TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 10
Chương 10

"Anh... anh làm gì vậy?" Tô Thành ôm ngực, mặt đầy kinh hãi.

"Thưởng thức em thay quần áo."

Từ từ đã, từ từ đã nào, xin hỏi vị huynh đài này, anh làm thế nào mà có thể nói chuyện rình trộm một cách trôi chảy tự nhiên lại còn đường hoàng như vậy thế?

Chẳng lẽ không thể dùng cái đầu suy nghĩ cho kỹ xem, lời nói và hành vi của anh lúc này có thích hợp hay không hả?

Gặp phải lưu manh không đáng sợ, đáng sợ là lưu manh có văn hóa.

Thấy cậu không nói gì, Giang Dạ tiếp tục nói: "Sao, ngại ngùng à?"

Tô Thành hừ nhẹ một tiếng: "Đều là đàn ông con trai cả, có gì mà phải ngại, ai chưa thấy của ai bao giờ."

Nói xong, cậu mặt đỏ bừng cởϊ áσ trước mặt Giang Dạ, thay chiếc áo bông mà Giang Dạ đưa cho.

Áo lại vừa vặn một cách bất ngờ, chỉ là có mùi của anh, tuy không khó ngửi.

Thay quần áo xong, Tô Thành đứng dậy đi ra cửa.

"Em đi đâu?" Giang Dạ hỏi.

"Về nhà." Tô Thành lạnh lùng đáp.

"Đã kết hôn rồi thì em nên ở chỗ tôi."

"Không cần, tôi vẫn thích mối quan hệ hữu danh vô thực hơn." Tô Thành không nói thêm gì, xỏ giày vào rồi mở cửa rời đi.

Trừ khi tôi điên rồi mới muốn cùng anh ở đây trải qua thế giới hai người.

Độc thân không vui sao? Không, độc thân rất vui.

Tôi độc thân, vào mỗi dịp đáng kỷ niệm, những người tình nhỏ đáng yêu luôn gửi đến tôi những món ăn ngon và chân thành nhất qua màn hình điện thoại, đủ cho tôi ăn cả năm.

Độc thân tốt, độc thân tuyệt, độc thân ăn no cẩu lương.



Ra khỏi nhà Giang Dạ, Tô Thành lập tức gọi điện cho Vương Tử Mặc.

Cậu ngại ngùng không muốn hỏi Giang Dạ, nhưng bây giờ cậu rất cần biết hai ngày trước rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Tô Thành rất ít khi uống rượu, tửu lượng kém, sau khi say sẽ thần trí không rõ, làm bậy làm bạ, tỉnh dậy thì như mất trí nhớ.

Cậu chỉ nhớ rằng, tối hôm trước, cậu bạn thân Vương Tử Mặc bị bạn trai đá, nhất thời đau khổ nên gọi cậu đến quán bar uống say. Cậu vốn không muốn uống nhưng không thắng nổi sự uy hϊếp và dụ dỗ của Vương Tử Mặc.

Những ký ức sau đó đều là biết được qua cuộc trò chuyện của Vương Tử Mặc.

Tối hôm đó, khi cậu bị Vương Tử Mặc chuốc cho mấy ly rượu đến thần trí không rõ, đột nhiên bị một người đàn ông xa lạ bắt chuyện.

Người đàn ông này mặc bộ vest màu sẫm được cắt may tinh tế, từ đầu đến chân đều toát lên vẻ nghiêm nghị của một người đàn ông trưởng thành, trông không giống khách quen của quán bar.

2

0

3 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.