0 chữ
Chương 47
Chương 47: Ta... cần sự riêng tư
"Tại sao ta lại phải đi?" Hệ thống tỏ vẻ khó hiểu: “Để bảo vệ ký chủ, ta cần theo dõi động tĩnh xung quanh bất cứ lúc nào."
Yến Kiều hơi xấu hổ nhắm mắt lại. Hóa ra trước kia lúc nàng thay đồ, hệ thống cũng không hề tự động tắt đi.
Nàng không rõ hệ thống rốt cuộc là cái gì, nhưng nghe giọng nói và cách trò chuyện của nó quá giống người sống, khiến nàng có chút ngại ngùng.
"Ta... cần sự riêng tư." Yến Kiều lên tiếng nhắc nhở đầy tế nhị.
"Riêng tư là gì?" Hệ thống từng bị Yến Kiều hỏi rất nhiều điều, nhưng đây là lần đầu nó hỏi lại nàng. Sau một lúc ngẫm nghĩ mới phản ứng: "Ký chủ không cần để tâm, trong mắt ta, thân thể của cô cũng chẳng khác gì mèo chó."
Yến Kiều có hơi khó nói nên lời. Chẳng phải là đang gián tiếp nói thân thể nàng chẳng có gì hấp dẫn sao?
Thật ra Yến Kiều rất hài lòng với dáng người của mình, thân hình cao ráo, tỉ lệ đẹp, thịt cũng mọc đúng chỗ nên mọc. Đến thế giới này rồi, không ngờ cơ thể cũng được sao y bản chính, ngay cả nốt ruồi đỏ trên trán cũng giống hệt.
Nếu không phải trước đây từng nằm viện suốt nửa năm thì nàng còn nghi ngờ mình không phải xuyên hồn mà là xuyên xác thật.
"Đó là chuyện hoàn toàn khác." Yến Kiều kiên nhẫn giải thích với hệ thống: “Trong thế giới của ta, bị người khác nhìn thấy thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ là chuyện cực kỳ thân mật, chỉ những người rất thân mới được, nếu không thì là xúc phạm."
Hệ thống dường như đang tiêu hóa khái niệm này, có lẽ vượt ngoài phạm vi hiểu biết của nó. Một lúc sau nó mới chậm rãi đáp lại: "Nhưng ta không phải là người hiểu rõ ký chủ nhất sao?"
Yến Kiều đã tắm xong, động tác mặc y phục lót khựng lại khi nghe câu nói ấy.
Hệ thống dường như hoàn toàn không có chút ý thức nào về cảm xúc của con người, bất kể xảy ra chuyện gì, nó vẫn giữ giọng điệu ôn hòa bình thản.
Nhưng nó cũng sẽ luôn truy hỏi dai dẳng những vấn đề mà nó không hiểu, giống như một kẻ cố chấp cứ mãi mắc kẹt trong một vấn đề.
“Ta hiểu quá khứ của ký chủ, còn rõ hơn bất kỳ ai ở nơi này, cũng biết cô thích điều gì, chẳng phải ta là người hiểu cô nhất sao?”
Yến Kiều có chút bất ngờ trước phản ứng của nó, nàng chỉ cho rằng tư duy của hệ thống vốn đơn giản, giống như trợ lý ảo trong đời thực, tuy thuật toán tinh vi nhưng vẫn còn cách xa được bộ não con người.
Nghĩ vậy, nàng liền xem nó như một AI để trêu chọc, nói chuyện với hệ thống nhiều hơn đôi chút.
Yến Kiều hơi xấu hổ nhắm mắt lại. Hóa ra trước kia lúc nàng thay đồ, hệ thống cũng không hề tự động tắt đi.
Nàng không rõ hệ thống rốt cuộc là cái gì, nhưng nghe giọng nói và cách trò chuyện của nó quá giống người sống, khiến nàng có chút ngại ngùng.
"Ta... cần sự riêng tư." Yến Kiều lên tiếng nhắc nhở đầy tế nhị.
"Riêng tư là gì?" Hệ thống từng bị Yến Kiều hỏi rất nhiều điều, nhưng đây là lần đầu nó hỏi lại nàng. Sau một lúc ngẫm nghĩ mới phản ứng: "Ký chủ không cần để tâm, trong mắt ta, thân thể của cô cũng chẳng khác gì mèo chó."
Yến Kiều có hơi khó nói nên lời. Chẳng phải là đang gián tiếp nói thân thể nàng chẳng có gì hấp dẫn sao?
Nếu không phải trước đây từng nằm viện suốt nửa năm thì nàng còn nghi ngờ mình không phải xuyên hồn mà là xuyên xác thật.
"Đó là chuyện hoàn toàn khác." Yến Kiều kiên nhẫn giải thích với hệ thống: “Trong thế giới của ta, bị người khác nhìn thấy thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ là chuyện cực kỳ thân mật, chỉ những người rất thân mới được, nếu không thì là xúc phạm."
Hệ thống dường như đang tiêu hóa khái niệm này, có lẽ vượt ngoài phạm vi hiểu biết của nó. Một lúc sau nó mới chậm rãi đáp lại: "Nhưng ta không phải là người hiểu rõ ký chủ nhất sao?"
Hệ thống dường như hoàn toàn không có chút ý thức nào về cảm xúc của con người, bất kể xảy ra chuyện gì, nó vẫn giữ giọng điệu ôn hòa bình thản.
Nhưng nó cũng sẽ luôn truy hỏi dai dẳng những vấn đề mà nó không hiểu, giống như một kẻ cố chấp cứ mãi mắc kẹt trong một vấn đề.
“Ta hiểu quá khứ của ký chủ, còn rõ hơn bất kỳ ai ở nơi này, cũng biết cô thích điều gì, chẳng phải ta là người hiểu cô nhất sao?”
Yến Kiều có chút bất ngờ trước phản ứng của nó, nàng chỉ cho rằng tư duy của hệ thống vốn đơn giản, giống như trợ lý ảo trong đời thực, tuy thuật toán tinh vi nhưng vẫn còn cách xa được bộ não con người.
Nghĩ vậy, nàng liền xem nó như một AI để trêu chọc, nói chuyện với hệ thống nhiều hơn đôi chút.
11
0
1 tháng trước
3 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
