TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 12
Chương 12: Khoảnh khắc Bùi Hoài bước vào phòng nàng... đã hoàn toàn khác rồi.

Một tên chần chừ: “Cổ ma ma... không có lệnh của chủ tử, tiểu nhân không dám vào.”

“Đồ nhát chết!” Cổ ma ma gắt lên, đẩy hắn qua rồi đích thân bước tới cửa.

Trên lớp giấy cửa, cái bóng phản chiếu trông như một con thú khổng lồ. Nguyệt Ninh nuốt khan, tim như thắt lại tới cổ họng.

Tay Cổ ma ma vừa đặt lên khung cửa thì một tiếng ầm vang rền khiến bà ta giật bắn người, hồn vía bay mất.

Không rõ từ đâu, một con mèo đen rơi bịch xuống đất, bụng nổ tung, phương tiện tư duy văng tứ phía, máu đen tanh nồng.

“Còn... còn lục không?” Tên tiểu tư nép mình, run run hỏi.

Sắc mặt Cổ ma ma xám xịt như tro, giận dữ mắng: “Lục cái đầu ngươi! Cút cho ta!”

Đúng là vận đen, nó có thể trốn được một lần, chẳng lẽ trốn được cả đời? Còn nhiều cách xử nó!

Con cú đêm đứng chênh vênh trên cành cây, trừng mắt theo dõi người vừa rời khỏi cửa.

Nguyệt Ninh rón rén bước ra, vừa trông thấy xác mèo thì suýt kêu thành tiếng. Toàn thân con mèo đen tuyền, thân thể gầy guộc, nằm ngửa trên mặt đất trong tư thế méo mó dị dạng, mùi tanh nồng nặc.

Không giống mèo rơi chết, mà giống bị người ta bóp cổ rồi đập thẳng xuống đất.

Ý nghĩ đó khiến sống lưng nàng lạnh buốt. Ngẩng đầu nhìn lên ngọn cây, giữa đám ánh sáng chập chờn, như có vô số ánh mắt đang lặng lẽ dõi theo nàng.

Nguyệt Ninh siết chặt tay, vội vã men theo lối nhỏ, gấp gáp quay về Vĩnh Xuân Các.

Vừa bước vào cửa, chính giữa chiếc bàn đối diện là một tòa bảo tháp bằng gỗ trắc nhỏ nhắn tinh xảo.

Nguyệt Ninh sực hiểu, liếc sang Tuyết Hòa, ả đang cuộn mình trong chăn mộng mị, khóe miệng hơi nhếch, e là đang mơ thấy mưu kế đã thành, vui đến độ cười chẳng khép miệng.

Chuyện xảy ra đêm nay, mười phần thì có chín phần là Tuyết Hòa thông đồng với Cổ ma ma mà bày trò.

Cổ ma ma tham của, cuối năm kho phủ phải điều chỉnh sổ sách, nên cần tìm một kẻ thế mạng để bù đắp khoản chênh lệch. Tuyết Hòa thì nhắm đến việc hủy hoại danh tiếng của nàng, không những vậy còn có thể danh chính ngôn thuận thay nàng làm thông phòng của Bùi Hoài.

Kiếp trước, Tuyết Hòa luôn ôm dã tâm với Bùi Hoài, ngấm ngầm giở đủ trò mờ ám với nàng. Sau cùng tuy được toại nguyện bước chân vào Thanh Tùng Đường, nhưng lại chẳng được Bùi Hoài đoái hoài, kết cục chỉ là kẻ khiến người ta chán ghét.

Nhưng kiếp này, từ khoảnh khắc Bùi Hoài bước vào phòng nàng... đã hoàn toàn khác rồi.

Hẳn Tuyết Hòa đã đoán ra điều gì đó, nên mới vội vàng ra tay.

3

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.