TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 3
Chương 3

Hắn ta nói, hắn ta cũng không muốn đâu.

Lần thứ hai quý giá của Trọng Trường Nghiêu đã trao cho một nữ thích khách đang thi hành nhiệm vụ.

Hắn ta nói, hắn ta bị ép buộc.

Có một ắt có hai, có hai ắt có ba, con con cháu cháu vô cùng tận.

Vân Nhàn khó khăn tìm kiếm tình tiết giữa một rừng "giằng xé đôi môi nàng", phát hiện nam chính và nữ chính dường như không tồn tại trong cùng một không thời gian.

Rõ ràng là người của chính đạo, vậy mà Trọng Trường Nghiêu ngủ với người ta như nước chảy, chú gà con suýt chút nữa không có ngày nghỉ. Trong khi đó Tức Mặc Thù lại bị chỉ vào mũi mắng là yêu nữ chỉ vì mặc đồ mát mẻ ra ngoài. Trái lại từ đầu đến cuối vẫn thủ thân như ngọc, cho dù nàng ta bị ngược thân ngược tâm, ngược đến gan phổi, không có tiền, không có bạn bè, không có thân phận, thì nàng ta vẫn kiên định không đổi mà lựa chọn Trọng Trường Nghiêu.

À phải rồi, không ngờ Trọng Trường Nghiêu cũng là một kiếm tu. Ban đầu trong truyện, hắn ta xuất hiện tại Kiếm Các với thân phận là một tán tu vô danh, không chỉ chiếm được trái tim của vô số thiếu nữ nhờ vẻ ngoài tuấn lãng, mà thậm chí còn bất ngờ vượt mặt các đệ tử khác của Kiếm Các, thành công giành được suất tham gia Tứ Phương Đại Chiến, từ đó mở ra con đường thành tiên đằng đẵng.

Trong kết cục, Trọng Trường Nghiêu tu thành đại đạo, giữa ngàn con sông nhưng chỉ múc một gáo nước, quyết định chỉ đưa một mình Tức Mặc Thù phi thăng lên tiên giới. Tức Mặc Thù cảm động đến không thể cảm động hơn được nữa, kéo lê thân thể tàn tạ, hạnh phúc tựa vào l*иg ngực đạo lữ.

Rồi hết.

Vân Nhàn lật một mạch đến cuối, suýt nữa thì nhìn thủng cả cuốn truyện, phát hiện ra những vấn đề như tại sao Kiếm Các bị diệt, tại sao đại sư huynh mất tích, tại sao lúc đó mình lại ngủ say không tỉnh, tại sao một ngàn năm qua chỉ có Trọng Trường Nghiêu phi thăng được, người mặc hỏa bào không rõ lai lịch rốt cuộc là ai. Nhiều chỗ mập mờ không rõ như vậy, một chỗ cũng không viết!

Tức nhất là tác giả cuốn truyện còn vụng về chắp vá thêm lời cảm thán của mình ở cuối truyện:

[Ta biết có rất nhiều chỗ chưa được giải thích rõ ràng, nhưng, Thù Nhi hạnh phúc viên mãn rồi, thế chẳng phải là đủ rồi sao? Cứ để những chuyện này trở thành những câu đố đẹp đẽ nhất đi.]

Vân Nhàn: “?”

Hạnh phúc? Viên mãn? Thật luôn?

Nàng thường cảm thấy khó hiểu với một số người.

Nhưng trực giác của Vân Nhàn trước nay luôn rất chuẩn. Trong cõi u minh, nàng luôn cảm thấy cuốn truyện này rất có khả năng viết về những chuyện sẽ xảy ra trong tương lai, nếu nàng không can thiệp, không thay đổi, thì Kiếm Các tuyệt đối khó thoát khỏi kết cục bị thiêu rụi.

4

0

3 tuần trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.