TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 20
Chương 20

"Ngài... hiểu lầm rồi... Chúng tôi chỉ muốn đến thăm Tam đệ." Sở Tế là người duy nhất có thể lên tiếng, nhưng sau khi nói xong cũng phải thở hổn hển.

"Đến thăm em ấy? Là vậy sao?"

Lục Tranh nhướng mày, sắc mặt âm trầm đáng sợ.

"Không biết mọi người có hiểu hay không, một khi đã đạt đến cấp bậc như tôi, năm giác quan* sẽ vô cùng nhạy bén."

*Năm giác quan (五感): gồm thị giác, thính giác, vị giác, khứu giác, xúc giác.

"Hơn nữa, cách âm của biệt thự này cũng không tốt lắm."

Khuôn mặt mấy người trên mặt đất không khỏi hiện lên vẻ kinh hãi.

Lục Tranh nói như vậy, chẳng phải là lúc nãy trước khi vào cửa, đã nghe thấy hết bọn họ nói gì rồi sao!

"Ngài thật sự hiểu lầm rồi, chúng tôi còn tưởng là Tam đệ chọc ngài không vui, nên mới muốn dạy đệ ấy cách chung sống với ngài."

Người nói vẫn là Đại hoàng tử Sở Tế, lời còn chưa nói xong, mấy người phía sau đã vội vàng gật đầu phụ họa.

Bọn họ chỉ là chi thứ hoặc là những kẻ không được coi trọng trong các gia tộc nguyên lão của hoàng thất.

Nhưng người đàn ông trước mặt này thì khác, khi anh ta còn chưa tiếp quản Liên Bang, hoàng thất với anh ta cũng đã ở thế giằng co.

Nhưng bây giờ thì khác, dưới sự lãnh đạo của anh ta, Liên Bang đã vững vàng áp chế hoàng thất.

Nếu không phải hoàng thất tồn tại đã lâu, vẫn có ảnh hưởng không thể phai mờ trong lòng dân chúng, thì bệ hạ cũng sẽ không thúc đẩy cuộc liên hôn này.

"Dạy? Bổn soái hiểu rồi, thì ra đây là cách giáo dục của hoàng thất."

"Bổn soái lớn hơn các người vài tuổi, hôm nay là ngày cưới của tôi, mọi người không cần phải khách sáo như vậy."

"Vừa hay, vì sau này chung sống tốt với A Nghiêu, tôi cũng nên học hỏi lễ nghi của hoàng thất."

"Bắt đầu từ..." Ánh mắt Lục Tranh lướt qua từng người.

Mỗi người khi bị anh nhìn vào đều cảm thấy tim mình như ngừng đập.

Gϊếŧ thẳng một nhát còn đỡ!

Đằng nào mười tám năm sau lại là một trang hảo hán.

Nhưng bây giờ quan Chỉ huy Lục lại chơi trò dao cùn cắt thịt, chiến thuật tâm lý, điều này thật sự khiến bọn họ không chịu nổi.

"Bắt đầu từ cậu đi, Nhị hoàng tử." Ánh mắt Lục Tranh lướt qua mọi người, dừng lại trên người Sở Sinh.

Sở Sinh không nhịn được phát ra tiếng "ực" kỳ quái từ cổ họng.

Những người xung quanh hắn ta cũng đồng thời thở phào nhẹ nhõm.

"Sở Sinh, cậu thân là Nhị hoàng tử của hoàng thất, được hưởng môi trường vật chất tốt như vậy, vậy mà chỉ phân hóa thành Alpha cấp B."

First Blood.

Kiếp trước Sở Sinh bị anh gϊếŧ chết, vốn dĩ là để báo thù.

Kiếp này... từ từ rồi tính, bây giờ anh không có thời gian để trở mặt với hoàng thất.

Nghĩ cách đối xử tốt với A Nghiêu mới là việc chính.

Chẳng phải là đâm vào chỗ đau nhất sao? Thông tin của tất cả quan viên hoàng thất đều nằm trong đầu anh.

Người nhà của bọn họ cũng không ngoại lệ.

Sở Sinh vốn dĩ rất để tâm đến việc cấp bậc phân hóa của mình không cao, những người xung quanh cũng ngầm hiểu không nhắc đến chuyện này trước mặt hắn ta.

Quả nhiên, Lục Tranh vừa dứt lời, mặt của Sở Sinh lập tức đỏ bừng.

Nhưng Lục Tranh lại không muốn kết thúc như vậy.

"Cấp bậc như cậu, ở Liên Bang ngay cả làm bảo vệ trông cửa cũng không bằng."

Double Kill.

Lúc này Lục Tranh cũng mới chỉ 25 tuổi, lại lấy tư thái bễ nghễ nhìn những người cùng trang lứa với mình.

Lạc Ngải nhìn mà buồn cười, sau khi hiểu rõ ý đồ của Lục Tranh càng suýt nữa thì bật cười.

Lão đại đây là định lấy độc trị độc à.

Những người này ỷ mạnh hϊếp yếu, anh cũng cho bọn họ nếm thử mùi vị ấy.

"Học sinh Học viện Liên Bang, kém nhất cũng đều biết tiến thủ, hiện tại đều đang học tập, nhìn cậu xem, nửa đêm canh ba lại không phân biệt nặng nhẹ xông vào phòng cưới của tôi."

Ngụ ý chính là, hắn ta ngay cả người kém nhất Liên Bang cũng không bằng, năng lực không bằng, còn là kẻ không có lễ nghĩa không biết liêm sỉ .

Triple kill.

Là hoàng tử được cưng chiều nhất hoàng thất, Sở Sinh từ khi nào bị người ta nắm thóp nhục nhã như vậy.

Lúc hắn ta muốn cứng cổ biện hộ cho mình vài câu, lại hoảng hốt phát hiện bản thân không thể phát ra tiếng.

Những người bên cạnh thấy hắn ta cứng cổ, môi không ngừng đóng mở, lại không nghe thấy một chút âm thanh nào phát ra.

Chắc chắn là tên Alpha trước mắt này giở trò!

Mọi người trong lòng đều biết rõ, nhưng không ai dám manh động.

Bất quá chỉ là thay đổi mật độ không khí một chút, thu nhỏ phạm vi, bọn họ sẽ không chết vì thiếu oxy, cũng không thể nói chuyện.

Lục Tranh chính là muốn bọn họ câm miệng, một đám người ăn nói hàm hồ, giữ lại cũng vô dụng.

"Mẹ cậu leo lên vị trí cao hơn vốn đã không quang minh chính đại, một gia tộc tam lưu vọng tưởng dùng thủ đoạn bất chính để đoạt quyền."

"Cậu rõ ràng biết con đường này không dễ đi, còn không chịu ngoan ngoãn làm người, cả ngày dẫn theo đám chó săn này đi khắp nơi làm chuyện xấu, cậu không biết xấu hổ sao!"

Không quang minh chính đại... Tam lưu... Bất chính... Ngoan ngoãn làm người... Làm chuyện xấu... Là đang nói hắn ta là giòi bọ sao?

Đầu óc Sở Sinh choáng váng, trước mắt tối sầm lại, cuối cùng không chịu nổi "bịch" một tiếng ngã xuống đất bất tỉnh nhân sự.

Quadra kill.

Sở Sinh - “chết”.

101

0

3 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.