới để cho cả loại diễn viên phụ tầm thường này cũng dám đến khıêυ khí©h chị!"
Minh U nghe, không hề ngắt lời. Cô muốn xem, tai của nữ chính này mềm đến mức nào.
Quả nhiên, theo những lời phàn nàn tố cáo của trợ lý nhỏ, biểu cảm của Tống Giai Di quả nhiên thay đổi, khi nhìn lại Minh U cũng bớt đi chút hòa nhã, thêm chút cảnh giác.
Tống Giai Di mở miệng: "Cô Lục, rốt cuộc cô tìm tôi có việc gì?"
So với việc trả lời câu hỏi, Minh U thích đưa ra câu hỏi hơn, nắm quyền kiểm soát hướng đi của cuộc nói chuyện: "Nghe nói cô Tống xuất thân từ trường phái học viện?"
"Đúng vậy, tôi là sinh viên năm ba của Học Viện Hí Kịch Đế Đô."
Khi nói câu này, Tống Giai Di hơi ngẩng đầu, có thể thấy nàng khá tự hào về xuất thân chính thống từ trường phái học viện của mình.
"Cô cười cái gì?!" Tống Giai Di trẻ con hỏi ngược lại.
"Cảm thấy kỳ lạ, người của trường phái học viện lại vẫn chỉ biết học vẹt."
"Cô ——!!!"
Tống Giai Di tức đến đỏ cả mặt.
Trợ lý nhỏ nói đúng, người phụ nữ này quả nhiên là tới khıêυ khí©h!
Nói xong, Minh U vẫy tay với nàng, quay người rời đi.
Tống Giai Di và trợ lý nhỏ đều tức giận không nhẹ, trong lòng họ cũng thắc mắc Minh U sao mà dám, lại dám trắng trợn tìm nữ chính gây chuyện trước mắt bao người, không sợ mình bị đuổi khỏi đoàn phim sao?
Vương Lực sợ hãi lau mồ hôi, không cần ngẩng đầu hắn cũng có thể cảm nhận được cảm xúc đáng sợ tỏa ra từ Tống Dụ.
Đạo diễn Tống bình thường có nghiêm khắc với nữ chính đến mấy, thì nàng cũng là em gái ruột của anh mà!
Vương Lực trong lòng thoáng tiếc nuối một hạt giống tốt, mở miệng nói: "Đạo diễn Tống, hay là… Tôi tìm một lý do để Lục Minh U tự mình rời đi?"
Tống Dụ lạnh lùng liếc hắn: "Lục Minh U rời đi, cậu mặc váy giúp cô ta quay à?"Top of Form
4
0
1 tuần trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
