0 chữ
Chương 2
Chương 2
Nàng vừa cầm lên đã thấy không ổn, trong Kiếm Các chỉ có và chỉ có các loại kiếm phổ và tuyệt học tĩnh tâm đủ loại, thỉnh thoảng các đệ tử như tìm được bảo vật mà đào ra được chút tình tiết yêu đương, cũng sẽ bị các trưởng lão đồng loạt xé bỏ ngay khi sắp miêu tả đến phần dưới mũi của nhân vật chính. Hôm đó nàng tiện tay lật một cái, liền thấy "Trọng Trường Nghiêu điên cuồng hôn lên môi Tức Mặc Thù.", làm nàng còn tưởng mình đột nhiên mắc bệnh gì về mắt nữa chứ.
Lật tiếp, lại càng thấy không ổn.
Trong cuốn thoại bản xuất hiện một cách khó hiểu này, vậy mà lại có tên của nàng. Không chỉ vậy, còn có Kiếm Các, Phật Hương, Cầm Phường, thậm chí còn có cả đại sư huynh Túc Trì mà nàng chỉ mới nghe tên chứ chưa từng gặp mặt.
Chuyện này có thể cùng với việc nàng thai xuyên đến thế giới này năm đó, là được xếp vào hai chuyện kỳ lạ lớn.
Vân Nhàn đọc lướt qua, thấy được kết cục của Kiếm Các trong thoại bản. Sau khi không ngừng suy yếu, linh kiếm trấn phái bị người ta dùng kế mượn đi, bản thân nàng thì chìm vào giấc ngủ sâu. Đại sư huynh không rõ tung tích, Kiếm Các vốn luôn ẩn thế không dính vào thị phi lại bị kẻ lạ mặt cưỡng ép phá vỡ đại trận hộ tông tấn công. Chưởng môn và đạo lữ cùng nhau chiến tử, thế hệ trẻ nhất may mắn trốn thoát dưới sự che chở, từ đó lưu lạc khắp nơi.
Rõ ràng chỉ là những dòng chữ mỏng manh, nhưng trong lòng Vân Nhàn lại thắt lại, trực giác mách bảo nàng chuyện này không phải là chuyện nhỏ.
Nàng mang sách vào mật thất, đọc một lèo hết mười lăm ngày, cần cù chăm chỉ, mẫn cán hết mình, đọc xong chỉ muốn ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng.
Có, phải, là, bị, bệnh, không, hả?
Thoại bản lấy Tức Mặc Thù làm trung tâm, gần mấy nghìn trang, toàn bộ đều viết về câu chuyện tình yêu của nàng ta và Trọng Trường Nghiêu. Nàng ta là thánh nữ trăm năm có một của Ma giáo, lúc xuống núi du ngoạn đã gặp được rường cột chính đạo là Trọng Trường Nghiêu. Thiếu nữ vừa gặp đã yêu, từ đó sa vào lưới tình không thể thoát ra. Nhưng hai đạo chính tà cuối cùng vẫn khác đường, hai người rõ ràng tình đầu ý hợp, lại khổ sở vì thân phận khác biệt, chỉ đành buồn bã đau lòng.
Cái rắm ấy!
Từ một phần năm đầu tiên, Vân Nhàn đã bắt đầu cảnh giác với số lượng nữ phụ rõ ràng là quá nhiều này. Quả nhiên, chưa được bao lâu, thân đồng tử của Trọng Trường Nghiêu đã dâng hiến cho một vị đại tỷ tỷ Mị Ma.
Lật tiếp, lại càng thấy không ổn.
Trong cuốn thoại bản xuất hiện một cách khó hiểu này, vậy mà lại có tên của nàng. Không chỉ vậy, còn có Kiếm Các, Phật Hương, Cầm Phường, thậm chí còn có cả đại sư huynh Túc Trì mà nàng chỉ mới nghe tên chứ chưa từng gặp mặt.
Chuyện này có thể cùng với việc nàng thai xuyên đến thế giới này năm đó, là được xếp vào hai chuyện kỳ lạ lớn.
Rõ ràng chỉ là những dòng chữ mỏng manh, nhưng trong lòng Vân Nhàn lại thắt lại, trực giác mách bảo nàng chuyện này không phải là chuyện nhỏ.
Nàng mang sách vào mật thất, đọc một lèo hết mười lăm ngày, cần cù chăm chỉ, mẫn cán hết mình, đọc xong chỉ muốn ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng.
Có, phải, là, bị, bệnh, không, hả?
Cái rắm ấy!
Từ một phần năm đầu tiên, Vân Nhàn đã bắt đầu cảnh giác với số lượng nữ phụ rõ ràng là quá nhiều này. Quả nhiên, chưa được bao lâu, thân đồng tử của Trọng Trường Nghiêu đã dâng hiến cho một vị đại tỷ tỷ Mị Ma.
4
0
3 tuần trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
