TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 24
Chương 24: Tặng anh một quả dưa chuột - Camera mini thông minh công nghệ cao

Hạng Giai là trưởng phòng thương hiệu của tập đoàn Lận Thị. Để quảng bá và điều tra thị trường, cô ấy thường xuyên phải thu thập dữ liệu. Vì vậy trong giờ làm việc cô ấy có thể thoải mái lên mạng.

Sau một buổi sáng bận rộn, cuối cùng cũng đến giờ nghỉ trưa. Cô ấy vừa uống cà phê vừa mở trang web video J·K như thường lệ. Bình thường cô ấy hay xem các chương trình giải trí nhưng hôm nay cô ấy lại vào mục livestream.

Hôm qua em gái cô nói rằng nam thần của nó là Lâm Vân sẽ hợp tác với một streamer bán hàng nổi tiếng nhất hiện nay trên phòng livestream J·K, còn yêu cầu người chị gái như cô ấy dù thế nào đi nữa cũng phải xem buổi phát sóng trực tiếp vào đúng mười hai giờ trưa để giúp nam thần của nó đạt doanh số.

Hạng Giai không hứng thú với việc theo đuổi minh tinh nhưng vì thương em gái nên miễn cưỡng đồng ý.

Không biết là do chưa đến giờ hay vì lý do nào khác mà cô ấy không thấy thông tin livestream của Lâm Vân trên trang chủ, đành phải tìm kiếm thủ công. Cô ấy chuyển sang bộ gõ pinyin, nhập hai chữ vào ô tìm kiếm, nhấn Enter, màn hình chuyển trang và OK, đã tìm thấy.

Cô ấy đeo tai nghe, bấm vào video livestream, đẩy cặp kính dày cộp trên mặt, cầm cốc cà phê lên uống một ngụm.

Vừa vào màn hình video, một bàn tay thon dài với các đốt ngón rõ ràng hiện ra trước mắt. Hạng Giai giật mình, suýt chút nữa phun cà phê trong miệng ra ngoài.

Chuyện gì vậy?

Livestream cho cô ấy xem tay sao?

Bàn tay này cũng khá đẹp, thon dài trắng trẻo, ngón áp út đeo một chiếc nhẫn kim cương có thiết kế độc đáo.

Ủa?

Cô cứ cảm thấy chiếc nhẫn kim cương này có quen quen. Hình như đã từng thấy ở đâu đó thì phải?

"Đã bắt đầu chưa?" Một người đàn ông trẻ tuổi nói, giọng nói trong trẻo dễ nghe, đầy âm sắc, nghe đến mức khiến tai người ta tê dại.

Hạng Giai lập tức phấn chấn.

Cô ấy là người nghiện giọng nói hay!

Không hổ danh là ngôi sao lớn, giọng nói đặc biệt, nghe xong khiến lỗ tai người ta cũng có thể mang thai luôn.

Cô ấy đặt chiếc cốc cà phê xuống, chăm chú xem buổi livestream. Bàn tay kia rời khỏi ống kính. Sau đó cô ấy nhìn thấy một chàng trai trẻ, đẹp trai, toàn thân toát lên khí chất quý tộc.

Vốn từ vựng nghèo nàn khiến cô ấy không thể dùng ngôn từ chính xác nhất để miêu tả cậu. Chỉ riêng việc nhìn thấy khuôn mặt hoàn hảo không tì vết ấy đã khiến trái tim cô ấy đập nhanh hơn rồi. Chàng trai buộc kiểu tóc đuôi ngựa, mái tóc hơi xoăn được chia sang hai bên, lộ ra vầng trán sáng bóng đầy đặn. Làn da cậu mịn màng tới mức không thấy lỗ chân lông nào. Đôi mắt đào hoa tuyệt đẹp, long lanh tựa sóng nước, ánh mắt cuốn hút như có lửa.

Bị một đôi mắt như vậy nhìn thẳng, Hạng Giai cảm thấy trái tim thiếu nữ của mình rung động. Cô ấy chống tay lên má, ngây ngốc ngắm nhìn chàng trai trong livestream như một kẻ si tình.

Khuôn mặt đẹp, vóc dáng cũng thuộc hàng đỉnh!

Bộ vest màu be ôm sát eo, hoàn hảo tôn lên đường cong cơ thể của người đàn ông. Bên trong là áo sơ mi kiểu Mỹ kẻ sọc cùng caravat thắt nút Windsor, vừa lịch lãm vừa tao nhã.

Hạng Giai nuốt nước bọt, mặt gần như dán vào màn hình máy tính.

Chẳng trách em gái cô ấy lại mê mệt ngôi sao tên Lâm Vân này đến vậy. Đẹp trai thế này, ai mà chẳng thích?

"Xin chào mọi người, tôi là Lăng Vân, Lăng Vân trong “Lăng Vân Tráng Chí"". Anh chàng có vẻ hơi rụt rè, nói chậm rãi, phát âm rõ ràng, Hạng Giai nghe thấy nửa câu sau, chớp mắt.

Hả? Khoan đã! Lăng Vân trong “Lăng Vân Tráng Chí"".

Không phải là Lâm trong “Song Mộc Lâm” sao?

Tầm mắt Hạng Giai di chuyển lên trên, nhìn thấy nickname của streamer: Lăng Vân.

Hả?

Lúc tìm kiếm cô ấy không để ý đã gõ nhầm Lâm Vân thành Lăng Vân, vào nhầm phòng livestream rồi!

Chẳng trách phòng livestream này vắng như chùa bà Đanh, đến một dòng bình luận cũng không có, còn cô ấy là khán giả trực tuyến duy nhất!

Hạng Giai đẩy gọng kính, dưới sự quyến rũ của nhan sắc, cô ấy vẫn hứng thú tiếp tục xem.

Đến cũng đã đến rồi thì cứ xem cho đến cùng đi!

"Đây là lần đầu tiên tôi livestream, có nhiều thiếu sót, mong mọi người thông cảm." Trong video, chàng trai nói xong, nhẹ nhàng di chuyển sang một bên, tao nhã đưa tay giới thiệu một hàng cây xanh.

À, nói là cây cối nhưng thực ra là rau củ. Bởi vì Hạng Giai nhìn thấy những quả dưa chuột đang treo lủng lẳng thành hàng.

Dưa chuột!!!

Mắt Hạng Giai suýt nữa thì lòi ra.

Cô ấy hoa mắt rồi sao? Tại sao lại thấy những quả dưa chuột thẳng tắp, nhiều gai, xanh đậm bóng loáng!

"Đây là nhà kính trồng rau của tôi. Đây là những quả dưa chuột này do tôi trồng." Mỹ nam giống như đang giới thiệu sản phẩm cao cấp, ngón tay thon dài nâng một quả dưa chuột, ôn tồn tao nhã nói trước ống kính: "Số lượng rất nhiều, một mình ăn không hết nên livestream bán. Nếu mọi người quan tâm có thể vào cửa hàng online của tôi đặt hàng."

Hạng Giai ngơ ngác nhìn quả dưa chuột trên tay mỹ nam, lắng nghe giọng nói êm tai. Một lúc lâu sau, cuối cùng cô cũng xác nhận, vị streamer ăn mặc long trọng như hoàng tử này thực sự đang livestream bán rau!

Để một mỹ nam livestream bán rau, quả thật là phí phạm của trời!

Mỹ nam không nói nhanh như gió giống những streamer khác, cũng không thổi phồng sản phẩm lên tận mây xanh. Cậu chỉ đối diện ống kính, từ tốn nói vài câu rồi mời mọi người đặt hàng.

Nếu đổi thành streamer khác, Hạng Giai chắc chắn đã tắt trang web rồi.

Bán hàng hời hợt như vậy mà đòi khán giả móc tiền ra mua, há miệng chờ sung hả?

Tuy nhiên với streamer này thì khác!

Chỉ riêng khuôn mặt của cậu thôi, Hạng Giai đã sẵn sàng mua mua mua!

Cô ấy đặt hai tay lên bàn phím, nhanh chóng gõ vài chữ: Anh ơi, em muốn mua!

Là khán giả duy nhất, bình luận của cô ấy độc chiếm vị trí đầu bảng nhưng mỹ nam dường như không nhìn thấy. Cậu bắt đầu di chuyển, vừa đi vừa để ống kính quay rõ hơn nhà kính trồng dưa chuột.

Một dấu hỏi chấm xuất hiện trong đầu Hạng Giai.

Thiết bị phát trực tiếp không phải là cố định sao? Sao lại di chuyển theo streamer vậy? Có người khác cầm ống kính sao?

Đột nhiên ống kính xoay một cái, quay từ trên cao xuống, toàn bộ nhà kính hiện ra rõ ràng.

Hạng Giai: !!!

Trong nhà kính nhựa, Tô Lăng ngước nhìn ống kính đang lơ lửng trên không, thầm cảm thán công nghệ thông minh của công ty Lâm Châu.

Cậu muốn livestream bán rau, Lâm Châu nhiệt tình gửi cho cậu thiết bị phát trực tiếp.

Ống kính giống như con ong này, to bằng bàn tay, vỗ cánh là có thể bay, là sản phẩm thông minh mới nhất được nghiên cứu và phát triển bởi tập đoàn Phó Lâm. Nó được tích hợp AI thông minh cao cấp, có khả năng phán đoán và phân biệt nhất định, giỏi vận dụng góc quay, kết hợp linh hoạt giữa cảnh gần và cảnh xa, phá vỡ giới hạn, mở rộng tầm nhìn, mang lại trải nghiệm đẹp cho khán giả.

Đây là lần đầu tiên Tô Lăng sử dụng, cậu vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện AI có thể giao tiếp bình thường với mình.

Công nghệ hiện nay đã phát triển đến mức này rồi sao?

Mang theo sự nghi ngờ, Tô Lăng giới thiệu những quả dưa chuột cậu trồng trước ống kính camera. Sau đó, con ong nhỏ dường như hiểu ý nghĩ của cậu, bay lên không trung quay toàn cảnh quy mô nhà kính, để khán giả nhìn thấy tận mắt sản phẩm thật.

Lý Đại Hải vui vẻ cầm điện thoại đi tới.

"Anh Lăng Vân, có người muốn đặt hàng này!"

Lăng Vân là tên mạng của anh Tô, khi livestream, Lý Đại Hải đổi cách gọi.

Tô Lăng nghiêng đầu nhìn, trong phòng phát trực tiếp chỉ có một khán giả, câu "Anh ơi, em muốn mua!" cô đơn lẻ loi trôi ở trên cùng, trông có vẻ đáng thương.

"Tuyệt vời, chúng ta đã hoàn thành đơn hàng đầu tiên, tiếp tục cố gắng nhé!"

Con ong nhỏ không biết từ lúc nào đã bay đến bên cạnh Tô Lăng. Ống kính hướng vào mặt cậu,quay cận cảnh khuôn mặt tươi cười của cậu. Trong màn hình phát trực tiếp thậm chí còn xuất hiện một số hiệu ứng hoa hồng.

Hạng Giai bị cảnh tượng này đánh gục, ôm ngực, cả người choáng váng.

"Aaaaa… A Vĩ chết rồi…"

Cô ấy không kìm được mà kêu lên, các đồng nghiệp xung quanh đồng loạt quay đầu lại.

Mặt Hạng Giai đỏ lên, thu nhỏ trang web, cầm cốc cà phê đã nguội lạnh lên, giả vờ uống.

Đồng nghiệp ngồi sau cô ấy là Tề Lệ tò mò đến hỏi: "Chị Hạng, chị xem gì mà phấn khích vậy?"

Hạng Giai đặt ly cà phê xuống, nói nhỏ với cô ấy: "Chị phát hiện ra kho báu rồi."

Hai người họ quan hệ tốt, Hạng Giai không giấu cô ấy, chia cho cô ấy một bên tai nghe, phóng to trang web.

Livestream vẫn tiếp tục. Trong video, streamer tên Lăng Vân vaanx giữ nụ cười, hướng về phía ống kính cúi chào một cách lịch thiệp: "Cô Giai Giai, tôi rất vui vì cô là khách hàng đầu tiên của cửa hàng Phượng Hoàng Lăng Vân. Để bày tỏ lòng biết ơn, chúng tôi sẽ tặng cô một món quà tuyệt đẹp."

Hạng Giai ôm lấy khuôn mặt đang nóng bừng, hạnh phúc đến mức như muốn bay lên.

"Anh ấy là ai vậy?" Tề Lệ nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, hai mắt sáng rực: "Trong vòng ba phút, em phải biết toàn bộ thông tin về anh trai này!"

Tô Lăng đứng trước một chiếc bàn gỗ, gọt một quả dưa chuột tại chỗ, thái thành từng miếng vuông đều nhau trên thớt, cho vào đĩa thủy tinh, dùng tăm xiên một miếng, bỏ vào miệng.

"Mọng nước, ngon ngọt thanh mát, rất ngon." Ăn xong, cậu cầm khăn ăn, lịch sự lau khóe miệng.

"Ding! Cuộc sống tươi đẹp tặng bạn một con khủng long bạo chúa!"

Tô Lăng nghe thấy âm thanh thông báo, nhìn vào phòng livestream trên điện thoại, thấy một con khủng long bạo chúa phiên bản Q đáng yêu đang nhảy múa trên màn hình.

Có người tặng quà cho cậu sao?

Người dùng "Cuộc sống tươi đẹp" này là khán giả mới đến, vừa ra tay đã tặng cậu một con khủng long bạo chúa trị giá hàng nghìn tệ, nhiều hơn cả tiền bán một thùng dưa chuột!

Chẳng trách hiện nay livestream thịnh hành, hóa ra lại kiếm tiền như vậy!

Lý Đại Hải ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào điện thoại, lắp bắp nói: "Anh... anh Lăng Vân, có một khách hàng tên Cuộc sống tươi đẹp, đã... đã đặt mười thùng dưa chuột!"

Tô Lăng nghe vậy, dịu dàng nhìn vào ống kính.

"Cảm ơn sự ủng hộ của Cuộc sống tươi đẹp, bạn là khách hàng thứ hai của cửa hàng chúng tôi và cũng sẽ nhận được một món quà xinh đẹp."

Trong văn phòng, Tề Lệ phấn khích đẩy Hạng Giai: "Trời ơi! Trời ơi! Anh ấy thật dịu dàng, thật cao quý, thật tao nhã quá! Em sắp ngạt thở rồi!"

"Suỵt! Suỵt!" Hạng Giai đặt ngón tay lên môi: "Bình tĩnh, bình tĩnh."

Tề Lệ hít thở sâu, cố gắng trấn tĩnh lại.

Hạng Giai hỏi: "Em đặt một lúc mười thùng dưa chuột, ăn hết được không?"

Tề Lệ cười: "Ăn không hết thì đem tặng người khác. Cô tám, dì bảy một thùng."

Thôi được rồi, cô ấy có nhiều họ hàng. Hạng Giai cũng không băn khoăn nữa, nhìn giờ, nói: "Sắp hết giờ nghỉ trưa rồi."

Tề Lệ thở dài một tiếng, ngồi về chỗ, nhấn theo dõi streamer, lưu địa chỉ cửa hàng, sau đó luyến tiếc thoát ra.

Bên phía Tô Lăng, livestream đã diễn ra hơn nửa tiếng, ngoài hai khán giả kia thì không còn ai khác.

Dù sao đây cũng là tài khoản mới đăng ký, không có quảng cáo không có lưu lượng là chuyện bình thường. Có điều ngày đầu tiên đã bán được mười một thùng dưa chuột, cậu đã rất hài lòng rồi. Sau khi hai khán giả thoát khỏi phòng livestream, Tô Lăng cũng kết thúc buổi livestream hôm nay.

Con ong nhỏ nghe thấy lệnh kết thúc livestream bằng giọng nói của Tô Lăng, lập tức ngắt kết nối với mạng J·K, bay lơ lửng trong không trung như một thú cưng điện tử.

"Cảm ơn MK." Tô Lăng nói với nó.

"Không có gì đâu, chủ nhân." Con ong nhỏ phát ra giọng trong trẻo của một thiếu niên.

Lý Đại Hải nhìn con ong nhỏ, vẻ mặt tò mò. Bạn của anh Tô thật giỏi, vậy mà lại nghiên cứu ra được sản phẩm điện tử thông minh cao cấp như vậy.

Tô Lăng thu dọn đồ đạc, thấy Lý Đại Hải nhìn con ong nhỏ đầy khao khát, cười nói: "Nếu thích, tôi sẽ bảo Lâm Châu gửi thêm một cái nữa đến tặng cậu."

"Không cần, không cần!" Lý Đại Hải lắc đầu lia lịa. Một cái giá trị hàng triệu, cậu ấy làm sao dám nhận chứ?

Cậu ấy lắc đầu như trống bỏi, Tô Lăng cũng không ép buộc.

"Lại đây, giúp tôi chuẩn bị hàng, gửi đi càng sớm càng tốt."

Đường trong thôn đã được xây xong, giao thông thuận tiện hơn. Cậu đã thương lượng với công ty chuyển phát nhanh ở thị trấn, giành được một trạm chuyển phát nhanh nhỏ cho thôn Thạch Khê.

Có trạm chuyển phát nhanh, cậu có thể bán rau thuận tiện hơn.

Tô Lăng đóng gói xong mười một thùng dưa chuột, gửi đến trạm chuyển phát nhanh, ngoài ra còn gửi riêng cho hai khách hàng mỗi người một hộp nhỏ. Trong hộp nhỏ đựng những viên đá cuội được chạm khắc tinh xảo. Đó là món quà cậu đã hứa tặng.

Đá cuội là do cậu nhặt ở suối, hoa văn do chính cậu tỉ mỉ chạm khắc, làm quà tặng cho mười khách hàng đầu tiên.

Hạng Giai không ngờ chuyển phát nhanh lại nhanh đến vậy!

Hôm qua cô ấy vừa đặt hàng, chiều nay hàng đã được gửi đến nhà. Về đến nhà, cô ấy mở hộp xốp ra xem, một thùng đầy dưa chuột, tươi rói như vừa hái.

Ngoài dưa chuột, cô ấy còn nhận được một chiếc hộp nhỏ, bên trong đựng một viên đá cuội đã được chạm khắc. Hạng Giai kinh ngạc.

Cái này... viên đá cuội này được chạm khắc tinh xảo, hoa văn tỉ mỉ, chắc chắn đắt hơn dưa chuột nhiều!

Một người chưa bao giờ theo đuổi thần tượng như cô ấy, giờ phút này, cuối cùng cô ấy đã hiểu được tâm trạng của em gái đối với nam thần là như thế nào!

Thích rồi! Thích rồi! Kể từ hôm nay, nam thần của cô ấy chính là Lăng Vân!

Ngày hôm sau, Hạng Giai mang hơn chục quả dưa chuột đến công ty. Giờ nghỉ trưa, cô ấy phát cho các đồng nghiệp trong văn phòng.

"Lại đây lại đây, dưa chuột tôi mua trên livestream đấy. Mọi người nếm thử đi, tươi ngon mọng nước, vị siêu đỉnh!"

"Thật hay giả vậy? Rau củ mua online có tươi không?"

"Có tươi hay không, nếm thử là biết ngay mà."

Hạng Giai lần lượt phát dưa chuột, đúng lúc Triển Dương đi ngang qua cửa, cô ấy cầm một quả dưa chuột đi ra.

"Trợ lý Triển, tôi tặng anh một quả dưa chuột!"

Cô ấy gọi vội, giọng nói vang dội, cả tầng đều nghe thấy.

Triển Dương: ...

9

0

2 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.