0 chữ
Chương 105
Chương 105: Người đàn ông giống hệt anh
Cố Ngộ Thâm sững người một chút, giọng mang theo vài phần phẫn nộ:
" Tô Nam Thanh, em tin mấy bức ảnh đó sao?"
Tô Nam Thanh cảm thấy nực cười: "Cố Ngộ Thâm, anh và Tống Giai Kỳ quả nhiên là cùng một giuộc, dám làm không dám nhận. Mỗi ngày hai người nằm trên giường quay clip, rồi những video vận động mãnh liệt của hai người, chẳng lẽ là giả được sao?"
"Những video đó anh có thể mang đi giám định, là thật đấy."
Cố Ngộ Thâm cũng từng xem những video và hình ảnh đó, không phải là cắt ghép.
Người trong video là anh và Tống Giai Kỳ, người đàn ông cũng là anh, nhưng... anh chưa từng đυ.ng chạm đến Tống Giai Kỳ.
Hành động thân mật nhất chỉ là ôm cô ta đến bệnh viện.
"Tránh ra, đừng làm tôi buồn nôn! Còn nữa, nhanh chóng ly hôn đi, tôi không muốn dính dáng gì đến các người nữa."
Tô Nam Thanh kéo Lâm Thất Thất rời đi.
Tống Giai Kỳ thấy Tô Nam Thanh bỏ đi, khóc lóc chạy tới trước mặt Cố Ngộ Thâm, oán trách Tô Nam Thanh:
"Thâm ca ca, em không ngờ Tô Nam Thanh lại ghét em đến vậy, chuyện gì cũng đổ hết lên đầu em."
"Với lại, Thâm ca ca, năm đó là em cứu anh đấy, sao anh lại khoá thẻ của em?"
Tống Giai Kỳ vừa nói vừa nhắc lại ân cứu mạng năm xưa, cô ta biết rõ đây là điều Cố Ngộ Thâm để tâm nhất.
Ánh mắt Cố Ngộ Thâm sâu thẳm: "Ân cứu mạng năm xưa, bao năm qua tôi đã cho cô mấy chục tỷ rồi, đã trả xong."
"Từ nay về sau tôi sẽ không cho cô tiền nữa. Vợ tôi hiểu lầm cô là tiểu tam, vì danh tiếng của cô, sau này cần tiền thì tìm anh trai cô đi."
"Vả lại, cho dù như vậy, Tô Nam Thanh cũng chưa từng nói gì, ngược lại là cô luôn khıêυ khí©h cô ấy. Tống Giai Kỳ, ai hại ai rõ ràng quá rồi. Khi cô nghĩ tôi là kẻ ngốc, lẽ ra phải nghĩ tới chuyện ân cứu mạng đó cũng sẽ hết hiệu lực một ngày."
Nói xong, Cố Ngộ Thâm quay người rời đi, chỉ để lại bóng lưng cao ráo, lạnh lùng cho Tống Giai Kỳ.
Tống Giai Kỳ ngẩn người tại chỗ, không biết phải làm gì.
Cố Ngộ Thâm nói sẽ không cho cô ta tiền nữa?
Cũng may, mấy năm nay nhờ tiền của anh, cô ta đã thành lập công ty riêng.
Ẩn nhẫn bao năm, con cờ Cố Ngộ Thâm đã hết giá trị lợi dụng.
Lần trước gửi video cho anh, anh không tin.
Đáng chết!
Nhưng cô ta sẽ không bỏ qua cho Cố Ngộ Thâm dễ dàng như vậy.
Tống Giai Kỳ rút một thẻ khác ra, quẹt thẻ rồi cùng Thời Vũ Sơ rời đi.
__
Tới tầng một, sau khi lên xe, Tô Nam Thanh đã thu lại cảm xúc.
Lâm Thất Thất lo lắng: "Thanh Thanh, hay là mình về nhà đi?"
Tô Nam Thanh mỉm cười, chỉ về con phố phía sau:
"Còn sớm mà, không phải cậu muốn ăn đồ nướng sao? Tớ đưa cậu đi ăn, ăn uống sẽ làm tâm trạng khá hơn."
"Nhưng mà cậu…"
Tô Nam Thanh lắc đầu:
"Tớ không sao, mấy chuyện này bây giờ không làm tổn thương được tớ nữa. Tớ sẽ chờ đến ngày Tống Giai Kỳ thân bại danh liệt, không ai thèm đoái hoài tới. Mấy năm nay cô ta hại tớ, tớ đều có bằng chứng."
"Những gì cô ta nợ tớ, tớ sẽ đòi lại từng chút một. Tớ sẽ lột trần bộ mặt giả tạo của cô ta."
Người đàn ông bên ngoài của Tống Giai Kỳ rốt cuộc là ai?
Tô Nam Thanh cũng là cao thủ máy tính, những bức ảnh Tống Giai Kỳ gửi không phải là ghép. Vì thế cô mới tranh cãi với Tống Giai Kỳ, mới bị lừa hết lần này đến lần khác, khiến Cố Ngộ Thâm hiểu lầm cô là người độc ác.
"Thất Thất, đi thôi, tớ đã buông bỏ rồi, không buồn vì chuyện này nữa, giờ chỉ muốn làm rõ mọi việc trong quá khứ."
Tống Giai Kỳ không đơn giản, kẻ sát thủ sau lưng cô ta rốt cuộc là ai, kiếp trước cô chưa từng nhìn thấy.
Còn người đàn ông thật sự mà Tống Giai Kỳ yêu là ai?
Tất cả vẫn chưa sáng tỏ.
Tống Giai Kỳ khoe khoang hôm nay, ngược lại khiến Tô Nam Thanh nhớ ra một vài chuyện. Cô ta dùng tiền của Cố Ngộ Thâm âm thầm lập công ty riêng, sau khi Đường Uyển Oanh phát điên thì dễ dàng thâu tóm nhà họ Đường.
Nhà họ Thẩm cũng rơi vào tay cô ta dễ dàng.
Nhà họ Thẩm rơi vào tay cô ta, là vì người đàn ông kia đã quay trở lại, cùng cô ta bày mưu tính kế với nhà họ Thẩm.
Dựa theo thời gian, người đàn ông đó quay lại sau khi Tống Cảnh Duệ gặp chuyện.
Trong lúc Tô Nam Thanh đang trầm tư, Lâm Thất Thất đã lái xe đến con phố phía sau.
__
Cố Ngộ Thâm sau khi xuống xe thì phát hiện Tô Nam Thanh đã rời đi.
Anh lên xe ven đường, gửi hai tấm ảnh và một đoạn video cho Tiết Khanh.
Tiết Khanh nhìn thấy ảnh và video thì sững sờ một lúc.
"…Tổng… tổng giám đốc, đây là ảnh nóng của anh và cô Tống… vì… vì sao lại gửi cho tôi, phi… phi lễ chớ nhìn, tôi… tôi không dám xem."
Tiết Khanh sợ đến mức nói lắp.
Giám đốc và Tống Giai Kỳ thật sự ở bên nhau rồi sao?
Anh thật sự nɠɵạı ŧìиɧ với Tống Giai Kỳ rồi?
Cố Ngộ Thâm liếc lạnh Tiết Khanh một cái.
Tiết Khanh lập tức thấy lạnh sống lưng.
"Video là thật nhưng người đàn ông trong đó không phải tôi, bí mật điều tra giúp tôi, người này trông giống tôi như đúc." Giọng Cố Ngộ Thâm khàn khàn.
Tiết Khanh kinh ngạc, dám nhìn kỹ, mở đoạn video lên xem. Trong đó là cảnh quay ở khách sạn, cả biệt thự cũng có.
Nhưng có điểm chung là các chi tiết có ký hiệu đều bị làm mờ, chỉ có cảnh trên giường là không bị che.
"Giám đốc, kỹ thuật máy tính của chúng ta cũng không tệ, video này tuyệt đối không phải ghép, dù là AI cũng không thể làm giả giống thật như vậy."
"Người đàn ông trong video chỉ lộ mặt nhưng gương mặt đó giống anh y đúc, không khác chút nào. Giám đốc, chẳng lẽ anh có anh em sinh đôi?"
Cố Ngộ Thâm liếc mắt:
"Cậu nghĩ có thể sao? Ba mẹ tôi tình cảm không tốt, chỉ có mình tôi là con, không thể có sinh đôi."
Cố Ngộ Thâm nghĩ đến lời Tô Nam Thanh từng nói với Thẩm Mục Khanh hôm đó, ánh mắt anh lóe lên sát ý:
"Không tra ra cũng không sao, một năm sau, nếu người này thật sự tồn tại, hắn nhất định sẽ xuất hiện."
Một người giống anh y như đúc, rốt cuộc là ai?
Tiết Khanh cau mày, không dám lơ là, sau khi đưa Cố Ngộ Thâm về thì lập tức bắt đầu điều tra. Video trong khách sạn chính là manh mối lớn nhất.
Chỉ cần ở Thịnh Kinh, lần lượt điều tra từng khách sạn, chắc chắn sẽ tìm ra.
__
Tống Giai Kỳ vừa về đến nhà liền ngồi trên ghế sofa khóc nức nở.
Tống Nam Phong và Tống Cảnh Duệ thấy cô ta khóc thì đều rất đau lòng.
Đường Uyển Oanh chỉ thản nhiên nhìn Tống Giai Kỳ, không biết lần này cô ta lại định bịa chuyện gì để vu oan cho Nam Thanh.
Tống Cảnh Duệ từ nhỏ đến lớn luôn cưng chiều Tống Giai Kỳ, anh ta ngồi xuống bên cạnh cô, hỏi:
"Kỳ Kỳ, em chẳng phải đi dạo phố sao? Ai chọc em không vui vậy? Em nói với anh cả đi, anh cả sẽ đòi lại công bằng cho em."
Tống Giai Kỳ biết rõ Tống Cảnh Duệ luôn thương yêu mình như trước, liền nhân cơ hội này bôi nhọ Tô Nam Thanh:
"Anh cả, hôm nay em dẫn chị dâu tương lai Vũ Sơ đi mua quần áo, tình cờ gặp phải Tô Nam Thanh."
"Cũng gặp cả Thâm ca ca nữa, Tô Nam Thanh hãm hại em, nói rằng mỗi ngày em gửi ảnh để khıêυ khí©h cô ta, còn đem ảnh cho Thâm ca ca xem. Thâm ca ca sau khi xem xong thì rất giận, cắt hết tiền tiêu vặt của em. Mỗi tháng anh ấy đều cho em mấy triệu tiêu vặt, Tô Nam Thanh ghen tị với em lên mới kiếm chuyện hãm hại."
"Em... em thật sự rất ấm ức, rõ ràng em và Thâm ca ca mới là người yêu nhau mà, tại sao Tô Nam Thanh lại đối xử với em như vậy chứ?"
" Tô Nam Thanh, em tin mấy bức ảnh đó sao?"
Tô Nam Thanh cảm thấy nực cười: "Cố Ngộ Thâm, anh và Tống Giai Kỳ quả nhiên là cùng một giuộc, dám làm không dám nhận. Mỗi ngày hai người nằm trên giường quay clip, rồi những video vận động mãnh liệt của hai người, chẳng lẽ là giả được sao?"
"Những video đó anh có thể mang đi giám định, là thật đấy."
Cố Ngộ Thâm cũng từng xem những video và hình ảnh đó, không phải là cắt ghép.
Người trong video là anh và Tống Giai Kỳ, người đàn ông cũng là anh, nhưng... anh chưa từng đυ.ng chạm đến Tống Giai Kỳ.
Hành động thân mật nhất chỉ là ôm cô ta đến bệnh viện.
"Tránh ra, đừng làm tôi buồn nôn! Còn nữa, nhanh chóng ly hôn đi, tôi không muốn dính dáng gì đến các người nữa."
Tống Giai Kỳ thấy Tô Nam Thanh bỏ đi, khóc lóc chạy tới trước mặt Cố Ngộ Thâm, oán trách Tô Nam Thanh:
"Thâm ca ca, em không ngờ Tô Nam Thanh lại ghét em đến vậy, chuyện gì cũng đổ hết lên đầu em."
"Với lại, Thâm ca ca, năm đó là em cứu anh đấy, sao anh lại khoá thẻ của em?"
Tống Giai Kỳ vừa nói vừa nhắc lại ân cứu mạng năm xưa, cô ta biết rõ đây là điều Cố Ngộ Thâm để tâm nhất.
Ánh mắt Cố Ngộ Thâm sâu thẳm: "Ân cứu mạng năm xưa, bao năm qua tôi đã cho cô mấy chục tỷ rồi, đã trả xong."
"Từ nay về sau tôi sẽ không cho cô tiền nữa. Vợ tôi hiểu lầm cô là tiểu tam, vì danh tiếng của cô, sau này cần tiền thì tìm anh trai cô đi."
"Vả lại, cho dù như vậy, Tô Nam Thanh cũng chưa từng nói gì, ngược lại là cô luôn khıêυ khí©h cô ấy. Tống Giai Kỳ, ai hại ai rõ ràng quá rồi. Khi cô nghĩ tôi là kẻ ngốc, lẽ ra phải nghĩ tới chuyện ân cứu mạng đó cũng sẽ hết hiệu lực một ngày."
Tống Giai Kỳ ngẩn người tại chỗ, không biết phải làm gì.
Cố Ngộ Thâm nói sẽ không cho cô ta tiền nữa?
Cũng may, mấy năm nay nhờ tiền của anh, cô ta đã thành lập công ty riêng.
Ẩn nhẫn bao năm, con cờ Cố Ngộ Thâm đã hết giá trị lợi dụng.
Lần trước gửi video cho anh, anh không tin.
Đáng chết!
Nhưng cô ta sẽ không bỏ qua cho Cố Ngộ Thâm dễ dàng như vậy.
Tống Giai Kỳ rút một thẻ khác ra, quẹt thẻ rồi cùng Thời Vũ Sơ rời đi.
__
Tới tầng một, sau khi lên xe, Tô Nam Thanh đã thu lại cảm xúc.
Lâm Thất Thất lo lắng: "Thanh Thanh, hay là mình về nhà đi?"
Tô Nam Thanh mỉm cười, chỉ về con phố phía sau:
"Còn sớm mà, không phải cậu muốn ăn đồ nướng sao? Tớ đưa cậu đi ăn, ăn uống sẽ làm tâm trạng khá hơn."
Tô Nam Thanh lắc đầu:
"Tớ không sao, mấy chuyện này bây giờ không làm tổn thương được tớ nữa. Tớ sẽ chờ đến ngày Tống Giai Kỳ thân bại danh liệt, không ai thèm đoái hoài tới. Mấy năm nay cô ta hại tớ, tớ đều có bằng chứng."
"Những gì cô ta nợ tớ, tớ sẽ đòi lại từng chút một. Tớ sẽ lột trần bộ mặt giả tạo của cô ta."
Người đàn ông bên ngoài của Tống Giai Kỳ rốt cuộc là ai?
Tô Nam Thanh cũng là cao thủ máy tính, những bức ảnh Tống Giai Kỳ gửi không phải là ghép. Vì thế cô mới tranh cãi với Tống Giai Kỳ, mới bị lừa hết lần này đến lần khác, khiến Cố Ngộ Thâm hiểu lầm cô là người độc ác.
"Thất Thất, đi thôi, tớ đã buông bỏ rồi, không buồn vì chuyện này nữa, giờ chỉ muốn làm rõ mọi việc trong quá khứ."
Tống Giai Kỳ không đơn giản, kẻ sát thủ sau lưng cô ta rốt cuộc là ai, kiếp trước cô chưa từng nhìn thấy.
Còn người đàn ông thật sự mà Tống Giai Kỳ yêu là ai?
Tất cả vẫn chưa sáng tỏ.
Tống Giai Kỳ khoe khoang hôm nay, ngược lại khiến Tô Nam Thanh nhớ ra một vài chuyện. Cô ta dùng tiền của Cố Ngộ Thâm âm thầm lập công ty riêng, sau khi Đường Uyển Oanh phát điên thì dễ dàng thâu tóm nhà họ Đường.
Nhà họ Thẩm cũng rơi vào tay cô ta dễ dàng.
Nhà họ Thẩm rơi vào tay cô ta, là vì người đàn ông kia đã quay trở lại, cùng cô ta bày mưu tính kế với nhà họ Thẩm.
Dựa theo thời gian, người đàn ông đó quay lại sau khi Tống Cảnh Duệ gặp chuyện.
Trong lúc Tô Nam Thanh đang trầm tư, Lâm Thất Thất đã lái xe đến con phố phía sau.
__
Cố Ngộ Thâm sau khi xuống xe thì phát hiện Tô Nam Thanh đã rời đi.
Anh lên xe ven đường, gửi hai tấm ảnh và một đoạn video cho Tiết Khanh.
Tiết Khanh nhìn thấy ảnh và video thì sững sờ một lúc.
"…Tổng… tổng giám đốc, đây là ảnh nóng của anh và cô Tống… vì… vì sao lại gửi cho tôi, phi… phi lễ chớ nhìn, tôi… tôi không dám xem."
Tiết Khanh sợ đến mức nói lắp.
Giám đốc và Tống Giai Kỳ thật sự ở bên nhau rồi sao?
Anh thật sự nɠɵạı ŧìиɧ với Tống Giai Kỳ rồi?
Cố Ngộ Thâm liếc lạnh Tiết Khanh một cái.
Tiết Khanh lập tức thấy lạnh sống lưng.
"Video là thật nhưng người đàn ông trong đó không phải tôi, bí mật điều tra giúp tôi, người này trông giống tôi như đúc." Giọng Cố Ngộ Thâm khàn khàn.
Tiết Khanh kinh ngạc, dám nhìn kỹ, mở đoạn video lên xem. Trong đó là cảnh quay ở khách sạn, cả biệt thự cũng có.
Nhưng có điểm chung là các chi tiết có ký hiệu đều bị làm mờ, chỉ có cảnh trên giường là không bị che.
"Giám đốc, kỹ thuật máy tính của chúng ta cũng không tệ, video này tuyệt đối không phải ghép, dù là AI cũng không thể làm giả giống thật như vậy."
"Người đàn ông trong video chỉ lộ mặt nhưng gương mặt đó giống anh y đúc, không khác chút nào. Giám đốc, chẳng lẽ anh có anh em sinh đôi?"
Cố Ngộ Thâm liếc mắt:
"Cậu nghĩ có thể sao? Ba mẹ tôi tình cảm không tốt, chỉ có mình tôi là con, không thể có sinh đôi."
Cố Ngộ Thâm nghĩ đến lời Tô Nam Thanh từng nói với Thẩm Mục Khanh hôm đó, ánh mắt anh lóe lên sát ý:
"Không tra ra cũng không sao, một năm sau, nếu người này thật sự tồn tại, hắn nhất định sẽ xuất hiện."
Một người giống anh y như đúc, rốt cuộc là ai?
Tiết Khanh cau mày, không dám lơ là, sau khi đưa Cố Ngộ Thâm về thì lập tức bắt đầu điều tra. Video trong khách sạn chính là manh mối lớn nhất.
Chỉ cần ở Thịnh Kinh, lần lượt điều tra từng khách sạn, chắc chắn sẽ tìm ra.
__
Tống Giai Kỳ vừa về đến nhà liền ngồi trên ghế sofa khóc nức nở.
Tống Nam Phong và Tống Cảnh Duệ thấy cô ta khóc thì đều rất đau lòng.
Đường Uyển Oanh chỉ thản nhiên nhìn Tống Giai Kỳ, không biết lần này cô ta lại định bịa chuyện gì để vu oan cho Nam Thanh.
Tống Cảnh Duệ từ nhỏ đến lớn luôn cưng chiều Tống Giai Kỳ, anh ta ngồi xuống bên cạnh cô, hỏi:
"Kỳ Kỳ, em chẳng phải đi dạo phố sao? Ai chọc em không vui vậy? Em nói với anh cả đi, anh cả sẽ đòi lại công bằng cho em."
Tống Giai Kỳ biết rõ Tống Cảnh Duệ luôn thương yêu mình như trước, liền nhân cơ hội này bôi nhọ Tô Nam Thanh:
"Anh cả, hôm nay em dẫn chị dâu tương lai Vũ Sơ đi mua quần áo, tình cờ gặp phải Tô Nam Thanh."
"Cũng gặp cả Thâm ca ca nữa, Tô Nam Thanh hãm hại em, nói rằng mỗi ngày em gửi ảnh để khıêυ khí©h cô ta, còn đem ảnh cho Thâm ca ca xem. Thâm ca ca sau khi xem xong thì rất giận, cắt hết tiền tiêu vặt của em. Mỗi tháng anh ấy đều cho em mấy triệu tiêu vặt, Tô Nam Thanh ghen tị với em lên mới kiếm chuyện hãm hại."
"Em... em thật sự rất ấm ức, rõ ràng em và Thâm ca ca mới là người yêu nhau mà, tại sao Tô Nam Thanh lại đối xử với em như vậy chứ?"
4
0
2 tháng trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
