TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 25
Chương 25

Cả ngày Đào Nhiên đều mất hồn mất vía.

Cậu phải làm một số việc, như nhảy dù, lặn biển, đua xe...

Những môn thể thao mạo hiểm này, có thể kí©h thí©ɧ những dây thần kinh gần như tê liệt của cậu, cảm nhận được mình vẫn còn sống, vẫn còn sức lực để chạy về phía trước.

Chương Tranh đã sắp xếp người bên cạnh cậu, lúc đó Đào Nhiên biết.

Ngoài những người hàng ngày chăm sóc ăn uống sinh hoạt cho cậu, còn có mấy người bạn học quan hệ khá tốt với cậu, sẽ gửi lịch trình và ảnh chụp cuộc sống gần đây của cậu cho Chương Tranh xem.

Lúc đó Đào Nhiên nghĩ, nếu cậu xảy ra chuyện gì bất ngờ thì Chương Tranh chắc chắn sẽ đến thăm cậu.

Nhưng cậu luôn đủ cẩn thận, nhiều nhất cũng chỉ bị thương ngoài da, sau này phát hiện Chương Tranh vẫn mặc kệ cậu, Đào Nhiên cũng mất hứng thú với những môn thể thao mạo hiểm này.

"Không được." Chương Tranh vẫn không đồng ý cho Đào Nhiên đi lặn biển.

"Em xin anh mà anh, em giỏi lắm đó, hay là anh tìm một huấn luyện viên chuyên nghiệp đến giám sát được không, em muốn chơi, đã đến bờ biển rồi mà anh còn không cho em chơi lặn biển." Đào Nhiên làm nũng như trẻ con, ôm cánh tay Chương Tranh làm nũng.

"Thật sự muốn chơi?" Chương Tranh vẻ mặt trầm ngâm hỏi.

Đào Nhiên do dự một chút, không hiểu sao có chút căng thẳng nhưng vẫn gật đầu.

Huấn luyện viên lặn biển là một người nước ngoài, sau khi giúp Đào Nhiên chuẩn bị xong tất cả trang bị thì đứng chờ ở một bên.

Gần một tháng trời, đây là lần đầu tiên Đào Nhiên nhìn thấy người khác trên hòn đảo nhỏ, vốn dĩ còn khá vui vẻ.

Nhưng huấn luyện viên cả quá trình không nói với Đào Nhiên một lời nào, đối với lời chào thân thiện của cậu cũng làm như không nghe thấy.

Chương Tranh đứng trên boong du thuyền, cách cậu một mét, gió biển dễ chịu thổi qua, làm rối mái tóc đen mềm mại của Chương Tranh.

"Anh, yên tâm đi, em sẽ không lặn sâu đâu, lát nữa sẽ lên ngay." Đào Nhiên mang chân vịt, dáng đi có chút kỳ quặc tiến lại gần Chương Tranh.

Bộ đồ lặn màu đen ôm sát đường cong cơ thể, Đào Nhiên dưới ánh mặt trời, giống như một cây trúc non thẳng tắp, tràn đầy sức sống.

"Sao lại thích mấy môn thể thao nguy hiểm như vậy?" Chương Tranh sờ mặt Đào Nhiên, hỏi: "Không đi được không? Ở trên du thuyền với anh."

Đến nước này rồi, Đào Nhiên bĩu môi: "Anh không được đổi ý đâu đấy, huấn luyện viên anh mời chắc chắn chuyên nghiệp, những chuyện anh lo lắng sẽ không xảy ra đâu, tin em đi."

21

0

2 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.