TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 38
Chương 38

Ai ngờ sau khi cô đi, vị Viện sĩ Từ "đức cao vọng trọng" kia lại tuyên bố muốn nhận cô làm đệ tử, thế là từ đó Trì Quân cứ coi cô là sư tỷ duy nhất, Viện sĩ Từ cũng thường xuyên rêu rao với bên ngoài rằng mình có một người kế nhiệm “ngàn năm có một”.

Nhưng chuyện này từ đầu đến cuối cô đều không hề hay biết.

Hai người họ cứ thế đơn phương quyết định, đến cả bản thân cô vẫn là sau này tình cờ nhìn thấy trên dark web.

Hóng chuyện bát quái mà hóa ra là chuyện của mình, đúng là không sai chút nào!

Nghĩ đến Viện sĩ Từ, kẻ ngoài mặt đứng đắn nhưng thực chất lại thích “ép gả”, Tống Nhiễm vừa tức vừa buồn cười: “Trì Quân à, Tống Thành chào mừng cậu.

Nhưng mà, nếu cậu tìm được tôi, tôi sẽ theo họ cậu." Nói rồi, cô ngắt điện thoại.

Thân phận của cô tuyệt đối không bại lộ, nhưng điện thoại từ Viện nghiên cứu đã gọi tới, chỉ có thể giải thích rằng có kẻ cố ý tung tin cô đang ở Tống Thành.

Ngoài gã khách hàng tối qua không gặp được Chấp Thuật thật mà khó chịu, còn ai vào đây nữa? Tống Nhiễm nghiến răng.

Cô phải đẩy nhanh tiến độ của mình rồi.

Vừa nhìn thấy ký túc xá nữ, Tống Nhiễm liền lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn cho Cô Lang: [Thứ tôi cần gửi tới chưa?]

[Lão đại, đã tới rồi ạ, người tôi sắp xếp đang ở Tống Thành, tính tự mình mang đồ tới tận tay ngài.]

[Không cần, cứ để ở điểm nhận hàng của Đại học Tống Thành đi.]

Vừa hay mười phút trước, Quý Tư Tư hỏi trong nhóm ký túc xá xem có ai cần lấy chuyển phát nhanh không, Tống Nhiễm liền tiện tay gửi mã lấy hàng qua.

Ký túc xá 606. Tống Nhiễm vừa về chưa lâu, Quý Tư Tư đã ôm một đống chuyển phát nhanh về tới.

Lúc bước vào, tay nắm cửa vướng vào quần áo khiến một hộp bưu kiện "bịch" một tiếng rơi xuống đất.

Quý Tư Tư hít một hơi: “Tống Nhiễm, cái kia hình như của cậu, mau xem có bị hỏng không?"

"Không sao, không đáng giá." Tống Nhiễm nói với giọng khá tùy tiện rồi đứng dậy nhặt đồ, nhưng không hiểu sao, chiếc hộp rơi xuống đất dường như rất bất mãn, tự nó rung lên một cái.

!!! Quý Tư Tư mở to mắt: “Tớ hình như thấy nó động đậy kìa." "Mua đồ điện tử mà, chắc bị rơi hỏng rồi.

Có vấn đề gì thì tớ gửi trả lại đổi cái mới." Tống Nhiễm vừa nói xong, thứ kia lại rung lên một lần nữa, lần này còn mạnh hơn, làm rơi cả cốc nước trên bàn xuống đất.

Tống Nhiễm khẽ cười, cầm kéo tháo bưu kiện.

Bên trong cái hộp chuyển phát nhanh bình thường đựng một cái vỏ bìa cứng màu đen cực kỳ cao cấp, cái vỏ được làm vuông vức như viên xúc xắc, trên các cạnh còn được khảm viền vàng.

Quý Tư Tư cúi người nhìn thoáng qua, đưa tay gõ gõ vào cái viền vàng rộng một centimet, lật ngược lại nhìn, kinh ngạc tột độ. "Vãi! Vàng lá!"

Nghe đến đây, Lục Phỉ cũng tắt game đi tới, nhìn thấy thứ Tống Nhiễm lấy ra, ánh mắt cô dừng lại: “Đây là cái gì vậy?" Một vật màu đen kịt.

Hình vuông, mặt trước là một cái màn hình, trên màn hình chỉ có duy nhất một biểu tượng cảm xúc giận dữ.

Cái màn hình điện tử đó trong suốt lấp lánh, trông như một miếng đá obsidian thượng hạng.

Lục Phỉ hỏi: “Tớ có thể chạm vào một chút được không?"

"Được."

Nhận được câu trả lời của Tống Nhiễm, Lục Phỉ đưa tay chạm vào màn hình, chỉ thấy biểu tượng cảm xúc giận dữ biến thành biểu tượng cảm xúc mỉm cười, nhưng đợi khi tay cô ấy rời ra, nó lại biến về khuôn mặt giận dữ.

2

0

2 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.