0 chữ
Chương 26
Chương 26
"Được! Trưa nay qua nhà thím ăn thịt nhé!" Diêu Đại Thúy lập tức đổi giọng, vui vẻ nói: “Chỉ cần chữa khỏi mụn cho Tiểu Liên, thím sẽ nấu thịt cho cháu ăn mỗi ngày cũng được!"
Câu nói này lập tức khiến những người xung quanh trố mắt.
Ngày nào cũng được ăn thịt!
Trời ạ! Đây chẳng phải là cuộc sống thần tiên hay sao?
Nhà mẹ đẻ của Diêu Đại Thúy ở trên trấn, sau khi kết hôn với Kiều Ái Quốc chỉ sinh được một cô con gái nên điều kiện gia đình cũng rất khá.
Nhưng bà ta nổi tiếng là keo kiệt ở trong thôn, trước đây từng có một con chó con lẻn vào nhà bà ta trộm một quả trứng, thế mà bà không ngần ngại đập chết nó ngay trước mặt mọi người.
Bây giờ lại hào phóng mời Kiều Thanh Thanh ăn thịt! Đủ thấy Diêu Đại Thúy vì gương mặt của con gái mình mà chấp nhận đánh đổi thế nào!
Kiều Thanh Thanh có bản lĩnh thật!
"Không hổ danh là đứa trẻ từng được học hành đến nơi đến chốn! Đúng là có bản lĩnh hơn đám nông dân chúng ta nhiều!"
"Còn nhỏ vậy mà đã biết dùng thảo dược trị mặt, xem ra sau này sẽ là hạt giống tốt để làm thầy thuốc!"
Kiều Thanh Thanh được tâng bốc đến mức mặt mày hớn hở, cô ta đắc ý nhìn Kiều Cửu Nguyệt. Trước đây cô ta từng ghen tị với việc Kiều Cửu Nguyệt có thể đến nhà ngoại ăn đồ ngon, bây giờ cuối cùng cô ta cũng có thể nhờ bản lĩnh của mình mà được ăn thịt rồi!
Khi tan làm, trong ánh mắt hâm mộ của mọi người, Kiều Thanh Thanh vui vẻ đi theo Diêu Đại Thúy về nhà.
"Tiểu Nguyệt, cậu nói xem, Kiều Thanh Thanh thật sự có thể chữa khỏi mụn cho Tiểu Liên sao?" Kiều Giao Giao hỏi.
Kiều Cửu Nguyệt ngồi xổm xuống, cẩn thận quan sát đám mạ non: “Ai mà biết được chứ?"
Cô chỉ biết một điều rằng cô không cần phải ra tay đối phó Kiều Thanh Thanh, chính cô ta cũng có thể chơi chết bản thân cô ta.
Việc cần làm bây giờ là tìm cách đuổi cô ta ra khỏi nhà họ Kiều, tốt nhất là ép cô ta viết giấy cắt đứt quan hệ, để sau này cô ta có làm chuyện gì ngu ngốc cũng không liên lụy đến gia đình cô!
"Tan làm rồi mà sao cậu còn chưa về?"
Kiều Cửu Nguyệt lắc đầu: “Mình ở lại chút nữa, cậu cứ về trước đi!"
"Được!" Kiều Giao Giao không dám nấn ná thêm nữa: “Mình phải về nhà nấu cơm đây!"
Mạ non thấp bé, lá nhỏ, biểu hiện rõ ràng của việc thiếu dinh dưỡng. Nhưng điều quan trọng nhất là, ở gốc một số cây đã chuyển sang màu xám đen, phần trên ngả nâu.
Ánh mắt Kiều Cửu Nguyệt lóe lên.
Có lẽ đây chính là cơ hội để cô thể hiện bản thân!
Câu nói này lập tức khiến những người xung quanh trố mắt.
Ngày nào cũng được ăn thịt!
Trời ạ! Đây chẳng phải là cuộc sống thần tiên hay sao?
Nhà mẹ đẻ của Diêu Đại Thúy ở trên trấn, sau khi kết hôn với Kiều Ái Quốc chỉ sinh được một cô con gái nên điều kiện gia đình cũng rất khá.
Nhưng bà ta nổi tiếng là keo kiệt ở trong thôn, trước đây từng có một con chó con lẻn vào nhà bà ta trộm một quả trứng, thế mà bà không ngần ngại đập chết nó ngay trước mặt mọi người.
Bây giờ lại hào phóng mời Kiều Thanh Thanh ăn thịt! Đủ thấy Diêu Đại Thúy vì gương mặt của con gái mình mà chấp nhận đánh đổi thế nào!
"Không hổ danh là đứa trẻ từng được học hành đến nơi đến chốn! Đúng là có bản lĩnh hơn đám nông dân chúng ta nhiều!"
"Còn nhỏ vậy mà đã biết dùng thảo dược trị mặt, xem ra sau này sẽ là hạt giống tốt để làm thầy thuốc!"
Kiều Thanh Thanh được tâng bốc đến mức mặt mày hớn hở, cô ta đắc ý nhìn Kiều Cửu Nguyệt. Trước đây cô ta từng ghen tị với việc Kiều Cửu Nguyệt có thể đến nhà ngoại ăn đồ ngon, bây giờ cuối cùng cô ta cũng có thể nhờ bản lĩnh của mình mà được ăn thịt rồi!
Khi tan làm, trong ánh mắt hâm mộ của mọi người, Kiều Thanh Thanh vui vẻ đi theo Diêu Đại Thúy về nhà.
"Tiểu Nguyệt, cậu nói xem, Kiều Thanh Thanh thật sự có thể chữa khỏi mụn cho Tiểu Liên sao?" Kiều Giao Giao hỏi.
Kiều Cửu Nguyệt ngồi xổm xuống, cẩn thận quan sát đám mạ non: “Ai mà biết được chứ?"
Việc cần làm bây giờ là tìm cách đuổi cô ta ra khỏi nhà họ Kiều, tốt nhất là ép cô ta viết giấy cắt đứt quan hệ, để sau này cô ta có làm chuyện gì ngu ngốc cũng không liên lụy đến gia đình cô!
"Tan làm rồi mà sao cậu còn chưa về?"
Kiều Cửu Nguyệt lắc đầu: “Mình ở lại chút nữa, cậu cứ về trước đi!"
"Được!" Kiều Giao Giao không dám nấn ná thêm nữa: “Mình phải về nhà nấu cơm đây!"
Mạ non thấp bé, lá nhỏ, biểu hiện rõ ràng của việc thiếu dinh dưỡng. Nhưng điều quan trọng nhất là, ở gốc một số cây đã chuyển sang màu xám đen, phần trên ngả nâu.
Ánh mắt Kiều Cửu Nguyệt lóe lên.
Có lẽ đây chính là cơ hội để cô thể hiện bản thân!
12
0
3 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
