TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 26
Chương 26

Quý Thanh Nguyệt cố nén giận, ngồi xuống chiếc ghế cạnh Lương Như: “Lương phu nhân, người có thể giải thích cho ta không? Vì sao nơi này bỗng chốc lại biến thành thế này?”

Lương Như che miệng bằng khăn tay, ra vẻ bất đắc dĩ: “Vào đúng ngày con xuất giá, trong nhà có một vị du tăng đến, nói rằng mệnh của Kim Bảo mang sát khí, mà phong thủy ở viện này lại cực tốt, có thể áp chế sát khí ấy. Đây vốn là chỗ của con, ta định bàn bạc trước với con, nhưng con vừa thành thân, ta lại không tiện quấy rầy, cho nên…”

“Không tiện quấy rầy, vậy là có thể quang minh chính đại chiếm lấy chỗ của ta?”

Giọng nói của Viên Minh đột nhiên vang lên.

Mắt Quý Thanh Nguyệt sáng lên, y lập tức chạy ra ngoài, đứng ngay bên cạnh Viên Minh: “Phu quân! Sao chàng lại tới đây?”

“Nghe thấy tiếng của con, hắn không chờ nổi mà chạy qua đây, đuổi cũng không kịp.”

Quý Phúc Lai vừa cười vừa bước vào.

Quý Thanh Nguyệt khúc khích cười, dụi đầu vào áo Viên Minh: “Phu quân thật tốt.”

Viên Minh hơi dịu sắc mặt, nhẹ nhàng xoa đầu Quý Thanh Nguyệt.

Sắc mặt Lương Như khẽ biến, bà ta đứng dậy hành lễ với Quý Phúc Lai, rồi nói: “Tân lang gia nói chuyện cũng khó nghe quá, thế nào gọi là chiếm lấy? Ta với Nguyệt Ca Nhi là người một nhà, ai ở viện này mà chẳng được?”

Viên Minh cười nhạt: “Phu nhân đã nói là người một nhà, vậy sao lại thiên vị con trai mình, chỉ để Thanh Nguyệt chịu ấm ức? Hay là phu nhân chỉ làm ra vẻ hiền mẫu, chứ thực chất còn khắc nghiệt hơn ai hết?”

Câu này càng thêm cay nghiệt, sắc mặt Lương Như thoáng vặn vẹo, nhưng rất nhanh đã đổi thành vẻ tủi thân, bà ta quay sang nhìn Quý Phúc Lai cầu cứu.

“Lão gia! Khi ấy người cũng nghe cao tăng nói rồi, ta đổi viện là có sự đồng ý của người. Ta làm vậy cũng vì tốt cho con, mà Kim Bảo cũng là đệ đệ của Nguyệt Ca Nhi, làm ca ca chẳng lẽ lại không nghĩ cho đệ đệ? Nếu Kim Bảo bị sát khí xung phạm, chẳng may có chuyện gì…”

Quý Thanh Nguyệt tức giận đến mức môi cũng run rẩy. Theo lời bà ta nói, nếu hôm nay y cứng rắn lấy lại viện này, thì về sau, bất cứ chuyện gì xảy ra với Quý Kim Bảo đều sẽ trở thành lỗi của y sao?

“Phu nhân.” Viên Minh nắm lấy tay Quý Thanh Nguyệt, nhẹ giọng nói: “Nếu ta nhớ không nhầm, căn nhà này không chỉ thuộc về Thanh Thanh, mà còn là nơi ở của lệnh đường quá cố.”

Nhắc đến La Tố Quyên đã khuất, sắc mặt Lương Như trở nên khó coi, bà ta cố gắng nặn ra một nụ cười: “Đúng là như vậy. Nhưng tỷ tỷ ta xưa nay vốn hiền lành rộng lượng, nếu biết rõ ngọn ngành sự việc, hẳn cũng sẽ không trách chúng ta đâu.”

“Ồ?” Viên Minh tiến lên một bước, giọng nói lạnh lẽo: “Phu nhân chắc chắn như vậy, chẳng lẽ lệnh đường đã đích thân nói với bà?”

Sắc mặt Lương Như tái nhợt, trừng mắt nhìn hắn đầy phẫn nộ: “Viên Minh! Ngươi đang ăn nói lung tung gì vậy? Lão gia!”

Quý Phúc Lai cau mày thật chặt. Chuyện nhà cửa đã khó xử lý, huống hồ đây còn là chuyện trong nhà mình.

“Viên Minh, ngươi hơi quá rồi.”

Viên Minh ngoan ngoãn xin lỗi, lùi ra phía sau một chút.

Lương Như còn chưa kịp vui mừng được bao lâu, Viên Minh đã nói tiếp: “Lệnh đường quả thật rất bao dung. Nhưng nếu người biết con trai mình luôn bị ức hϊếp, tính toán từng li từng tí, liệu người còn giúp tiểu thiếu gia hóa giải sát khí nữa không?”

Ánh mắt Viên Minh sâu thẳm mà sắc bén, tràn đầy châm biếm, như thể đang nhìn một kẻ hề nhảy nhót trước mặt mình.

6

0

3 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.