TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 22
Chương 22: Da trên người gần như bị lột sạch

Nàng không lùi bước, cứ thế đối mặt, nở nụ cười đưa thuốc mỡ trong tay đặt vào lòng bàn tay hắn.

“Thanh Từ bị thương thì cũng nên nghỉ ngơi cho tốt.”



Sáng hôm sau.

Thi thể của Tần An bị người ta phát hiện, Yến Kiều đã biết là ai làm.

Mà hung thủ Mạnh Thanh Từ đang quỳ dưới đất, hắn cụp mắt, mày nhíu chặt, nhận hết tội trước mặt người của Càn Đan Tông.

“Là lỗi của Thanh Từ, ban đầu chỉ muốn tiếp đãi Tần sư đệ cho tốt, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy.”

Hắn nói xong, khóe môi mím lại: “Sáng nay phát hiện kết giới phía tây nam bị phá, trong lúc tuần tra đêm đã vô tình làm bị thương Tần sư đệ, đây cũng là sơ suất của Thanh Từ, xin các trưởng lão trách phạt.”

Quả thật Càn Đan Tông đến là có lý do, không ngờ Mạnh Thanh Từ lại chủ động gánh vác trách nhiệm, lời hay lẽ xấu đều do hắn nói hết, vài câu liền ép họ chỉ còn lại một lựa chọn, diễn vai đạo mạo giả nhân giả nghĩa một cách vô cùng thuần thục.

Nhưng bất luận thế nào, kiểu gì thì kiểu cũng là sai, lại còn gây thù chuốc oán với Linh Trác Tông.

Linh Trác Tông là thế lực mà bọn họ cầu né tránh còn chẳng được, lại càng không thể liều mạng dây vào.

Huống hồ chỉ vì một đệ tử nội môn bình thường, Càn Đan Tông hoàn toàn không cần thiết làm như vậy.

Một vị trưởng lão của Càn Đan Tông liếc nhìn Yến Kiều đang ngồi trên đài. Nàng chống cằm, hoàn toàn không để tâm đến chuyện này, mí mắt hơi khép hờ, dáng vẻ như chuyện không liên quan đến mình.

Vị trưởng lão phẫn nộ nhưng lại chẳng có chỗ để trút, chỉ đành nghiến răng nói: “Thật là trùng hợp quá đi!”

“Lý trưởng lão của bọn ta cũng chết một cách kỳ lạ vào tối qua, chết rất thê thảm.”

“Là chuyện gì xảy ra?” Mạnh Thanh Từ lập tức hỏi.

“Da trên người gần như bị lột sạch, miệng bị rạch toạc, người đó còn dùng thuật pháp khiến cái miệng bị lột ra kia không ngừng lặp lại một câu.”

“Nói câu gì?”

Trưởng lão đang trong cơn tức giận, hoàn toàn không phát hiện giọng nói của Mạnh Thanh Từ đang cố tình dẫn dắt: “Ông ta nói chính ông ta tự làm mất Tuyền Cơ thảo, lại đổ tội cho Linh Trác Tông, tội đáng muôn chết, vĩnh viễn không được luân hồi chuyển thế.”

“Tra xét suốt một thời gian mà không tìm được bất cứ manh mối, chứng cứ nào, đến cả kết giới cũng không hề có dấu vết bị phá vỡ, không có dấu hiệu của người ngoài.”

Yến Kiều ngẩng mắt lên, lần này nàng nhìn rõ vẻ tùy tiện trong ánh mắt của Mạnh Thanh Từ, trong mắt hắn toàn là nụ cười đầy ác ý.

11

0

1 tháng trước

3 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.