TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 13
Chương 13: Dễ dàng vậy sao?

“Lợn chết không sợ nước sôi, sao mặt hai ngươi còn dày hơn cả lợn chết vậy hả?”

Lời vừa dứt, cả đại điện lập tức tĩnh lặng, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Yến Kiều, có lẽ không ai ngờ một Tông chủ lạnh lùng tàn nhẫn lại có tính tình chua ngoa như thế.

Yến Kiều cũng là nhất thời kích động, lời chưa qua suy nghĩ đã thốt ra khỏi miệng.

Giờ thì nàng có chút hối hận rồi.

“Này, hệ thống, ta có bị phát hiện không vậy?”

Hệ thống không đáp lại câu hỏi của nàng, chỉ đầy vui mừng nói: [Chúc mừng ký chủ, độ hảo cảm của Mạnh Thanh Từ đối với cô đang tăng lên.]

Ể?

Dễ dàng vậy sao?

Yến Kiều chớp chớp mắt, hơi bất ngờ nên vội hỏi: "Hiện giờ độ hảo cảm là bao nhiêu?"

[-100.]

Yến Kiều cảm thấy con số này thật sự rất tra tấn người, tăng bao nhiêu cũng chẳng thể nhìn ra.

Mạnh Thanh Từ khẽ cười một tiếng, phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng đầy kỳ dị, hắn xoay người, ngẩng đầu nhìn Yến Kiều.

Đây là lần thứ ba hắn nhìn về phía Yến Kiều, mỗi lần ánh mắt đều mang theo vẻ xa cách và lễ độ vừa phải.

Nếu không có bảng độ hảo cảm kia cùng với những hình ảnh tra tấn sau này thì ngay cả Yến Kiều vốn rất nhạy bén với cảm xúc cũng hoàn toàn không nhận ra chút căm ghét nào của hắn dành cho nguyên chủ.

Mạnh Thanh Từ hơi thi lễ: “Sư tôn đừng giận, Thanh Từ sẽ nhanh chóng giải quyết chuyện này.”

Nói xong hắn khẽ nhếch môi, quay sang nói với Lý trưởng lão: “Xem ra quả thật là vãn bối có sai sót, vãn bối bằng lòng bồi thường bằng một cây Tuyền Cơ thảo.”

“Cái gì?” Lý trưởng lão nhất thời chưa phản ứng kịp, vẻ kinh ngạc trên mặt không kịp che giấu.

“Vãn bối bồi thường.” Mạnh Thanh Từ tỏ thái độ rất tốt, nho nhã lễ độ, thậm chí có thể nói là quá mức nhu hòa: “Vì Tuyền Cơ thảo quan trọng với Lý trưởng lão, thậm chí là với cả Càn Đan Tông nên tất nhiên Thanh Từ không thể làm ngơ, vãn bối sẽ giúp đỡ trong khả năng của mình.”

“Ta sẽ cho người mang đến một cây để Lý trưởng lão mang về.”

Chỉ cần suy nghĩ một chút là có thể nhận ra không ổn ở đâu, nhưng Lý trưởng lão bị tin tốt này làm cho choáng váng, niềm vui quá lớn đã che mờ cảm giác kỳ lạ khi nãy.

“Ta đã sớm nghe nói Mạnh tiểu bối tính tình ôn hòa, biết cảm thông, biết vậy thì chúng ta đã không làm ầm lên thế này rồi, Mạnh tiểu bối không giận chứ?” Lý trưởng lão tuy hơi nghi ngờ nhưng vẫn chưa suy xét đủ sâu.

13

0

1 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.