TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 115
Chương 115: Mẹ nó, đầu óc con bị lừa đá rồi à

Tống Nam Phong không hiểu rõ ý của Tô Nam Thanh, ông ta chỉ biết rằng lần này, nhất định phải khiến Tô Nam Thanh trả giá đắt, phải bắt Cố Ngộ Thâm cưới Tống Giai Kỳ.

Chỉ khi đó, kế hoạch của ông ta mới có thể tiến hành suôn sẻ, bởi vì Cố Ngộ Thâm là "cây hái tiền" lớn nhất của ông ta.

"Có gì mà không dám? Chẳng phải vì cô…"

"Ông nói vớ vẩn cái gì thế? Là vì ai, ông già như ông còn rõ hơn ai hết! Ông cứ đi hỏi Tống Giai Kỳ xem, cô ta dám nhận máu của tôi không? Nếu cô ta dám, tôi sẽ tung video cô ta lên giường với Triệu Lâm An ra! Cô ta là tiểu tam phá hoại tình cảm giữa tôi và Cố Ngộ Thâm, ông chẳng phải rất coi trọng danh tiếng sao? Nếu con gái yêu quý của ông bị bôi nhọ danh tiếng, tôi sợ ông tức quá mà nhảy lầu mất!"

"Mày… mày… Tô Nam Thanh, mày phản rồi! Mày dám gọi tao là ông già? Đừng quên, tao là ba mày đấy!"

"Ông cũng xứng à? Tôi bị bỏ rơi như thế nào, ông còn rõ hơn ai hết!"

Tống Nam Phong tức đến mức không nói nên lời, con nhỏ này sao lại nói ra những lời như thế? Nó rốt cuộc biết được những gì?

"Cút! Lưỡi còn chưa nói được cho tròn mà còn muốn lấy máu tôi? Ông không sợ tôi lấy luôn cái mạng của ông à?" Tô Nam Thanh tức giận cúp máy.

Đồ khốn nạn, buồn nôn thật!

Tô Nam Thanh đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn cảnh vật bên ngoài. Gần đây Đường Uyển Oanh không đến gây sự với cô nữa, chắc đã tin lời cô nói, phát hiện ra chuyện của Tống Giai Kỳ, Tống Nam Phong và người phụ nữ mà ông ta nuôi bên ngoài.

Tống Giai Kỳ còn có một anh trai. Năm xưa, Tống Nam Phong rõ ràng là kết hôn để lừa tiền.

Kiếp trước, Tống Giai Kỳ cũng từng tự sát. Vì vụ tự sát đó, Cố Ngộ Thâm không ly hôn với cô. Kế hoạch ấy không thành công, vài tháng sau, cô ta bỏ thuốc Cố Ngộ Thâm.

Và chính cô trở thành nạn nhân trong đêm hôm đó, mới có đứa bé kia.

Kiếp này, cô tuyệt đối sẽ không để chuyện đó xảy ra lần nữa. Cô cũng sẽ không đưa con mình đến một gia đình không trọn vẹn.

Cô có ly hôn được với Cố Ngộ Thâm hay không, giờ phải xem bản lĩnh của Tống Giai Kỳ.

__

Tại bệnh viện.

Tống Giai Kỳ bị mất máu quá nhiều, yếu ớt nằm trên giường.

Ánh mắt cô ta lạnh lùng, cô ta đã tự sát rồi, Cố Ngộ Thâm chắc chắn sẽ ly hôn với Tô Nam Thanh chứ?

Cô ta bây giờ không nhìn thấu được suy nghĩ của Cố Ngộ Thâm.

Nhưng cô ta nhất định phải gả cho anh.

Tống Nam Phong tức giận đi vào, thấy dáng vẻ yếu ớt của con gái thì rất đau lòng.

"Giai Kỳ, Tô Nam Thanh đúng là phản rồi! Nó không đến bệnh viện truyền máu cho con, còn nói nếu truyền thì sẽ tung video con và Triệu Lâm An lên giường, rồi cả chuyện giữa con với Cố Ngộ Thâm nữa! Con nói xem, nó không phải đang nói bậy sao?"

"Ba đã gọi cho anh trai con rồi, bảo nó đi bắt Tô Nam Thanh đến xin lỗi con."

Sắc mặt Tống Giai Kỳ trắng bệch, trước đây, cô ta gửi mấy chuyện đó cho Tô Nam Thanh là để kí©h thí©ɧ cô rời khỏi Cố Ngộ Thâm.

Không ngờ Tô Nam Thanh thực sự rời đi, nhưng Cố Ngộ Thâm lại không chịu buông tay.

Chuyện với Triệu Lâm An, chỉ có một lần thôi.

Làm sao Tô Nam Thanh có được video?

Tống Giai Kỳ giật mình, nhớ đến bản tính của Triệu Lâm An, sắc mặt cô ta tái xanh vì tức giận, là hắn, hắn có thói quen ghi hình lại!

Đêm đó, cô ta bị hắn bỏ thuốc nhưng cô ta không từ chối hắn.

Đồ khốn nạn, phải khiến hắn vĩnh viễn không ngóc đầu dậy được!

Tống Giai Kỳ hỏi: "Ba, bây giờ ba có bao nhiêu cổ phần trong tay?"

Tống Nam Phong vốn đang giận dữ, nghe con gái hỏi vậy liền đáp: "Có 20%, là mẹ con để lại cho ba."

Tống Giai Kỳ cười lạnh: "Đợi khi anh cả xảy ra chuyện, ba lấy nốt 5% cổ phần trong tay anh ấy, cộng thêm 5% của con, tổng cộng con có 30%, đã nhiều hơn số cổ phần trong tay Đường Uyển Oanh rồi."

"Sau đó lấy luôn phần của ba đứa ngu ngốc còn lại, chúng ta có thể cướp được công ty rồi."

"May mà lúc Tô Nam Thanh trở về, chúng ta liên tục hãm hại cô ta, khiến Đường Uyển Oanh không vì áy náy mà đưa cổ phần cho cô ta, nếu không bây giờ thật phiền phức."

Tống Giai Kỳ hiểu rõ, Tống Nam Phong xem tiền còn hơn tình thân.

Ông ta có thể vứt bỏ đứa con gái mới sinh ra là Tô Nam Thanh thì cũng có thể bỏ rơi cô ta bất cứ lúc nào.

Chỉ khi nắm đại quyền trong tay, ông ta mới không dám nói gì.

Cô ta sẽ đạp đổ từng người từng người một, trở thành người như mình mong muốn.

Cô ta biết rất rõ, người ba này coi tiền quan trọng hơn cả mạng sống.

Quả nhiên, ánh mắt Tống Nam Phong lóe lên vẻ vui mừng: "Giai Kỳ, cứ làm như vậy. Chờ anh con xảy ra chuyện thì chuyển hết cổ phần công ty sang cho ba."

__

Ngoài cửa, Đường Uyển Oanh nghe được cuộc nói chuyện, tức đến mức quay người rời đi.

Xuống dưới bệnh viện, nhìn dòng người ra vào tấp nập, bà cảm thấy lòng thật lạnh lẽo.

Người chồng mà bà tin tưởng nhất, đứa con gái mà bà yêu thương nhất từ nhỏ lại muốn gϊếŧ cả nhà bà!

"Ha ha…" Bà cười lạnh, gió thu thổi tới, đến mắt cũng đau rát.

Bà âm thầm rơi nước mắt một lúc, rồi gọi cho Tống Cảnh Duệ.

"Mẹ, Giai Kỳ đỡ chưa?" Tống Cảnh Duệ lo lắng hỏi.

Đường Uyển Oánh giận dữ: "Chưa chết được!"

"Mẹ, con biết mẹ giận, con sẽ đi bắt Tô Nam Thanh về xin lỗi Giai Kỳ."

Giọng Tống Cảnh Duệ đầy phẫn nộ, Đường Uyển Oanh kinh hãi: "Tống Cảnh Duệ, mẹ nó, đầu óc con bị lừa đá rồi à? Những chuyện tụi con làm sai, tại sao lại đổ lỗi cho Tô Nam Thanh? Nếu con không sai khiến người đi dạy dỗ con bé thì có xảy ra chuyện sau đó không?"

"Mẹ đã dạy con thế nào? Chính con sai thì liên quan gì đến Tô Nam Thanh? Tống Cảnh Duệ, Tống Giai Kỳ và con mới là thủ phạm! Nếu con dám đi tìm Tô Nam Thanh thì đừng bao giờ quay về nhà họ Tống nữa. Vì con cũng là đồ khốn, sống chết gì mẹ cũng không quan tâm!"

Đường Uyển Oanh thấy thật bất lực, bà đã nuôi ra thứ con gì thế này?

"Mẹ, mẹ nói vậy là sao? Con là con ruột của mẹ, chỉ muốn dạy dỗ Tô Nam Thanh một chút thôi…"

"Tống Cảnh Duệ, Tô Nam Thanh là em ruột con đó! Con cho người sỉ nhục em gái ruột mình, con hận nó đến mức nào mới làm ra chuyện như thế? Nó sẽ hận con cả đời!"

"Hừ! Nửa năm trước nó tính kế con…"

"Chuyện nửa năm trước không phải do nó và Chi Chi làm! Trước khi đi, Chi Chi đã nói rõ với mẹ rồi, nó là nạn nhân. Nhà người ta vì tình nghĩa bao năm mới không kiện con, con lên biết ơn! Tống Giai Kỳ nói gì là con tin nấy, nó bảo con gϊếŧ người, con cũng làm theo à? Tống Cảnh Duệ, sao con ngu đến vậy?"

Tống Cảnh Duệ sững người: "Mẹ… mẹ tin những gì họ nói? Con đang ở văn phòng cô ta, mẹ, con cúp máy đây."

Đường Uyển Oanh nhìn điện thoại bị cúp ngang, che mặt khóc.

Tất cả là lỗi của bà!

Tất cả là lỗi của bà!

__

"Rầm!" Cánh cửa văn phòng của Tô Nam Thanh bị đá văng ra.

Thanh Nguyệt và Tô Nam Thanh đang bàn công việc.

Tống Cảnh Duệ nhìn văn phòng xa hoa thì sững lại một chút, rồi nhớ ra mục đích đến đây, anh ta hét lớn:

"Tô Nam Thanh, theo tôi đến bệnh viện truyền máu!"

Giọng Tô Nam Thanh lạnh như băng: "Thanh Nguyệt."

Thanh Nguyệt nhanh chóng bước đến, nhảy lên một cú, đá thẳng vào bụng Tống Cảnh Duệ.

"Bốp!" Tống Cảnh Duệ ngã lăn ra đất, kinh hoàng nhìn Thanh Nguyệt.

3

0

2 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.