TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1
Chương 1: Xuyên không

"Tăng ca, tăng ca, ngày éo nào cũng tăng ca!"

Lê Dương bực bội phóng chiếc xe điện cà tàng của mình luồn lách qua mấy khối bê tông khổng lồ, đi hết con ngõ nhỏ rồi ra đường lớn.

Trời trêu người, lúc cậu ở công ty thì éo mưa, vừa đi được một đoạn thì mưa xối xả như chưa bao giờ được mưa. Dãy đèn đường lỏ chớp chớp hai cái rồi tắt ngúm, cả thể giới chìm vào đêm đen xen lẫn tiếng hỏi thăm công tác kế hoạch hóa gia đình của "mẫu thân" ban lãnh đạo thành phố.

Uất! Cậu uất lắm rồi! Lương ba cọc ba đồng, bắt làm như trâu như chó đã đành, giờ đến về nhà hít hà liều doping tinh thần là bộ đam mỹ điền văn mới trên HD cũng không yên. Tác giả vừa nhắn hôm nay bão hai chương, linh hồn cậu đang gào thét đòi về cày đây này!

Haiz, ước gì con người quang hợp được như cái cây, cậu nguyện làm một cái cây cả đời cho nó nhàn.

Trong lúc mải rủa thầm từ sếp tổng đến thằng cha gửi xe, mắt Lê Dương bị nước mưa làm cho lóa đi. Thấy đèn xanh còn vài giây, máu liều trong người nổi lên. Về nhà thôi! Cậu vặn ga, thực hiện một pha tăng tốc bạt mạng hệt như trong phim Fast & Furious phiên bản xe điện.

Ai ngờ, đời không như là mơ. Đèn xanh nháy một cái rồi đỏ lòm.

Lê Dương cuống cuồng bóp thắng.

Và “két”... một cú drift xoay 180 độ nghệ không kém gì tuyển thủ chuyên nghiệp trên con đường trơn như bôi mỡ.

Cả người lẫn xe văng ra giữa ngã tư. Dòng xe vừa được thả cửa, và giữa màn mưa, tài xế có thấy cậu chắc cũng chỉ kịp “Á hự” một tiếng. Lê Dương trơ mắt nhìn cái gầm xe tối om đang lao tới...

"Cơm mẹ nấu, truyện ông đọc còn chưa hoàn!" Lời trăn trối cuối cùng của một con mọt truyện.

...

Một mùi ẩm ẩm nồng nồng của cỏ dại xộc vào mũi. Lê Dương lơ mơ mở mắt. Vài giọt nước mát lạnh rơi bộp bộp lên mặt.

Ủa? Mình chưa chết à? Cậu thầm nghĩ, chà, không toi thật. Phải công nhận mũ bảo hiểm hàng Việt Nam chất lượng cao, bị xe cán mà vẫn giữ được cái mạng.

Cậu thử cựa mình, định đứng dậy xem thằng cha tài xế nào mà vô lương tâm thế. Gây tai nạn xong không đưa người ta đi viện lại vứt ở bãi cỏ nào đây?

Mà lạ nhỉ, không đau chút nào. Lẽ nào mình chính là nhân vật chính trong truyền thuyết, té núi lượm được bí kíp, bị xe tông thì công lực tự động hồi phục?

Nào ngờ, đập vào mắt cậu không phải là bệnh viện hay đường phố, mà là... một bức tường đất bùn vàng trộn rơm. Ngẩng lên, mái nhà lợp bằng cỏ tranh rách bươm, nước mưa theo đó nhỏ xuống mặt cậu.

“Ủa? Gì đây?”

Lê Dương ngớ người. Tài xế bây giờ chơi lớn vậy sao? Gây tai nạn xong còn có tâm bắt cóc nạn nhân về vùng sâu vùng xa để phi tang à? Hay là mình tạch rồi lại xuyên không nhỉ? Cái kiểu nhà này nhìn quen quá, giống hình minh họa nhà lão Hạc trong sách Ngữ Văn lớp 8... Đậu xanh rau má cà chua cà tím, đừng nói xuyên thành lão Hạc nhá á á á!

“Áuuuu!”

Ủa? Alo?

“Áu u?”

Thôi xong! Toang cơm mẹ nấu thật rồi! Lông toàn thân cậu dựng đứng. Cậu nhìn xuống đôi tay mình, à không, đôi chân trước của mình.

Trắng, mềm, có vuốt... Chẳng lẽ kiếp sau của một con mọt đam mỹ lại là một con chó giữ nhà? Mà theo bối cảnh này, không lẽ mình chính là cậu Vàng sắp bị lão Hạc bán?

Lúc này Lê Dương chẳng còn đầu óc nào mà tìm hiểu vì sao cậu Vàng lại có lông màu trắng nữa, cậu còn đang đắm chìm trong nỗi lo lắng bị nấu giả cầy.

“Ao?” Một tiếng kêu nhỏ nhẹ non nớt vang lên từ phía sau cậu.

Lê Dương quay đầu nhìn lại, thấy bên cạnh có một chú sư tử nhỏ màu vàng, to bằng mèo con hai tháng tuổi, đang lảo đảo bước về phía cậu.

Cậu chống móng vuốt, ngơ ngác ngồi tại chỗ.

Bỗng nhiên, đầu cậu như bị nhét vào vô số thứ, vừa đau vừa choáng. Cậu dùng móng vuốt ôm đầu, đau đớn nằm bò một lúc mới tỉnh táo lại.

Ký ức của cơ thể này tuôn vào đầu cậu như thác đổ.

Nguyên chủ là một thú nhân thuộc tộc Sói Tuyết, trong một trận đại chiến giữa tộc thú nhân và tộc Tinh Linh, cha mẹ của cậu ta một người đã bỏ mạng, người còn lại thì bị thương nặng đúng lúc mang thai nguyên chủ nên bị sinh non.

Từ nhỏ thân thể nguyên chủ đã không khỏe mạnh bằng những người cùng tộc, đi săn cũng không săn được con mồi lớn, nếu không phải người trong tộc nể mặt cha mẹ cậu ta, thường xuyên giúp đỡ cậu ta, thì có lẽ cậu ta đã chết đói từ lâu.

Chú sư tử nhỏ trước mắt này là do mẹ nguyên chủ nhặt về sau này, trận đại chiến đó đã hy sinh quá nhiều.

Sau đại chiến, hai tộc giảng hòa, nhiều thú nhân phải lưu lạc khắp nơi, tộc Sư Tử Vàng dẫn theo tộc Hổ, tộc Mèo, tộc Báo thành lập Vương quốc Hoàng Kim, đóng quân ở phía tây lục địa, còn thú nhân của các tộc khác thì phân tán ở khắp nơi trên lục địa.

Mẹ nguyên chủ không tìm thấy cha mẹ của chú sư tử nhỏ này, đoán rằng họ cũng đã hy sinh, nên đã mang về nhà nuôi cùng con mình.

Sau khi mang chú sư tử nhỏ về không lâu, mẹ của nguyên chủ vì vết thương quá nặng khó hồi phục, lại thêm thương nhớ bạn đời nên sinh bệnh qua đời.

Nguyên chủ và chú sư tử nhỏ đã sống sót dưới sự chăm sóc của cả bộ lạc.

Nguyên chủ không thích chú sư tử nhỏ, cảm thấy nó đã cướp mất mẹ của mình, mà thân thể cậu ta lại bẩm sinh yếu ớt, sức mạnh không bằng người cùng tộc, nên từ nhỏ đã vô cùng sùng bái dũng sĩ số một của bộ lạc là Khải.

Hễ có thời gian là cậu ta lại lẽo đẽo theo sau Khải, lòng đầy ngưỡng mộ.

Khải không thích cậu ta.

Là một thú nhân, anh ta không thích kẻ yếu đuối như vậy, hơn nữa nguyên chủ là một thú nhân giống đực, cho dù anh ta có thật sự muốn kết bạn đời với một thú nhân giống đực, tại sao không chọn Dự, người đã cùng anh ta lớn lên?

Mẹ của anh ta, Lục, thì vì trước đó có chút mâu thuẫn với mẹ của Dự, nên vẫn hy vọng con trai mình có thể trở thành bạn đời với nguyên chủ, dù sao mẹ của nguyên chủ cũng là một chiến binh dũng cảm.

Lâu dần, trong lòng Khải tràn đầy sự mất kiên nhẫn với nguyên chủ, còn nguyên chủ thì càng không có được càng thèm muốn, cứ quấn lấy Khải không buông, cũng chẳng mấy khi đoái hoài đến em trai sư tử nhỏ của mình.

Mấy ngày nay trời mưa liên miên, nguyên chủ vẫn còn là một con non sức yếu, không thể theo các chiến binh ra ngoài săn bắn.

Cậu ta muốn lén đi theo, theo Khải đi săn, nhưng bị dầm một trận mưa to rồi phát sốt, được người ta đưa về nhà.

Thú nhân thân thể vốn da dày thịt béo, không ai ngờ một trận sốt lại lấy đi mạng sống của nguyên chủ.

5

0

1 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.