TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 37
Chương 37

Tống Khinh Ngữ thở dài, vẻ mặt có chút khó xử: "Đạo diễn ngài không biết đâu, chị tôi ấy ạ, cô ấy kiêu ngạo lắm.

Cô ấy luôn nghĩ mình sẽ vào công ty kế thừa gia sản, rất khó chịu với giới giải trí, cảm thấy nó không xứng với thân phận của mình..." Vừa nói, Tống Khinh Ngữ còn tháo khẩu trang ra, cười khổ: "Hơn nữa tính cách của cô ấy cũng không tốt lắm, hễ nói không hợp là động tay động chân, vừa rồi còn xảy ra tranh chấp với tôi."

Đạo diễn Quách nghe đến đây, vẻ ngạc nhiên trên mặt lập tức biến mất, ấn tượng về Tống Nhiễm cũng trở nên xấu đi: “Thôi, tôi không thể dùng loại người “làm màu” như thế được!"

Tống Khinh Ngữ thở phào nhẹ nhõm, vội vàng chuyển chủ đề: “Đạo diễn Quách, về kịch bản vai nữ phụ ba, tôi có vài vấn đề muốn hỏi ngài..."

---

Sau khi Tống Nhiễm chỉnh đốn diễn đàn trường, những bài đăng chửi bới kia không bao giờ xuất hiện nữa. Chỉ là chủ đề về cô thì không ngừng lại.

#Tân Sinh Viên Năm Nhất Tái Xuất Thần Nhan#

#Tống Nhiễm Thay Thế Tống Khinh Ngữ Trở Thành Hoa Khôi Mới Của Trường#

#Khoa Biểu Diễn Mặt Chuẩn Tỷ Lệ Vàng#

Theo những từ khóa này nhấn vào, sẽ thấy bài gốc.

Đó là bài bầu chọn hoa khôi trường được đăng vào tháng chín năm nay, mỗi khoa cử ra ba gương mặt xinh đẹp nhất, mỗi người chiếm một tầng, người có số lượt thích nhiều nhất chính là hoa khôi được công nhận.

Ba vị trí dẫn đầu đều đến từ khoa Biểu diễn.

Trước khi Tống Nhiễm xuất hiện, Tống Khinh Ngữ đã đắc cử hoa khôi với số phiếu hơn người đứng thứ hai 15 phiếu. Còn bây giờ...

Tống Nhiễm dẫn trước rất xa với kết quả áp đảo người đứng thứ hai 800 phiếu.

Còn một chuyện rất vô lý, Tống Khinh Ngữ vốn dĩ là người đứng thứ hai sau khi Tống Nhiễm xuất hiện, không hiểu sao đột nhiên lại bị người đứng thứ ba vượt qua 80 phiếu, trở thành người thứ ba.

Bài đăng được vô số người chia sẻ. Chỉ sau một đêm, tên tuổi Tống Nhiễm đã vang vọng khắp Đại học Tống Thành.

Đến mức ngày hôm sau cô đến trường, đi vài bước lại phát hiện có người chụp ảnh trộm cô.

Sao nào?

Đôi mắt Tống Nhiễm giật giật. Hai tên ngốc nghếch kia tối qua nhận ra thân phận của cô rồi sao?

Đang tự hỏi thì điện thoại bỗng reo, cô mở ra xem, hóa ra là một số ẩn danh, xuất xứ từ Bắc Kinh. Không phải chứ? Bại lộ thật rồi sao?

Cô thử dò hỏi bắt máy: “Alo?" Vừa dứt lời, đầu dây bên bên kia vang lên giọng nam trong trẻo, reo lên như pháo: "Ôi trời ơi!

Sư tỷ, chị về Hoa Quốc từ bao giờ vậy!" Tống Nhiễm hơi ngớ ra: “Ừm ừm ừm?" Trì Quân càng kích động hơn: “Mau mau gửi vị trí của chị đi, em phải đến Tống Thành tìm chị ngay!

Nghiên cứu mới của em mà có thêm đại danh của chị, chẳng phải người của Viện nghiên cứu sẽ ghen tị chết sao..."

Nghe thấy ba chữ "Viện nghiên cứu", Tống Nhiễm cuối cùng cũng nhớ ra gã này là ai.

Cô gần như nghiến răng nghiến lợi: “Ai nói cho cậu biết tôi đang ở Tống Thành?" "Sư tỷ đừng hòng lừa em nhé, tin trên dark web làm sao giả được?

Chị là Chấp Thuật đấy, chị có biết bao nhiêu cặp mắt đang dòm ngó chị không hả.

Nhanh lên, báo vị trí đi, vé máy bay đi Tống Thành em mua hết rồi." Trì Quân cảm thấy mình thật lanh lợi.

Tống Nhiễm bật cười. Chuyện của cô và đám người ở Viện nghiên cứu nói ra thì dài dòng lắm.

Ngày đó, cô dùng thân phận Chấp Thuật vào Viện nghiên cứu ba tháng, lúc đi còn ký cả thỏa thuận bảo mật, vốn nghĩ đã cắt đứt quan hệ sạch sẽ, sẽ không còn dính dáng gì tới đám người đó nữa.

3

0

2 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.