0 chữ
Chương 110
Chương 110: Kinh hãi, cô ấy thực sự có bằng chứng
Đồng tử của Tống Giai Kỳ chợt co lại, cô ta mở to đôi mắt xinh đẹp đầy ngạc nhiên. Hôm nay cô ta kẻ mí mắt rất đẹp, khi mở to mắt thì ánh mắt long lanh, nhất là trong trạng thái hoảng sợ thì lại càng khiến người ta thương xót.
Đám đàn ông trong phòng livestream nhìn thấy mà đau lòng không thôi.
[Đây mới là hình mẫu vợ tương lai của tôi! Quá trong sáng luôn. Tôi từng nghe cô ấy hát, nghe cô ấy đánh đàn, thật sự rất xuất sắc. Cố lên nhé tiểu thư, tôi ủng hộ cô, chính nghĩa sẽ đứng về phía cô.]
[Cô gái đáng yêu thế này sao có thể làm ra chuyện dơ bẩn kia chứ? Chắc chắn là Tô Nam Thanh muốn hãm hại thiên thần nhỏ của chúng ta.]
[Cô ấy đánh đàn thật sự rất hay, chỉ cần ngón tay cô ấy chuyển động là tôi như bước vào một cảnh giới khó diễn tả, cô gái này đúng là không ai có thể thay thế.]
[Một cô gái xinh đẹp như vậy lại bị bắt nạt, đám phóng viên kia ăn hại à? Nhìn là biết người phụ nữ kia lòng dạ độc ác.]
[Trời ơi, ai hiểu cảm giác này chứ, cô gái này hoàn toàn hợp gu thẩm mỹ chọn vợ của tôi nhưng mà cô ấy chơi đàn quá hay, lại quá xinh đẹp, tôi không xứng!]
Tống Giai Kỳ nhìn vào màn hình livestream, thấy nhiều người đang mắng Tô Nam Thanh, trong lòng cười lạnh.
Tô Nam Thanh à, dư luận trên mạng đáng sợ lắm đấy.
Cô ta đã chuẩn bị hết mọi thứ từ khi đến đây nhưng đám phóng viên này là do Tống Cảnh Duệ sắp xếp.
Cô ta chỉ đơn giản là dùng chút thủ đoạn để khiến sự việc thêm kịch tính mà thôi.
Tống Giai Kỳ cúi mắt, thấp giọng chất vấn: "Nam Thanh, sao chị lại muốn hãm hại em nữa? Em rốt cuộc đã làm sai điều gì? Sao chị lại hết lần này đến lần khác hãm hại em?"
"Hu hu hu…"
Tô Nam Thanh hơi sững người, chậc, cô đã đánh giá thấp khả năng giả vờ của đóa bạch liên hoa này rồi.
Thanh Nguyệt đưa cho Tô Nam Thanh xem màn hình livestream, thấy cả phòng chat đang mắng cô nhưng cô hoàn toàn không có cảm xúc gì.
Tam quan của cô và bọn họ vốn không cùng tầng lớp. Cười nhẹ là đủ rồi. Người khác nói gì cứ để họ nói, cô không sống vì miệng người ta.
Cô sống lại một đời, ngoài việc "ngược cho đã" thì chẳng còn hứng thú làm gì khác.
Nhìn lượng người xem livestream ngày càng đông, cô tự hỏi mình nổi vậy sao?
Phòng livestream đã lên đến mười vạn người rồi.
Cô nghĩ, hay là tiện thể làm hotgirl mạng luôn nhỉ.
Thôi, đường mật kèm đạn dược này cô không kham nổi.
Chìa khóa phá cục hôm nay, nằm ở mẹ của Triệu Lâm An. Bà ta biết mối quan hệ giữa Triệu Lâm An và Tống Giai Kỳ.
Tô Nam Thanh với miệng lưỡi sắc bén của mình, hôm nay nhất định sẽ bóc trần bộ mặt thật của Tống Giai Kỳ.
Tô Nam Thanh chớp mắt, nhìn Tống Giai Kỳ đầy khó hiểu, nghi hoặc hỏi: "Cô Tống Giai Kỳ, tôi với cô quen thân lắm sao? Tôi muốn hãm hại cô? Vậy cô nói xem, tôi vì sao lại phải hãm hại cô?"
Tống Giai Kỳ nghẹn lời, lo sợ cô sẽ nói ra chuyện giữa cô ta và Cố Ngộ Thâm.
Cô ta tuyệt đối không thể bị gán mác "tiểu tam".
Tống Giai Kỳ bắt đầu hối hận vì đã chọn cách làm này.
Tô Nam Thanh bây giờ thực sự khác hẳn trước đây rồi.
Tô Nam Thanh giơ điện thoại lên: "Đã vậy thì, tôi sẽ cho mọi người biết sự thật, để ‘cô’ – mẹ của Triệu Lâm An biết rõ con trai mình đã bị ai lợi dụng."
Cô quay sang các phóng viên, cười rạng rỡ đầy kiêu ngạo: "Các vị, tôi có bằng chứng đây, có ai muốn xem không? Xem thử ‘vợ tương lai trong mắt các anh’ là loại người gì?"
Tống Giai Kỳ nhìn chiếc điện thoại trong tay cô, bắt đầu sợ hãi, sáng nay đi vội quá, không kịp chuẩn bị kỹ.
Cô ta chỉ kịp mua vài thủy quân để tấn công Tô Nam Thanh.
Tô Nam Thanh cố ý cúi đầu, ghé sát tai mẹ Triệu Lâm An nói nhỏ: "Nếu Tống Giai Kỳ bị bắt, con trai bà sẽ phải bồi thường cả đời đấy."
Các phóng viên đều chăm chú nhìn vào điện thoại của Tô Nam Thanh.
Người xem livestream cũng dõi theo từng động tác của cô, bản tính hóng chuyện trỗi dậy.
Lúc này, mẹ của Triệu Lâm An liền lên tiếng: "Tô Nam Thanh, rõ ràng là cô dụ dỗ con trai tôi, là cô hãm hại nó! Nghe nói cô từng hãm hại người thân trong nhà, cô là kẻ chuyên làm chuyện xấu!"
Tô Nam Thanh nhìn bà ta, cười tươi: "Bà quen người nhà tôi à? Bà không điều tra trước khi đến đây sao? Tôi là trẻ mồ côi, trẻ mồ côi thì làm gì có người thân?"
Cô lại quay sang nhìn Tống Giai Kỳ, nửa cười nửa nghiêm túc: "Cô Tống Giai Kỳ, tôi vừa rồi đã cho cô cơ hội rồi, là cô không biết quý trọng, còn muốn vu oan tôi. Xin lỗi nhé, video của cô và Triệu Lâm An ở khách sạn An Tâm, đành mời mọi người cùng thưởng thức thôi."
"Kỳ Kỳ không đê tiện như cô! Cô muốn tính toán thì tính với tôi – một bà già! Người không biết xấu hổ nhất chính là cô! Gia đình cô cũng thất vọng về cô lên mới đuổi cô đi đúng không? Bị chồng bỏ, đau khổ nên mới tìm đến con trai tôi!" Mẹ Triệu Lâm An bất ngờ lên tiếng, dù hiện giờ Tống Giai Kỳ là người chu cấp cho bà ta ăn mặc.
Nhưng vừa nói ra, bà đã hối hận. Vì hoảng loạn mà lỡ lời.
Sắc mặt Tống Giai Kỳ lập tức trắng bệch.
Tô Nam Thanh nhìn gương mặt biến sắc của hai người mà thấy cực kỳ hả hê trong lòng.
"Ồ~" Cô giả vờ ngạc nhiên nhìn họ: "Thì ra hai người quen nhau? Còn là cùng hội cùng thuyền, bắt tay ức hϊếp tôi, rồi quay sang vu khống ngược lại tôi? Nói tôi bị gia đình ruồng bỏ, bị chồng bỏ? Hỏi thử Tống Giai Kỳ xem, tôi vì sao lại bị bỏ?"
"Cô ta dám thừa nhận không?"
"Bà tưởng sở cảnh sát là nhà bà mở ra chắc? Thông tin trên trang chính phủ, tin tức cảnh sát công bố, bà bảo đều là giả được à?"
Tống Giai Kỳ nghẹn lời. Mụ già chết tiệt này bị sao thế? Bình thường mồm mép lanh lợi, hôm nay sao lại bị lật sớm thế?
Tống Giai Kỳ chỉ còn biết cố chống chế: "Nam Thanh, chuyện này không liên quan việc chúng ta quen hay không, mà là liên quan đến hành động và thái độ của chị. Chị làm sai nhiều như vậy, còn tỏ ra cứng rắn, chị làm vậy sao xứng với cha mẹ đã yêu thương chị?"
Tô Nam Thanh nhìn cô nghiêm nghị: "Tống Giai Kỳ, xin lỗi, tôi không rảnh diễn tuồng với cô nữa. Cô biết cảm giác ‘bùng nổ trong im lặng’ là thế nào không?"
Cô cười rồi bấm điện thoại, đưa thẳng màn hình lên sóng livestream, cười nói: "Chị à, hôm nay để livestream của chị tăng follow thật nhiều nhé. Mọi người thích hóng chuyện mà, tôi cho mọi người xem thử ‘chị gái trong sáng’ này rốt cuộc trong sáng cỡ nào."
Cô cho Tống Giai Kỳ nhìn qua video trước: "Cô xem đi, bình thường hai người chơi bời thế nào? Mà tôi cũng không quen Triệu Lâm An gì hết. Bảo tôi là người phụ nữ của anh ta? Với cái mặt như hiện trường tai nạn đó, xứng với gương mặt tuyệt sắc của tôi sao?"
Mọi người: "…"
Cô đẹp thật nhưng đúng là quá tự tin.
Tống Giai Kỳ nhìn thấy trong điện thoại thực sự có video, mặt càng trắng bệch.
Cô ta lùi lại một bước đầy sợ hãi.
Lúc này, cảnh sát tới.
"Cảnh sát đến rồi."
Phóng viên hóng hớt: "…"
Dân mạng hóng chuyện: "…"
Đến cả cảnh sát cũng bị kéo vào xem drama.
Tống Giai Kỳ lại bất ngờ thở phào nhẹ nhõm.
Cảnh sát bước đến trước mặt mẹ của Triệu Lâm An, giọng nghiêm nghị:
"Bà Triệu, những việc con trai bà đã làm, chúng tôi có đầy đủ chứng cứ. Bà đến đây vu khống ngược lại người khác, là muốn chúng tôi điều tra ra thêm nhiều tội trạng khác của hắn sao?"
Đám đàn ông trong phòng livestream nhìn thấy mà đau lòng không thôi.
[Đây mới là hình mẫu vợ tương lai của tôi! Quá trong sáng luôn. Tôi từng nghe cô ấy hát, nghe cô ấy đánh đàn, thật sự rất xuất sắc. Cố lên nhé tiểu thư, tôi ủng hộ cô, chính nghĩa sẽ đứng về phía cô.]
[Cô gái đáng yêu thế này sao có thể làm ra chuyện dơ bẩn kia chứ? Chắc chắn là Tô Nam Thanh muốn hãm hại thiên thần nhỏ của chúng ta.]
[Cô ấy đánh đàn thật sự rất hay, chỉ cần ngón tay cô ấy chuyển động là tôi như bước vào một cảnh giới khó diễn tả, cô gái này đúng là không ai có thể thay thế.]
[Trời ơi, ai hiểu cảm giác này chứ, cô gái này hoàn toàn hợp gu thẩm mỹ chọn vợ của tôi nhưng mà cô ấy chơi đàn quá hay, lại quá xinh đẹp, tôi không xứng!]
Tống Giai Kỳ nhìn vào màn hình livestream, thấy nhiều người đang mắng Tô Nam Thanh, trong lòng cười lạnh.
Tô Nam Thanh à, dư luận trên mạng đáng sợ lắm đấy.
Cô ta đã chuẩn bị hết mọi thứ từ khi đến đây nhưng đám phóng viên này là do Tống Cảnh Duệ sắp xếp.
Cô ta chỉ đơn giản là dùng chút thủ đoạn để khiến sự việc thêm kịch tính mà thôi.
Tống Giai Kỳ cúi mắt, thấp giọng chất vấn: "Nam Thanh, sao chị lại muốn hãm hại em nữa? Em rốt cuộc đã làm sai điều gì? Sao chị lại hết lần này đến lần khác hãm hại em?"
Tô Nam Thanh hơi sững người, chậc, cô đã đánh giá thấp khả năng giả vờ của đóa bạch liên hoa này rồi.
Thanh Nguyệt đưa cho Tô Nam Thanh xem màn hình livestream, thấy cả phòng chat đang mắng cô nhưng cô hoàn toàn không có cảm xúc gì.
Tam quan của cô và bọn họ vốn không cùng tầng lớp. Cười nhẹ là đủ rồi. Người khác nói gì cứ để họ nói, cô không sống vì miệng người ta.
Cô sống lại một đời, ngoài việc "ngược cho đã" thì chẳng còn hứng thú làm gì khác.
Nhìn lượng người xem livestream ngày càng đông, cô tự hỏi mình nổi vậy sao?
Phòng livestream đã lên đến mười vạn người rồi.
Cô nghĩ, hay là tiện thể làm hotgirl mạng luôn nhỉ.
Thôi, đường mật kèm đạn dược này cô không kham nổi.
Chìa khóa phá cục hôm nay, nằm ở mẹ của Triệu Lâm An. Bà ta biết mối quan hệ giữa Triệu Lâm An và Tống Giai Kỳ.
Tô Nam Thanh chớp mắt, nhìn Tống Giai Kỳ đầy khó hiểu, nghi hoặc hỏi: "Cô Tống Giai Kỳ, tôi với cô quen thân lắm sao? Tôi muốn hãm hại cô? Vậy cô nói xem, tôi vì sao lại phải hãm hại cô?"
Tống Giai Kỳ nghẹn lời, lo sợ cô sẽ nói ra chuyện giữa cô ta và Cố Ngộ Thâm.
Cô ta tuyệt đối không thể bị gán mác "tiểu tam".
Tống Giai Kỳ bắt đầu hối hận vì đã chọn cách làm này.
Tô Nam Thanh bây giờ thực sự khác hẳn trước đây rồi.
Tô Nam Thanh giơ điện thoại lên: "Đã vậy thì, tôi sẽ cho mọi người biết sự thật, để ‘cô’ – mẹ của Triệu Lâm An biết rõ con trai mình đã bị ai lợi dụng."
Cô quay sang các phóng viên, cười rạng rỡ đầy kiêu ngạo: "Các vị, tôi có bằng chứng đây, có ai muốn xem không? Xem thử ‘vợ tương lai trong mắt các anh’ là loại người gì?"
Tống Giai Kỳ nhìn chiếc điện thoại trong tay cô, bắt đầu sợ hãi, sáng nay đi vội quá, không kịp chuẩn bị kỹ.
Cô ta chỉ kịp mua vài thủy quân để tấn công Tô Nam Thanh.
Tô Nam Thanh cố ý cúi đầu, ghé sát tai mẹ Triệu Lâm An nói nhỏ: "Nếu Tống Giai Kỳ bị bắt, con trai bà sẽ phải bồi thường cả đời đấy."
Các phóng viên đều chăm chú nhìn vào điện thoại của Tô Nam Thanh.
Người xem livestream cũng dõi theo từng động tác của cô, bản tính hóng chuyện trỗi dậy.
Lúc này, mẹ của Triệu Lâm An liền lên tiếng: "Tô Nam Thanh, rõ ràng là cô dụ dỗ con trai tôi, là cô hãm hại nó! Nghe nói cô từng hãm hại người thân trong nhà, cô là kẻ chuyên làm chuyện xấu!"
Tô Nam Thanh nhìn bà ta, cười tươi: "Bà quen người nhà tôi à? Bà không điều tra trước khi đến đây sao? Tôi là trẻ mồ côi, trẻ mồ côi thì làm gì có người thân?"
Cô lại quay sang nhìn Tống Giai Kỳ, nửa cười nửa nghiêm túc: "Cô Tống Giai Kỳ, tôi vừa rồi đã cho cô cơ hội rồi, là cô không biết quý trọng, còn muốn vu oan tôi. Xin lỗi nhé, video của cô và Triệu Lâm An ở khách sạn An Tâm, đành mời mọi người cùng thưởng thức thôi."
"Kỳ Kỳ không đê tiện như cô! Cô muốn tính toán thì tính với tôi – một bà già! Người không biết xấu hổ nhất chính là cô! Gia đình cô cũng thất vọng về cô lên mới đuổi cô đi đúng không? Bị chồng bỏ, đau khổ nên mới tìm đến con trai tôi!" Mẹ Triệu Lâm An bất ngờ lên tiếng, dù hiện giờ Tống Giai Kỳ là người chu cấp cho bà ta ăn mặc.
Nhưng vừa nói ra, bà đã hối hận. Vì hoảng loạn mà lỡ lời.
Sắc mặt Tống Giai Kỳ lập tức trắng bệch.
Tô Nam Thanh nhìn gương mặt biến sắc của hai người mà thấy cực kỳ hả hê trong lòng.
"Ồ~" Cô giả vờ ngạc nhiên nhìn họ: "Thì ra hai người quen nhau? Còn là cùng hội cùng thuyền, bắt tay ức hϊếp tôi, rồi quay sang vu khống ngược lại tôi? Nói tôi bị gia đình ruồng bỏ, bị chồng bỏ? Hỏi thử Tống Giai Kỳ xem, tôi vì sao lại bị bỏ?"
"Cô ta dám thừa nhận không?"
"Bà tưởng sở cảnh sát là nhà bà mở ra chắc? Thông tin trên trang chính phủ, tin tức cảnh sát công bố, bà bảo đều là giả được à?"
Tống Giai Kỳ nghẹn lời. Mụ già chết tiệt này bị sao thế? Bình thường mồm mép lanh lợi, hôm nay sao lại bị lật sớm thế?
Tống Giai Kỳ chỉ còn biết cố chống chế: "Nam Thanh, chuyện này không liên quan việc chúng ta quen hay không, mà là liên quan đến hành động và thái độ của chị. Chị làm sai nhiều như vậy, còn tỏ ra cứng rắn, chị làm vậy sao xứng với cha mẹ đã yêu thương chị?"
Tô Nam Thanh nhìn cô nghiêm nghị: "Tống Giai Kỳ, xin lỗi, tôi không rảnh diễn tuồng với cô nữa. Cô biết cảm giác ‘bùng nổ trong im lặng’ là thế nào không?"
Cô cười rồi bấm điện thoại, đưa thẳng màn hình lên sóng livestream, cười nói: "Chị à, hôm nay để livestream của chị tăng follow thật nhiều nhé. Mọi người thích hóng chuyện mà, tôi cho mọi người xem thử ‘chị gái trong sáng’ này rốt cuộc trong sáng cỡ nào."
Cô cho Tống Giai Kỳ nhìn qua video trước: "Cô xem đi, bình thường hai người chơi bời thế nào? Mà tôi cũng không quen Triệu Lâm An gì hết. Bảo tôi là người phụ nữ của anh ta? Với cái mặt như hiện trường tai nạn đó, xứng với gương mặt tuyệt sắc của tôi sao?"
Mọi người: "…"
Cô đẹp thật nhưng đúng là quá tự tin.
Tống Giai Kỳ nhìn thấy trong điện thoại thực sự có video, mặt càng trắng bệch.
Cô ta lùi lại một bước đầy sợ hãi.
Lúc này, cảnh sát tới.
"Cảnh sát đến rồi."
Phóng viên hóng hớt: "…"
Dân mạng hóng chuyện: "…"
Đến cả cảnh sát cũng bị kéo vào xem drama.
Tống Giai Kỳ lại bất ngờ thở phào nhẹ nhõm.
Cảnh sát bước đến trước mặt mẹ của Triệu Lâm An, giọng nghiêm nghị:
"Bà Triệu, những việc con trai bà đã làm, chúng tôi có đầy đủ chứng cứ. Bà đến đây vu khống ngược lại người khác, là muốn chúng tôi điều tra ra thêm nhiều tội trạng khác của hắn sao?"
7
0
2 tháng trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
