TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 31
Chương 31

Dù không hiểu chuyện gì đang xảy ra, tài xế cũng không dám hỏi nhiều, ông chủ đã lên tiếng thì anh ta chỉ việc tập trung lái xe là được.

Xe vừa khởi động, Thẩm Lại tựa đầu vào gối cổ, vẻ mặt thoáng chút mỏi mệt. Đèn đường ngoài cửa sổ lóe qua từng chập, ánh sáng vàng cam nhàn nhạt rọi vào xe, chỉ để lại vài vệt loang lổ.

Hắn khẽ nghiêng đầu, ánh mắt dừng lại trên gương mặt đang nghiêng ngả bên cạnh.

Lúc này hàng mi dài của Sở Niệm rũ xuống, che phủ mí mắt như đôi cánh chim mềm mại của cậu.

Thẩm Lại thu hồi ánh mắt, một lần nữa quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Giữa mùa hè, gió đêm miên man, bóng tối dày đặc như kéo dài thêm cùng với màn đêm u ám.

Lúc này, tài xế phía trước liếc nhìn gương chiếu hậu, phát hiện phía sau họ vẫn luôn có một chiếc xe màu đen bám theo sát nút. Ban đầu anh ta không chú ý, nhưng càng lúc lại càng cảm thấy có điều gì đó bất thường.

Chiếc xe đó rõ ràng đang theo dõi họ, không nhanh không chậm, luôn giữ khoảng cách chừng hơn mười mét.

Tài xế cau mày, hạ giọng nói với Thẩm Lại:

“Thẩm tổng, có người theo dõi chúng ta. Có thể là…”

Thẩm Lại bị lời nói của tài xề kéo về hiện thực, quay đầu nhìn ra phía sau. Khi ánh mắt chạm vào chiếc xe đen đó, hắn không khỏi rùng mình.

“Lái nhanh lên, cắt đuôi bọn họ.”

“Rõ.”

Tiếng vừa dứt, tài xế lập tức đạp ga, chiếc xe tăng tốc phóng đi trên con đường vắng vẻ.

Phía sau, Chu Trạch nhìn thấy xe trước tăng tốc liền cảm thấy có điều gì đó không đúng, lập tức nói với Lục Cẩn Niên:

“Lục tổng, bọn họ đang tăng tốc.”

Lục Cẩn Niên chống hai tay lên lưng ghế phía trước, ánh mắt sáng rực nhìn chăm chăm vào chiếc xe phía trước:

“Phát hiện nhanh vậy sao? Chột dạ rồi à?”

“Chúng ta cũng tăng tốc, nhất định phải bám sát.” Giọng nói cực kỳ lạnh lùng.

Do màn đêm quá tối, Lục Cẩn Niên không thể nhìn rõ tình hình trong xe phía trước.

Chu Trạch lái rất vững, bất kể Thẩm Lại có tăng tốc bao nhiêu, anh ta vẫn có thể đuổi kịp không rời.

Thẩm Lại vô thức siết chặt tay, lòng bàn tay bắt đầu rịn mồ hôi. Gió ngoài cửa sổ rít gào thổi qua, khiến khớp ngón tay hắn vì siết quá chặt mà trắng bệch.

Tài xế lại liếc qua gương chiếu hậu, nói nhỏ:

“Ông chủ, bọn họ bám rất sát.”

“Biết rồi.” Thẩm Lại lạnh mặt: “Anh nghĩ có phải người bên ba tôi không?”

Tài xế gật đầu: “Có thể đuổi đến tận đây, chắc chỉ có họ thôi.”

“Quả nhiên là không chịu buông tha cho tôi…” Thẩm Lại khẽ lẩm bẩm, sau đó chỉ tay về phía trước:

“Phía trước có con đường nhỏ, rẽ vào đó đi.”

“Rõ.”

6

0

2 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.