0 chữ
Chương 32
Chương 32
Lý Đại Lực vội vàng dẫn Mục Lăng và những người khác lên núi, còn dân làng thì về nhà mang thịt và đồ ăn ra, đến nhà bà nội Tô Miên chuẩn bị bữa trưa.
Dọc đường đi, Mục Lăng đã cơ bản nắm được tình hình Thôn Hàn Đàm. Bảy hộ gia đình, tổng cộng mười một người. Trưởng thôn là Lý Đại Lực, nhưng người làm chủ lại là một cô gái vừa tròn hai mươi tuổi. Cô gái này còn là thủ khoa đại học của tỉnh năm trước, sinh viên tài năng của một trường đại học lớn.
Tháng Năm là thời điểm sinh viên đại học đang đi học, cô gái này đã về nhà hơn một tháng.
Mục Lăng theo trưởng thôn đến hàn đàm sau núi, thấy thời tiết nóng như vậy mà mặt hồ vẫn đóng băng, hơi lạnh thấu xương, anh ta lập tức chấn động.
Hiện tại khắp nơi trong nước nóng dữ dội, chuyện người chết vì nóng xảy ra mỗi ngày. Không nói đâu xa, nhiệt độ ở khu vực Tây Nam cũng đã gần 50 độ, mà ngôi làng nhỏ hẻo lánh này lại có một nơi tránh nóng tự nhiên tuyệt vời như vậy.
Trong núi này đừng nói nóng, lạnh đến mức muốn mặc áo khoác.
"Trưởng thôn, chỗ các ông đang thi công à?" Thuộc hạ của Mục Lăng thấy ba cái hang động ngay ngắn được đào ra, mỗi hang cao ba mét, rộng rãi sáng sủa, cửa hang đến hàn đàm toàn là đường sỏi đá.
"Trời nóng quá, mua không được điều hòa, điện đóm lại hay trục trặc, Tiểu Miên liền tìm đội thi công xây nhà đá, chúng tôi định chuyển hết qua đó tránh nóng." Trưởng thôn Lý Đại Lực cười ha hả nói.
Nếu đặt vào một tháng trước, hành động này quả thực không thể tưởng tượng, nhưng sau khi trải qua cái nóng khủng khϊếp trên cả nước, nhiệt độ còn đang tiếp tục tăng lên, đào hang núi xây nhà chính là cứu mạng.
"Ông trưởng thôn ơi, sao mọi người lên hút hết thế ạ?" Tô Miên sáng sớm tinh mơ đã lên núi đi săn. Sau khi núi lở, động vật trong núi ồ ạt chạy ra ngoài, số lượng động vật tăng vọt, mà những con vật nhỏ yếu này căn bản không thể chống đỡ được mạt thế sắp tới, sẽ bị thiêu rụi thành tro trong biển lửa.
Bị phong tỏa trong núi suốt thời gian này, Tô Miên mỗi ngày đều phải lên núi đi săn, cố gắng tích trữ càng nhiều thịt khô càng tốt, còn bắt được mấy con gà rừng và thỏ hoang nuôi nhốt trong sân.
Mục Lăng và những người khác nhìn thấy cô đều ngẩn người một chút.
Cô gái mới hai mươi tuổi mặc áo ngắn cài khuy vải, quần xắn ống thấp hơn bắp chân đi giày vải, vác giỏ tre và cung tên, dáng vẻ oai phong lẫm liệt. Cố tình cô lại lớn lên cực kỳ xinh đẹp, da thịt trắng hơn cả ngà voi, đôi mắt đen láy như chứa đầy một hồ nước trong, long lanh sáng ngời. Ai cũng không ngờ cô gái hàng ngày lên núi đi săn lại có dáng vẻ như vậy.
"Tiểu Miên, đây là các đồng chí đến cứu viện, nghe nói cháu một mình lên núi đi săn, đến xem sao." Bác Lưu cười ha hả nói.
Tô Miên gật đầu, đặt giỏ tre mồi xuống, lau mồ hôi nói: "Cháu không sao ạ, hôm nay săn được một con hoẵng, nặng ba bốn chục cân. Ông trưởng thôn ơi, lát nữa mình làm món hoẵng kho tàu cho mọi người nếm thử đồ tươi nhé."
Dọc đường đi, Mục Lăng đã cơ bản nắm được tình hình Thôn Hàn Đàm. Bảy hộ gia đình, tổng cộng mười một người. Trưởng thôn là Lý Đại Lực, nhưng người làm chủ lại là một cô gái vừa tròn hai mươi tuổi. Cô gái này còn là thủ khoa đại học của tỉnh năm trước, sinh viên tài năng của một trường đại học lớn.
Tháng Năm là thời điểm sinh viên đại học đang đi học, cô gái này đã về nhà hơn một tháng.
Mục Lăng theo trưởng thôn đến hàn đàm sau núi, thấy thời tiết nóng như vậy mà mặt hồ vẫn đóng băng, hơi lạnh thấu xương, anh ta lập tức chấn động.
Hiện tại khắp nơi trong nước nóng dữ dội, chuyện người chết vì nóng xảy ra mỗi ngày. Không nói đâu xa, nhiệt độ ở khu vực Tây Nam cũng đã gần 50 độ, mà ngôi làng nhỏ hẻo lánh này lại có một nơi tránh nóng tự nhiên tuyệt vời như vậy.
"Trưởng thôn, chỗ các ông đang thi công à?" Thuộc hạ của Mục Lăng thấy ba cái hang động ngay ngắn được đào ra, mỗi hang cao ba mét, rộng rãi sáng sủa, cửa hang đến hàn đàm toàn là đường sỏi đá.
"Trời nóng quá, mua không được điều hòa, điện đóm lại hay trục trặc, Tiểu Miên liền tìm đội thi công xây nhà đá, chúng tôi định chuyển hết qua đó tránh nóng." Trưởng thôn Lý Đại Lực cười ha hả nói.
Nếu đặt vào một tháng trước, hành động này quả thực không thể tưởng tượng, nhưng sau khi trải qua cái nóng khủng khϊếp trên cả nước, nhiệt độ còn đang tiếp tục tăng lên, đào hang núi xây nhà chính là cứu mạng.
"Ông trưởng thôn ơi, sao mọi người lên hút hết thế ạ?" Tô Miên sáng sớm tinh mơ đã lên núi đi săn. Sau khi núi lở, động vật trong núi ồ ạt chạy ra ngoài, số lượng động vật tăng vọt, mà những con vật nhỏ yếu này căn bản không thể chống đỡ được mạt thế sắp tới, sẽ bị thiêu rụi thành tro trong biển lửa.
Mục Lăng và những người khác nhìn thấy cô đều ngẩn người một chút.
Cô gái mới hai mươi tuổi mặc áo ngắn cài khuy vải, quần xắn ống thấp hơn bắp chân đi giày vải, vác giỏ tre và cung tên, dáng vẻ oai phong lẫm liệt. Cố tình cô lại lớn lên cực kỳ xinh đẹp, da thịt trắng hơn cả ngà voi, đôi mắt đen láy như chứa đầy một hồ nước trong, long lanh sáng ngời. Ai cũng không ngờ cô gái hàng ngày lên núi đi săn lại có dáng vẻ như vậy.
"Tiểu Miên, đây là các đồng chí đến cứu viện, nghe nói cháu một mình lên núi đi săn, đến xem sao." Bác Lưu cười ha hả nói.
Tô Miên gật đầu, đặt giỏ tre mồi xuống, lau mồ hôi nói: "Cháu không sao ạ, hôm nay săn được một con hoẵng, nặng ba bốn chục cân. Ông trưởng thôn ơi, lát nữa mình làm món hoẵng kho tàu cho mọi người nếm thử đồ tươi nhé."
10
0
3 tháng trước
22 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
