0 chữ
Chương 17
Chương 17: Nói dối là phải trả giá đấy, tiểu sư đệ
Lưỡi dao trong tay áp sát má Tần An, từ lưỡi dao vọng lại hơi thở run rẩy đầy sợ hãi của hắn.
Phù chú vẫn chưa được giải, Tần An chỉ có thể lắc đầu đáp lại.
Mạnh Thanh Từ hừ lạnh một tiếng, khẽ búng tay, từ trong áo bay ra một cọng cỏ xanh mướt, chính là cây Tuyền Cơ thảo ban ngày: “Ngươi lén giấu Tuyền Cơ thảo rồi nói là rơi xuống vực, trò mèo này Yến Kiều có thể không phát hiện, nhưng ngươi nghĩ ta không nhìn ra sao?”
Tần An trơ mắt nhìn Tuyền Cơ thảo rơi vào tay Mạnh Thanh Từ, đồng tử co rút, vùng vẫy bỏ chạy.
Vừa bước khỏi giường vài bước, cùng lúc đó âm thanh gió rít sắc nhọn vang lên, một thanh trường kiếm từ phía sau đâm xuyên qua người hắn, máu tươi bắn tung tóe lên khung cửa giấy.
Hắn há miệng, vô số âm thanh dường như bị một hố đen nuốt trọn, theo quán tính hắn lần tìm tay nắm cửa, nhưng cuối cùng vẫn không đủ sức, trượt xuống để lại dấu máu ghê rợn trên cánh cửa gỗ.
“Trên núi Đằng La, ngươi đã nhìn thấy gì?” Mạnh Thanh Từ lạnh lùng túm lấy hắn, gương mặt dính vệt máu không rõ nguồn gốc, lăn tăn nhỏ xuống, trong ánh sáng đen trắng đan xen tạo nên một vẻ đẹp yêu dị ma mị.
Tần An há miệng, ánh mắt dại ra, đến cuối cùng vẫn không thể nói ra được một lời.
Mạnh Thanh Từ lạnh lùng buông tay, thi thể Tần An rơi bịch xuống đất, bụi mù tung lên. Hắn hơi lùi lại vài bước đầy chán ghét, dùng thuật pháp thanh tẩy vết máu dính trên lưỡi kiếm.
Hắn nhớ rõ lúc đó vừa bố trí xong trận pháp, quay đầu lại thì thấy Tần An đang bước đến. Khi ánh mắt hai người chạm nhau, Mạnh Thanh Từ liền nhìn thấy vẻ hoảng loạn trong mắt hắn.
Rõ ràng là đã phát hiện ra rồi.
Biết quá nhiều bí mật thì sẽ không sống được lâu.
“Bất kể là có thấy hay không.” Mạnh Thanh Từ nhìn vào đôi mắt vô hồn của Tần An, hạ giọng nói: “Nói dối là phải trả giá đấy, tiểu sư đệ.”
Giọng điệu kéo dài như ma quỷ thì thầm.
…
Nguyên chủ chưa từng chịu ấm ức, đồ đạc trong phòng nàng ta chọn đều là hàng thượng hạng.
Gỗ là loại trầm hương quý hiếm, bình cắm hoa là món xa xỉ trị giá cả ngàn lượng vàng, ngay cả đèn ngủ đặt trên tủ đầu giường cũng là dạ minh châu cực kỳ hiếm thấy.
Yến Kiều nằm trên chiếc chăn tơ tằm thêu gấm mềm mại, tỉ mỉ tính toán điểm hảo cảm thu được trong ngày.
[Điểm hảo cảm hiện tại của Mạnh Thanh Từ là -80, đã tăng thêm 20 điểm. Do hiện tại điểm hảo cảm vẫn là số âm nên theo tỷ lệ 1:10, giá trị khả dụng của ký chủ là 2 điểm.]
Phù chú vẫn chưa được giải, Tần An chỉ có thể lắc đầu đáp lại.
Mạnh Thanh Từ hừ lạnh một tiếng, khẽ búng tay, từ trong áo bay ra một cọng cỏ xanh mướt, chính là cây Tuyền Cơ thảo ban ngày: “Ngươi lén giấu Tuyền Cơ thảo rồi nói là rơi xuống vực, trò mèo này Yến Kiều có thể không phát hiện, nhưng ngươi nghĩ ta không nhìn ra sao?”
Tần An trơ mắt nhìn Tuyền Cơ thảo rơi vào tay Mạnh Thanh Từ, đồng tử co rút, vùng vẫy bỏ chạy.
Vừa bước khỏi giường vài bước, cùng lúc đó âm thanh gió rít sắc nhọn vang lên, một thanh trường kiếm từ phía sau đâm xuyên qua người hắn, máu tươi bắn tung tóe lên khung cửa giấy.
Hắn há miệng, vô số âm thanh dường như bị một hố đen nuốt trọn, theo quán tính hắn lần tìm tay nắm cửa, nhưng cuối cùng vẫn không đủ sức, trượt xuống để lại dấu máu ghê rợn trên cánh cửa gỗ.
Tần An há miệng, ánh mắt dại ra, đến cuối cùng vẫn không thể nói ra được một lời.
Mạnh Thanh Từ lạnh lùng buông tay, thi thể Tần An rơi bịch xuống đất, bụi mù tung lên. Hắn hơi lùi lại vài bước đầy chán ghét, dùng thuật pháp thanh tẩy vết máu dính trên lưỡi kiếm.
Hắn nhớ rõ lúc đó vừa bố trí xong trận pháp, quay đầu lại thì thấy Tần An đang bước đến. Khi ánh mắt hai người chạm nhau, Mạnh Thanh Từ liền nhìn thấy vẻ hoảng loạn trong mắt hắn.
Rõ ràng là đã phát hiện ra rồi.
Biết quá nhiều bí mật thì sẽ không sống được lâu.
“Bất kể là có thấy hay không.” Mạnh Thanh Từ nhìn vào đôi mắt vô hồn của Tần An, hạ giọng nói: “Nói dối là phải trả giá đấy, tiểu sư đệ.”
…
Nguyên chủ chưa từng chịu ấm ức, đồ đạc trong phòng nàng ta chọn đều là hàng thượng hạng.
Gỗ là loại trầm hương quý hiếm, bình cắm hoa là món xa xỉ trị giá cả ngàn lượng vàng, ngay cả đèn ngủ đặt trên tủ đầu giường cũng là dạ minh châu cực kỳ hiếm thấy.
Yến Kiều nằm trên chiếc chăn tơ tằm thêu gấm mềm mại, tỉ mỉ tính toán điểm hảo cảm thu được trong ngày.
[Điểm hảo cảm hiện tại của Mạnh Thanh Từ là -80, đã tăng thêm 20 điểm. Do hiện tại điểm hảo cảm vẫn là số âm nên theo tỷ lệ 1:10, giá trị khả dụng của ký chủ là 2 điểm.]
10
0
1 tháng trước
1 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
