TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 28
Chương 28

Đương nhiên, Thẩm Gia Tuế làm như vậy còn có một tầng suy tính khác.

Hôm nay vì phá cục, nàng để Bạch Cập tìm thư tín ra, Lục Vân Tranh cũng không phải là kẻ ngu, đợi hắn ta bình tĩnh lại, chỉ sợ vẫn sẽ sinh lòng nghi ngờ đối với nàng.

Nàng phải mượn miệng Lục phu nhân biểu hiện một phen, tốt nhất có thể tiếp tục mê hoặc Lục Vân Tranh, để mình chiếm thế chủ động trong cuộc đấu trí sau này...

————

Biệt viện phía tây kinh thành.

Lục Vân Tranh vốn không muốn đến nơi này nữa, bởi vì nơi đây là nơi hắn ta mất mạng đời trước.

Nhưng dưới danh nghĩa hắn ta không có nhiều biệt viện, duy chỉ có nơi này luôn có người quét dọn, có thể trực tiếp vào ở.

Lục Vân Tranh ôm Cố Tích Chi xuống xe ngựa, một đường đi thẳng đến phòng ngủ, đi ngang qua chính sảnh động tác hơi dừng lại, nhưng rất nhanh lại tăng nhanh bước chân.

Trong biệt viện quanh năm có một lão bộc, Lục Vân Tranh vội vàng phân phó: "Mau đi mời một lang trung đến!"

Lão bộc kia vừa vội vàng xoay người rời đi, liền nghe thấy Cố Tích Chi khẽ rên một tiếng, tỉnh lại.

"Vân Tranh?"

Cố Tích Chi hơi mờ mịt gọi, sau đó giống như bị kinh hãi trợn to hai mắt.

"Vân Tranh, đây là đâu? Chúng ta... chúng ta..."

Biệt viện này từng là chốn dịu dàng trong lòng Lục Vân Tranh, tràn đầy hồi ức ngọt ngào của hắn ta và Cố Tích Chi, cho nên lúc này ở nơi này, trong lòng Lục Vân Tranh càng mềm, lập tức dịu dàng xin lỗi:

"Tích Chi, xin lỗi, để nàng chịu uất ức, nơi này là biệt viện dưới danh nghĩa của ta, có thể tạm thời ở lại."

Cố Tích Chi nghe thấy lời này, lập tức ngồi thẳng người lên.

Lục Vân Tranh vốn cho rằng Cố Tích Chi sẽ oán hắn ta không giữ lời.

Lại không ngờ, Cố Tích Chi tràn đầy lo lắng nhìn hắn ta, đột nhiên đưa tay đẩy hắn ta ra ngoài.

"Vân Tranh, ta ở đâu cũng không sao, nhưng chàng không thể ở đây, chàng mau trở về, trở về nhận lỗi với tướng quân và phu nhân."

"Vân Tranh, là ta không xứng với chàng, ta không thể cản trở tiền đồ của chàng, còn hại chàng cha con trở mặt."

"Tất cả còn kịp, chàng mau trở về nói rõ với tướng quân, phu nhân, đi Thẩm gia bồi tội cho Tuế Tuế."

Cố Tích Chi vừa nói, nước mắt trong hốc mắt không ngừng đảo quanh, lại quật cường không chịu rơi xuống.

"Chàng không cần lo cho ta... không cần lo cho ta..."

Lục Vân Tranh nghe đến đây, tình yêu trong lòng cuồn cuộn, thật sự hận không thể đem trái tim mình dâng đến trước mặt Cố Tích Chi.

Hắn ta cảm động ôm chặt Cố Tích Chi, run giọng nói: "Tích Chi, ta sao có thể không lo cho nàng, ta không thể không có nàng, trong thiên hạ vạn vạn người, ta chỉ cần một mình nàng."

Cố Tích Chi nghe những lời yêu thương nồng nhiệt này, nước mắt cuối cùng cũng rơi xuống, nàng ta khẽ gọi một tiếng ngốc tử, đưa tay ôm lấy eo Lục Vân Tranh.

Hai người ôm chặt lấy nhau, cằm Cố Tích Chi đặt trên vai Lục Vân Tranh.

Tuy nhiên, ở nơi Lục Vân Tranh không nhìn thấy, tình ý nồng đậm trong mắt Cố Tích Chi chợt biến mất, tràn ra đầy bất mãn.

Không được.

Nàng ta không thể cứ như vậy không danh không phận bị nuôi ở bên ngoài, nàng ra muốn danh phận, muốn cưới hỏi đàng hoàng!

Lục Vân Tranh bên này còn chìm đắm trong tình yêu, liên tục bảo đảm:

"Tích Chi, ta sẽ không để nàng đợi quá lâu, ta sẽ để nàng trở thành tướng quân phu nhân tương lai, vì nàng xin cáo mệnh, để nàng sống cuộc sống tốt nhất..."

9

0

3 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.