TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 30
Chương 30

Thẩm Lại ngẩn ra: “Ai gϊếŧ cậu…”

Hỏi xong câu đó, hắn lập tức thấy hối hận, đột nhiên có linh cảm chẳng lành.

Chỉ thấy Sở Niệm rũ vai, khẽ nói: “... Ông sếp ngu ngốc của tôi.”

Thẩm Lại: “…”

Sở Niệm lúc này đã say đến mức bắt đầu khóc lóc om sòm, giọng điệu u oán khiến người đi ngang đều ngoái đầu nhìn. Thẩm Lại đành phải nhăn mặt bịt miệng cậu lại, kéo cậu nhanh chóng rời khỏi khách sạn.

Cùng lúc đó, trong một góc tối gần khách sạn, ánh đèn xe chợt lóe vài lần.

Trong chiếc ô tô màu đen, một người đàn ông mặc vest đen ngồi ở ghế lái phụ, qua cửa kính nhìn chằm chằm vào hai người vừa rời khỏi khách sạn.

Ngay sau đó, hắn hơi nghiêng đầu, nói với người ngồi ở ghế sau: “Lục tổng, Sở tiên sinh đúng là đang đi cùng một người đàn ông khác.”

Người đàn ông ngồi phía sau nhúc nhích, hai tay hắn đặt trên đầu gối, ánh sáng lờ mờ hắt lên đôi tay thon dài.

“Quả nhiên có kẻ muốn giở trò với cậu ấy.” Lục Cẩn Niên hừ lạnh, “Chu Trạch, người kia có đẹp bằng tôi không?”

Chu Trạch lắc đầu: “Xa quá, tôi nhìn không rõ, hình như là Thẩm tổng của tập đoàn Hoàn Tinh.”

“Hừ, Thẩm Lại còn nhỏ tuổi hơn cậu ấy, cậu ấy chắc chắn không thích.”

Ngay sau đó, Chu Trạch nói thêm: “Lục tổng, Sở tiên sinh bị người kia bế lên rồi!”

Vừa nói xong, phía sau vang lên tiếng nắm tay đập lên xe.

“Cậu ấy chắc chắn không phải tự nguyện!” Giọng Lục Cẩn Niên run lên.

Chu Trạch: “Giờ sao đây Lục tổng! Sở tiên sinh đang… đang sờ loạn người ta rồi!”

“Bốp!” Lục Cẩn Niên đấm một cú lên nóc xe.

Chu Trạch giật mình sợ hãi.

“Chết tiệt…” Giọng nói nén giận vang lên trong xe.

Chắc… ông chủ của mình bị đội nón xanh thật rồi.

Chu Trạch do dự không biết có nên an ủi hay không, vừa định lên tiếng, thì nghe Lục Cẩn Niên nói tiếp:

“Sở Niệm… vậy mà thật sự thích trai trẻ hơn?”

Chu Trạch: “…”

Lục Cẩn Niên nheo mắt, nhìn hai người phía trước đang thân mật: “Họ lên xe rồi.”

“Bám theo.”



“Thẩm tổng.”

Tài xế trong xe thấy ông chủ nhà mình trở lại, trong ngực còn ôm theo một người đàn ông lạ hoắc, liền sững người mất vài giây rồi quay đầu nhìn Thẩm Lại:

“Người này là…”

Thẩm Lại không trả lời, chỉ buông Sở Niệm ra, đẩy cậu vào trong xe rồi đóng cửa lại. Hắn đổi chủ đề, giơ tay khẽ lay vai Sở Niệm:

“Nhà cậu ở đâu?”

Sở Niệm vừa mới phát điên vì rượu xong lại lịm đi ngay lập tức, mặc cho Thẩm Lại gọi kiểu gì cũng không có phản ứng. Bất đắc dĩ, hắn đành thỏa hiệp, ngẩng đầu nói với tài xế:

“Tìm khách sạn gần đây nhất.”

---

Tác giả có lời muốn nói:

Thẩm Lại: Để tôi xem nhân viên công ty đánh giá tôi ra sao.

Thẩm Lại: 6 điểm. Σ(°△°|||)

Lục Cẩn Niên: Trời lạnh rồi, để Thẩm Lại phá sản đi.

5

0

2 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.