TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 41
Chương 41

Phong Minh tặc lưỡi một cái, kéo cửa ra: “Vào đi vào đi."

Tống Nhiễm mỉm cười.

Đây là một văn phòng riêng, chắc hẳn vừa mới được dọn dẹp lại.

Toàn bộ đồ đạc trong phòng đều rất giá trị, chỉ nhìn bức tranh phong cảnh treo trên tường phía sau bàn làm việc cũng đủ thấy.

Căn phòng còn được làm cách âm đặc biệt, vừa bước vào đóng cửa lại, không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào bên ngoài, hoàn toàn không giống đang ở trong trường học.

Phó Nam Thành dáng người cao ráo đứng thẳng trước bàn, tay cầm một tập tài liệu. Thấy cô tới, đôi mắt đen thẫm của anh nhìn cô đầy ẩn ý.

"Tìm tôi có chuyện gì à?"

"Có chút, việc riêng thôi." Tống Nhiễm chẳng hề khách sáo chút nào, bước vào như thể về nhà, ngồi phịch xuống sofa, tự mình rót một ly nước rồi uống một ngụm, cúi đầu nhìn xuống: “Cái cốc này dùng tốt đấy."

Chiếc cốc lùn màu xanh lá, bé xíu, màu sắc đẹp như làm bằng ngọc bích.

Phong Minh thấy cô cứ thế dùng luôn, hít một hơi khí lạnh nhìn sắc mặt Phó Nam Thành. Thấy anh chẳng biểu cảm gì, cậu ta càng kinh ngạc như gặp ma.

Tống Nhiễm đặt cốc xuống, vẻ mặt “thành thật” nói: “Giáo sư Phó, nghe nói tuần sau anh bắt đầu giảng bài rồi, có thiếu trợ giảng không ạ?"

"Trợ cái gì cơ?" Phong Minh suýt nữa tưởng mình nghe lầm, miệng giật giật hỏi: “Cho nên cậu là tới đây ứng tuyển à?"

Tống Nhiễm thở dài một hơi: "Các anh cũng biết đấy, tôi khá thiếu tiền."

Không thì làm gì có chuyện vì 500 tệ mà đi chạy việc cho người ta chứ.

Phó Nam Thành cầm tập tài liệu trên tay bước đến, trong phòng khá ấm nên anh không mặc áo khoác ngoài.

Chiếc áo len màu nâu ôm nhẹ phần eo, trông vô cùng săn chắc, phía dưới là đôi chân dài thẳng tắp. Tống Nhiễm không kìm được liếc nhìn thêm vài lần.

Cái eo đó... Phó Nam Thành ngồi đối diện cô. Dấn thân vào thương trường lâu năm khiến người anh toát ra khí chất lạnh lùng.

Khi nhìn cô, ánh mắt anh khá hờ hững: “Tin tức cô hay thật đấy, ai nói cho cô?"

Phong Minh giật mình, trân trân nhìn Tống Nhiễm. Đúng vậy!

Chuyện Phó Nam Thành đến làm giáo sư ở Đại học Tống Thành, ngay cả anh cũng chỉ mới biết hôm nay, phía Đại học Tống Thành còn chưa công bố ra ngoài, một cô sinh viên như cô làm sao mà biết được?

Tống Nhiễm lại khó hiểu nhìn hai người họ: “Cái này mà còn phải nói sao?"

"Tôi gặp anh ở trường mấy lần rồi, hôm kia tất cả các khoa đều họp lớp, nói về chuyện giáo sư mới, thế không đoán ra là anh thì còn ai nữa?"

Phong Minh quay đầu nhìn Phó Nam Thành.

Phó Nam Thành không nói gì, anh cầm cây bút máy ký tên lên tập tài liệu trên tay.

Sau đó mới thong thả hỏi: "Mới năm nhất thôi à, không phải đi học sao?"

Mắt Tống Nhiễm lướt qua tập tài liệu của anh.

"Thỏa thuận mua bán đất Tống Thành của Tập đoàn FC".

Tập đoàn FC bận rộn như vậy, vị Phó tổng này còn có thời gian chạy đến Đại học Tống Thành dạy học. Thú vị thật.

Nụ cười trên môi Tống Nhiễm sâu hơn một chút: “Không chậm trễ đâu."

Việc cô đồng ý Tống Thừa Phong đến Đại học Tống Thành học chỉ là cái cớ, đợi cô tìm thấy Z77 rồi sẽ lấy lý do đi du học nước ngoài để thuận lợi rời khỏi Đại học Tống Thành.

Phó Nam Thành cuối cùng cũng gật đầu: “Dọn dẹp hết mấy cuốn giáo trình đó đi."

Anh vừa mới chuyển đến đây, dù sao cũng là đến làm giáo sư, cũng phải làm màu chút.

Hiệu trưởng Tống đã cho người mang đến không ít sách tài liệu về tài chính, chúng vẫn chất đống ở đó chưa được sắp xếp. Thế là đồng ý rồi.

3

0

2 tháng trước

18 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.