TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 10
Chương 10: Chồng cũ, tránh càng xa càng tốt

Tô Nam Thanh giật mình, vỗ ngực một cái, cái miệng nhỏ đỏ hồng, đôi mắt to lanh lợi, “Anh muốn hù chết tôi à!”

Cố Ngộ Thâm nhìn dáng vẻ cô chu môi, tươi tắn đáng yêu.

Trong ấn tượng của anh, Tô Nam Thanh là người nghiêm túc, trầm ổn, một người vợ hiền mẹ đảm. Trong khoảng thời gian kết hôn với anh, ngày nào cô cũng nấu cơm đợi anh về nhà. Đây là lần đầu tiên anh thấy dáng vẻ sống động như vậy của cô. Khoảng thời gian anh bị mù, là thời gian đen tối nhất trong đời anh và cô luôn ở bên cạnh anh.

Chỉ cần cô đừng đối đầu với Kỳ Kỳ, thì thật ra anh cũng có thể sống hòa thuận với cô.

Tô Nam Thanh thấy anh không nói gì, tiếp tục nói: “Chồng cũ à, nếu anh bị bệnh thì nên đi gặp bác sĩ thú y đi. Trong tiệc sinh nhật của Tống Giai Kỳ, anh ép tôi ký đơn ly hôn, tôi ra đi tay trắng, anh cũng đã ký tên rồi, đơn đã có hiệu lực.”

“Kêu tôi về nhà? Anh bị điên à? Tôi thành toàn cho anh và bạch nguyệt quang của anh rồi. Bây giờ, làm ơn, tránh càng xa càng tốt.”

Nói đến đây, Tô Nam Thanh lại nhớ đến mỗi lần cô và Cố Ngộ Thâm cãi nhau vì Tống Giai Kỳ. Đều là cô đi cầu xin Cố Ngộ Thâm làm lành.

Nghĩ đến bộ dạng hèn mọn, nhún nhường của mình...

Bốp... Tô Nam Thanh tát mình một cái thật mạnh.

Cố Ngộ Thâm hơi nhíu mày, “Cô tự đánh mình làm gì?”

Tô Nam Thanh cười lạnh: “Để bản thân tỉnh táo lại, đừng yêu đồ cặn bã nữa thôi.”

Câu nói này dường như đã kí©h thí©ɧ đến Cố Ngộ Thâm, ánh mắt anh lập tức u ám: “Tô Nam Thanh, cô...”

“Thanh Thanh, năm phút hết rồi.” Tô Tỉnh đứng ở cửa, nụ cười tà mị, dáng vẻ lười biếng, đẹp trai khiến người ta muốn cắn một miếng.

Một tiểu thịt tươi đẹp trai!

Nhìn mãi cái bộ dạng "lạp xưởng già" của Cố Ngộ Thâm, tiểu thịt tươi đúng là khiến mắt cô sáng lên.

Tô Nam Thanh lập tức đưa tay làm nũng: “Em muốn được bế~”

Tô Tỉnh cưng chiều cười rồi bước vào: “Không bế nổi, cõng vậy. Em mập quá.”

Tô Nam Thanh đập mạnh một cái lên vai anh, “Nói con gái mập sẽ bị trĩ đó.”

Tô Tỉnh: “...”

Cái miệng quạ đen này!

Anh thật sự sợ!

“Đã nói rồi, về nhà phải nghỉ ngơi cho tốt. Lòng bàn chân em bị thương nghiêm trọng, lại tiêm thuốc tê liều cao, thời gian tới em sẽ không có vị giác.”

“Vậy em ăn tôm hùm làm gì nữa, không cảm nhận được vị luôn!” Tô Nam Thanh buồn bực, chẳng trách miệng cứ tê tê.

“Lên đi.” Tô Tỉnh vỗ nhẹ vào lưng mình.

Tô Nam Thanh cảm thấy ấm áp trong lòng, đôi mắt lấp lánh nước. Ở kiếp trước, anh cả bị sát thủ do Tống Giai Kỳ thuê gϊếŧ chết. Ở kiếp này, chỉ cần cô tránh xa tên cặn bã Cố Ngộ Thâm những chuyện đó chắc sẽ không xảy ra nữa.

Tô Nam Thanh nằm lên lưng anh, giọng nghẹn ngào: “Anh à, mình về nhà.”

Tô Tỉnh nghe ra sự bất thường trong giọng cô, lòng đau nhói. Cô nhóc này, rốt cuộc đã phải chịu bao nhiêu uất ức?

Cố Ngộ Thâm tức giận nhìn hai người: “Tô Nam Thanh, cộ định theo anh ta về nhà?”

Tô Nam Thanh thu lại cảm xúc, khí thế hừng hực nhưng giọng vẫn mềm mại vì ảnh hưởng cảm xúc: “Chồng cũ à, anh quản được tôi đi đâu sao? Chúng ta ly hôn rồi, ly hôn rồi đó, đúng như ý anh, ly hôn rồi.”

“Tuy gương mặt anh rất tỉnh táo và khiến người ta tỉnh ngủ nhưng tôi nhìn cũng chán rồi.”

“Phụt…” Tô Tỉnh bật cười, đây mới đúng là Thanh Thanh bảo bối anh đã nuôi từ nhỏ.

Miệng độc nhưng lòng đẹp!

Cố Ngộ Thâm nhìn chằm chằm Tô Nam Thanh một lúc lâu, tức giận rời đi.

Tô Nam Thanh thở phào nhẹ nhõm.

“Anh, mình đi thôi.” Tô Nam Thanh tựa đầu lên lưng anh, lưng anh thật ấm áp.

“Ừ! Đi, mình về nhà.”

Tô Tỉnh cõng cô xuống lầu, thật ra cô rất nhẹ. Vì để gả cho Cố Ngộ Thâm, cô đã rất ít liên lạc với gia đình. Cô nhóc tàn nhẫn này, giờ cuối cùng cũng đã tỉnh ngộ.

Tô Nam Thanh nằm yên trên lưng anh, đau lòng thốt lên một câu: “Anh à, em xin lỗi!”

Bước chân Tô Tỉnh khựng lại, giọng trầm thấp: “Thanh Thanh, sao lại xin lỗi?”

13

0

2 tháng trước

22 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.