0 chữ
Chương 5
Chương 5
Editor: SoleilNguyen
Ống kính bắt đầu quay, Minh U nhìn về phía ống kính, dường như ở đó đang có vị hoàng đế uy nghiêm ngự tọa. Cô cong một nụ cười thẹn thùng, mi mắt rũ xuống, duyên dáng cúi chào về phía đó.
Phía sau, vài vũ nữ cũng theo sau hành lễ.
Rõ ràng mặc cùng một kiểu trang phục, thậm chí màu sắc còn rực rỡ bắt mắt hơn cô, nhưng từ khi Minh U xuất hiện, ánh mắt mọi người không thể rời khỏi cô, những vũ nữ phía sau đều làm nền cho cô.
Tống Dụ là người cảm nhận sâu sắc nhất.
Trên màn hình giám sát, thiếu nữ như đóa hoa đào non nhất, rực rỡ nhất trên cây đào mùa xuân, sắc hồng lan tỏa trên cánh hoa như vẻ thẹn thùng ẩn hiện trên má cô, mọi thứ đều tự nhiên và vừa vặn.
Minh U đứng dậy, vén khăn che mặt, cuối cùng cùng các vũ nữ khác bước xuống sân khấu.
Khi bóng dáng sắp biến mất khỏi ống kính, cô đột nhiên nghiêng mắt. Ánh mắt này không nhìn về phía hoàng đế, cũng không nhìn về phía bất kỳ ai.
Nhưng Tống Dụ lại từ động tác nhỏ này mà cảm nhận được sự kiềm chế đầy mong đợi của nhân vật.
Động tác này thêm vào rất tốt.
Sự khó chịu ban đầu nảy sinh vì Minh U đột nhiên dừng lại, giờ đã tan biến.
Vũ nữ không có lời thoại, đây là điều đã được quyết định ngay từ khi kịch bản được thiết lập. Nhưng Tống Dụ đột nhiên cảm thấy, vai diễn này có lẽ không chỉ dừng lại ở đó!
Anh gọi biên kịch đến, mở một cuộc họp tạm thời.
Minh U không hề bất ngờ trước phản ứng của Tống Dụ. Nếu anh không thêm cảnh cho mình, đó mới là làm mất danh tiếng "đạo diễn thiên tài" của anh.
Vì lịch trình hôm nay đã kín mít, dù có thêm cảnh cũng phải đợi đến ngày kia mới có thời gian quay, vì vậy Minh U lập tức đi tẩy trang, thay lại quần áo của mình.
Cô tìm quanh trong đám đông, cuối cùng cũng tìm thấy nữ chính của thế giới này… Tống Giai Di.
Đặc điểm của Tống Giai Di rất rõ ràng, trong một đám người cau mày rầu rĩ sợ bị Tống Dụ mắng, nàng là người có biểu cảm ngây thơ vô tội nhất.
Nhắc mới nhớ, Tống Dụ và Tống Giai Di còn có duyên nợ sâu sắc.
Tống Dụ vốn có một gia đình hạnh phúc, cha mẹ yêu thương nhau, nhưng kể từ khi cha anh đi công tác ở tỉnh lân cận về, mọi thứ đều thay đổi. Cha mẹ bắt đầu cãi vã không ngừng, mẹ anh ngày nào cũng khóc lóc, cha anh bắt đầu không về nhà, chỉ trong nửa năm, hai người đã ly hôn.
Sau khi ly hôn không lâu, mẹ anh trầm cảm tự sát, Tống Dụ nhỏ tuổi liền được gửi đến chỗ cha mình.
Anh lúc này mới biết, hóa ra nửa năm trước, cha anh đi công tác tình cờ gặp lại mối tình đầu, người phụ nữ đó vừa ly hôn, cuộc sống không như ý. Cha Tống Dụ nhất thời mềm lòng liền giúp bà tìm một vị trí trong công ty mình, hai người từ đó thường xuyên gặp gỡ.
Sau đó, trong một lần nửa ép nửa thuận, họ đã phát sinh quan hệ.
Mẹ Tống Dụ biết chuyện, không chịu nổi sự phản bội của chồng, liền đến công ty gây rối vài lần, kết quả không cẩn thận va phải người phụ nữ kia. Lúc ấy người phụ nữ đó đang mang thai, cú va chạm này suýt chút nữa khiến bà sảy thai.
Cha Tống Dụ thương xót mối tình đầu, lại cho rằng vợ mình là một người phụ nữ độc ác, vì vậy kiên quyết ly hôn, quay lưng lại kết hôn với mối tình đầu, và sinh ra một cô con gái.
Cô con gái đó, chính là Tống Giai Di.
Những năm Tống Dụ lớn lên, mỗi ngày phải đối mặt với người cha lạnh nhạt, người mẹ kế giả tạo, tính cách dần dần bị bóp méo lúc nào không hay, anh hận thấu xương cả gia đình đó, bao gồm cả Tống Giai Di.
Mà lý do anh bước chân vào ngành đạo diễn cũng là vì Tống Giai Di từ nhỏ đã muốn làm diễn viên.
Anh muốn trong lĩnh vực mà nàng mơ ước, nghiền nát hoàn toàn mọi hy vọng của nàng.
Nghe thì có vẻ ấu trĩ, nhưng đó lại là chấp niệm gần hai mươi năm của Tống Dụ.
Còn Tống Giai Di lúc này, chỉ đơn giản là không ngừng băn khoăn tại sao anh trai không thích mình, hơn nữa trước mặt mọi người lại chê bai khả năng diễn xuất của nàng, nói nàng diễn còn không bằng cái cọc gỗ ở cửa… Nhưng nàng chưa bao giờ nhận ra sự căm ghét thấu xương mà anh trai dành cho mình.
Ống kính bắt đầu quay, Minh U nhìn về phía ống kính, dường như ở đó đang có vị hoàng đế uy nghiêm ngự tọa. Cô cong một nụ cười thẹn thùng, mi mắt rũ xuống, duyên dáng cúi chào về phía đó.
Phía sau, vài vũ nữ cũng theo sau hành lễ.
Rõ ràng mặc cùng một kiểu trang phục, thậm chí màu sắc còn rực rỡ bắt mắt hơn cô, nhưng từ khi Minh U xuất hiện, ánh mắt mọi người không thể rời khỏi cô, những vũ nữ phía sau đều làm nền cho cô.
Tống Dụ là người cảm nhận sâu sắc nhất.
Trên màn hình giám sát, thiếu nữ như đóa hoa đào non nhất, rực rỡ nhất trên cây đào mùa xuân, sắc hồng lan tỏa trên cánh hoa như vẻ thẹn thùng ẩn hiện trên má cô, mọi thứ đều tự nhiên và vừa vặn.
Minh U đứng dậy, vén khăn che mặt, cuối cùng cùng các vũ nữ khác bước xuống sân khấu.
Nhưng Tống Dụ lại từ động tác nhỏ này mà cảm nhận được sự kiềm chế đầy mong đợi của nhân vật.
Động tác này thêm vào rất tốt.
Sự khó chịu ban đầu nảy sinh vì Minh U đột nhiên dừng lại, giờ đã tan biến.
Vũ nữ không có lời thoại, đây là điều đã được quyết định ngay từ khi kịch bản được thiết lập. Nhưng Tống Dụ đột nhiên cảm thấy, vai diễn này có lẽ không chỉ dừng lại ở đó!
Anh gọi biên kịch đến, mở một cuộc họp tạm thời.
Minh U không hề bất ngờ trước phản ứng của Tống Dụ. Nếu anh không thêm cảnh cho mình, đó mới là làm mất danh tiếng "đạo diễn thiên tài" của anh.
Vì lịch trình hôm nay đã kín mít, dù có thêm cảnh cũng phải đợi đến ngày kia mới có thời gian quay, vì vậy Minh U lập tức đi tẩy trang, thay lại quần áo của mình.
Đặc điểm của Tống Giai Di rất rõ ràng, trong một đám người cau mày rầu rĩ sợ bị Tống Dụ mắng, nàng là người có biểu cảm ngây thơ vô tội nhất.
Nhắc mới nhớ, Tống Dụ và Tống Giai Di còn có duyên nợ sâu sắc.
Tống Dụ vốn có một gia đình hạnh phúc, cha mẹ yêu thương nhau, nhưng kể từ khi cha anh đi công tác ở tỉnh lân cận về, mọi thứ đều thay đổi. Cha mẹ bắt đầu cãi vã không ngừng, mẹ anh ngày nào cũng khóc lóc, cha anh bắt đầu không về nhà, chỉ trong nửa năm, hai người đã ly hôn.
Sau khi ly hôn không lâu, mẹ anh trầm cảm tự sát, Tống Dụ nhỏ tuổi liền được gửi đến chỗ cha mình.
Anh lúc này mới biết, hóa ra nửa năm trước, cha anh đi công tác tình cờ gặp lại mối tình đầu, người phụ nữ đó vừa ly hôn, cuộc sống không như ý. Cha Tống Dụ nhất thời mềm lòng liền giúp bà tìm một vị trí trong công ty mình, hai người từ đó thường xuyên gặp gỡ.
Mẹ Tống Dụ biết chuyện, không chịu nổi sự phản bội của chồng, liền đến công ty gây rối vài lần, kết quả không cẩn thận va phải người phụ nữ kia. Lúc ấy người phụ nữ đó đang mang thai, cú va chạm này suýt chút nữa khiến bà sảy thai.
Cha Tống Dụ thương xót mối tình đầu, lại cho rằng vợ mình là một người phụ nữ độc ác, vì vậy kiên quyết ly hôn, quay lưng lại kết hôn với mối tình đầu, và sinh ra một cô con gái.
Cô con gái đó, chính là Tống Giai Di.
Những năm Tống Dụ lớn lên, mỗi ngày phải đối mặt với người cha lạnh nhạt, người mẹ kế giả tạo, tính cách dần dần bị bóp méo lúc nào không hay, anh hận thấu xương cả gia đình đó, bao gồm cả Tống Giai Di.
Mà lý do anh bước chân vào ngành đạo diễn cũng là vì Tống Giai Di từ nhỏ đã muốn làm diễn viên.
Anh muốn trong lĩnh vực mà nàng mơ ước, nghiền nát hoàn toàn mọi hy vọng của nàng.
Nghe thì có vẻ ấu trĩ, nhưng đó lại là chấp niệm gần hai mươi năm của Tống Dụ.
Còn Tống Giai Di lúc này, chỉ đơn giản là không ngừng băn khoăn tại sao anh trai không thích mình, hơn nữa trước mặt mọi người lại chê bai khả năng diễn xuất của nàng, nói nàng diễn còn không bằng cái cọc gỗ ở cửa… Nhưng nàng chưa bao giờ nhận ra sự căm ghét thấu xương mà anh trai dành cho mình.
4
0
1 tuần trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
