TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 32
Chương 32

Trong tai nghe, giọng Cô Lang đầy bất đắc dĩ: "Tôi biết ngay mà."

Thần y Chấp Thuật sở dĩ được gọi là "thần y", là vì trận dịch virus hoành hành ở khu vực Trung Đông bảy năm trước.

Con virus lần đó là do rò rỉ hóa chất từ một phòng thí nghiệm nào đó ở Trung Đông gây ra, vô số người hít phải chất độc hại, bắt đầu từ đường hô hấp, rồi đến phổi, cuối cùng sốt cao mà chết.

Virus tấn công dữ dội, các Viện nghiên cứu của các quốc gia liên hợp lại khống chế virus, nhưng mãi không tìm ra phương pháp kháng cự.

Cô ấy chính là Chấp Thuật, xuất hiện vào lúc đó.

Chỉ sau ba tháng vào Viện nghiên cứu, cô ấy đã chế tạo ra một loại kháng sinh cực mạnh, sau khi tiêm có thể sản sinh kháng thể, Trung Đông nhờ đó mà kháng dịch thành công.

Sau khi nguy cơ được giải trừ, các Viện nghiên cứu lớn đều lần lượt "ném cành ô liu" về phía Chấp Thuật, nhưng cô ấy lại lặng lẽ biến mất, không bao giờ công khai lộ diện nữa.

Nhưng cho dù là vậy, vẫn có vô số người muốn tìm Chấp Thuật để thu về làm của riêng.

Trên Mạng lưới ngầm, các đơn treo thưởng tìm tung tích Chấp Thuật có số tiền lên đến tám con số, nhưng cho dù là Mạng lưới ngầm với kho thông tin mạnh nhất, cũng không tìm được bất kỳ tin tức nào về Chấp Thuật.

Đằng sau cô ấy dường như có một tổ chức hacker với thế lực khổng lồ, đã xóa sạch mọi dấu vết một cách hoàn hảo.

Cô Lang: "Ngài đã đánh giá thấp tầm ảnh hưởng của mình rồi.

Theo tôi được biết, tối nay có một thế lực từ Kinh Thành cũng đến Tống Thành, dường như là nhắm vào ngài.

Lão Đại, người của tôi đã sắp xếp xong rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể bàn giao với ngài."

"Không cần, đông người mới vui."

"Đi nói với người đó, tôi đích thân đi giao thuốc."

Tống Nhiễm nhếch môi, nói xong bèn ngắt tín hiệu tai nghe, dưới vô số ánh mắt dõi theo trong bóng tối, nghênh ngang bước vào hội sở.

Phong Minh cầm ấm trà lên rót nước, đây đã là cốc thứ ba anh ta uống kể từ khi đến đây rồi, nước trà đậm hơn lúc trước một chút, bên trên còn nổi lềnh bềnh một lá trà màu nâu.

Không uống nữa.

Anh ta đặt cốc xuống, nhìn người đàn ông ngồi đối diện trên ghế sofa: "Chấp Thuật này đúng là thần rồi, tôi đặt hàng trên Mạng lưới ngầm còn không tìm được tung tích của cô ấy, ở nước ngoài cũng lùng sục không ít lần, không ngờ cô ấy lại lù lù xuất hiện ở Tống Thành."

"Cái hội sở này trong ba tầng ngoài ba tầng đều bao vây đầy người của tôi, chỉ cần cô ấy xuất hiện, tôi nhất định phải tóm bằng được cô ấy để xem mặt thật mới thôi." Phong Minh xoa xoa cổ tay, lờ mờ có thể thấy dưới lớp áo da đen, trên cánh tay áo khoác có gắn huân chương. Đó là biểu tượng của quyền uy ở Kinh Thành.

Phó Nam Thành không nói gì, anh ta tựa người trên ghế sofa, đôi chân dài thon thả khẽ cong lên, một tay chống lên trán nhắm mắt dưỡng thần.

Một lúc lâu sau, anh ta khẽ nói với giọng trầm thấp: "Cậu thật sự nghĩ người đến sẽ là cô ấy sao?"

Phong Minh sửng sốt một chút.

Đúng lúc này, cửa phòng bỗng bị gõ vang, ba tiếng ngắn gọn và dứt khoát, khiến Phong Minh lập tức đứng dậy mở cửa. "Cô là ai?"

Trên hành lang đèn đóm sáng trưng, Phong Minh mang ánh mắt nghi hoặc nhìn cô gái trước mặt.

Trông như sinh viên đại học, ngoài ngoại hình ra thì mọi thứ khác đều rất bình thường, lúc này đang ngẩng đầu nhìn biển số phòng VIP: "Ưm, là 1801 à, thuốc anh mua sao?"

5

0

2 tháng trước

6 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.