0 chữ
Chương 10
Chương 10
Tuổi trẻ thật tốt, không có gánh nặng và áp lực, chỉ có năng lượng tràn trề.
Không giống như cô, cho dù mang một làn da trẻ trung hơn hai mươi tuổi, cô vẫn có thể khiến người ta cảm nhận được dáng vẻ trưởng thành của hai mươi năm sau.
Tuy nhiên, vì Chúa đã cho cô một cơ hội nên lần này, cô phải vì chính mình mà sống.
Lúc La Tiểu Ý và Lâm Mai đến giảng đường, nơi tập trung tất cả các thành viên bán thời gian do công ty chỉ định, ở đây vô cùng náo nhiệt, đủ loại âm thanh đều lọt vào tai La Tiểu Ý.
Có người lo lắng: "Tôi chưa bao giờ phát tờ rơi. Nhỡ đâu khi phát mọi người đều không lấy thì sao?"
Một số người cũng tò mò: "Khi phát tờ rơi sẽ có người giám sát chúng ta phải không? Nếu không ai giám sát, có người ném hết tờ rơi vào sọt rác, rồi giả vờ như đã phát hết rồi thì làm sao?"
Một số người bức xúc: "Khó chịu quá! Hôm nay nắng to thế này? Nếu biết sớm thì đã không đăng ký. Số tiền công kiếm được trong một ngày ít đến mức không đủ để mua sản phẩm dưỡng da. Thật là mệt chết mất! "
La Tiểu Ý cảm thấy đôi tai mình nhạy cảm một cách bất thường, rõ ràng cô đang ở trong môi trường ồn ào, thế nhưng vẫn có thể nghe rõ những cuộc trò chuyện của toàn bộ những người mà cô để ý.
Bên cạnh La Tiểu Ý, Lâm Mai người sẽ trở thành một phụ nữ mạnh mẽ nơi công sở trong tương lai, lúc này lại có chút ngây ngô và rụt rè.
Lâm Mai chọc nhẹ cánh tay của La Tiểu Ý, hỏi:" tự nhiên tớ thấy hơi khẩn trương, cậu không sợ sao?"
La Tiểu Ý quay đầu nhìn Lâm Mai nói: "Sợ cái gì?"
Lâm Mai trả lời: "Tớ sợ làm không tốt, sẽ bị người khác la mắng. Tớ sợ rằng mình sẽ không thể hoàn thành công việc"
Không nghĩ tới Lâm Mai sẽ nói ra một đống lý do. Đối với La Tiểu Ý, Lâm Mai như vậy rất xa lạ, nhưng lại rất dễ thương, cô quên mất rằng, mình đã ở chung với Lâm Mai như thế nào khi còn học đại học, trong mắt La Tiểu Ý, Lâm Mai giống như một cô em gái nhỏ vậy.
La Tiểu Ý không thể không kéo Lâm Mai ngồi trên ghế của giảng đường, cô ấy giải thích cho Lâm Mai những lưu ý và điểm mấu chốt khi phát tờ rơi khiến ẻm vô cùng ngạc nhiên.
Lâm Mai nói: "Tiểu Ý, không ngờ cậu lại biết nhiều như vậy. Không phải lúc trước cậu nói đây là lần đầu tiên mình làm công việc bán thời gian sao?"
La Tiểu Ý trả lời: "Tất cả đều là do tớ tìm trên mạng, lo trước khỏi họa!"
Lâm Mai tin đó là sự thật, liền ôm chầm lấy La Tiểu Ý nói: "Tớ cũng muốn học tập cậu, sau này chúng ta cùng nhau lăn lộn!"
La Tiểu Ý chỉ cười nhẹ, cô không biết rằng trong mắt Lâm Mai, La Tiểu Ý bây giờ có chút kỳ lạ, nhưng lại khiến người ta ỷ lại cùng tin tưởng.
La Tiểu Ý và Lâm Mai đang nhẹ giọng trò chuyện, đột nhiên La Tiểu Ý giật mình.
Bởi vì cô đã nhìn thấy Ngô Khôn khi còn trẻ.
Không giống như cô, cho dù mang một làn da trẻ trung hơn hai mươi tuổi, cô vẫn có thể khiến người ta cảm nhận được dáng vẻ trưởng thành của hai mươi năm sau.
Tuy nhiên, vì Chúa đã cho cô một cơ hội nên lần này, cô phải vì chính mình mà sống.
Lúc La Tiểu Ý và Lâm Mai đến giảng đường, nơi tập trung tất cả các thành viên bán thời gian do công ty chỉ định, ở đây vô cùng náo nhiệt, đủ loại âm thanh đều lọt vào tai La Tiểu Ý.
Có người lo lắng: "Tôi chưa bao giờ phát tờ rơi. Nhỡ đâu khi phát mọi người đều không lấy thì sao?"
Một số người cũng tò mò: "Khi phát tờ rơi sẽ có người giám sát chúng ta phải không? Nếu không ai giám sát, có người ném hết tờ rơi vào sọt rác, rồi giả vờ như đã phát hết rồi thì làm sao?"
La Tiểu Ý cảm thấy đôi tai mình nhạy cảm một cách bất thường, rõ ràng cô đang ở trong môi trường ồn ào, thế nhưng vẫn có thể nghe rõ những cuộc trò chuyện của toàn bộ những người mà cô để ý.
Bên cạnh La Tiểu Ý, Lâm Mai người sẽ trở thành một phụ nữ mạnh mẽ nơi công sở trong tương lai, lúc này lại có chút ngây ngô và rụt rè.
Lâm Mai chọc nhẹ cánh tay của La Tiểu Ý, hỏi:" tự nhiên tớ thấy hơi khẩn trương, cậu không sợ sao?"
La Tiểu Ý quay đầu nhìn Lâm Mai nói: "Sợ cái gì?"
Lâm Mai trả lời: "Tớ sợ làm không tốt, sẽ bị người khác la mắng. Tớ sợ rằng mình sẽ không thể hoàn thành công việc"
La Tiểu Ý không thể không kéo Lâm Mai ngồi trên ghế của giảng đường, cô ấy giải thích cho Lâm Mai những lưu ý và điểm mấu chốt khi phát tờ rơi khiến ẻm vô cùng ngạc nhiên.
Lâm Mai nói: "Tiểu Ý, không ngờ cậu lại biết nhiều như vậy. Không phải lúc trước cậu nói đây là lần đầu tiên mình làm công việc bán thời gian sao?"
La Tiểu Ý trả lời: "Tất cả đều là do tớ tìm trên mạng, lo trước khỏi họa!"
Lâm Mai tin đó là sự thật, liền ôm chầm lấy La Tiểu Ý nói: "Tớ cũng muốn học tập cậu, sau này chúng ta cùng nhau lăn lộn!"
La Tiểu Ý và Lâm Mai đang nhẹ giọng trò chuyện, đột nhiên La Tiểu Ý giật mình.
Bởi vì cô đã nhìn thấy Ngô Khôn khi còn trẻ.
5
0
4 tuần trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
