TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 217
c217: ngư ông đắc lợi

Chính điện Bảo Quang tự.

Sau khi đồng bạn rời đi, tên zombie mang làn da xanh đậm khằng khặc cười lớn.

“Khặc khặc lũ nhân loại thấp kém, tưởng trốn trong đấy mà ta không bắt ra được sao? Ngu ngốc nhân loại...”

Tên zombie này tràn đầy tự tin hướng tường lửa đang hừng hực rực cháy tới gần, ánh mắt tràn đầy miệt thị.

Chỉ thấy hắn đưa tay ra, từ lòng bàn tay vậy mà xuất hiện một đầu phù văn điên cuồng loạn chuyển, chúng dần dần hoá thành một khối thủy cầu lớn.

“Chỉ là ngụy hoả pháp tắc, gặp chuẩn pháp tắc hệ thủy của ta, các ngươi không chịu được một giây!”

Tên zombie đó tràn đầy tự tin, hướng bức tường lửa quăng tới.

Khối thủy cầu rời tay, bay về phía tường lửa, khi cả hai vừa va chạm nhau, liền phát ra một thanh âm xèo xèo, bức tường đang hừng hực trải dài, bao quanh toàn bộ chính điện lập tức bị đục thủng một lỗ.

Thấy có thông đạo, đám zombie cấp thấp xung quanh không kịp chờ đợi mà tranh nhau ùa vào, như dòng nước lũ phá nát con đê, ồ ạt vào trong.

“Không được. Mau ngăn cản chúng! Các chiến binh cầm Quang Minh khiên, lập tức xếp thành hàng ngăn cản chính diện, các chiến binh cầm thương, đứng sau hỗ trợ tấn công!” Minh Vương khi thấy bức tường lửa bị dập tắt một góc, liền biết tình hình không ổn, lập tức hướng các binh sĩ Hắc Dạ hô lớn.

Rõ!!!

Toàn bộ hơn trăm mạng binh sĩ cầm Quang Minh khiên lập tức hướng về phía lỗ hổng đi kia tới, xếp thành hàng dài chặn tiến công của địch, đám binh sĩ cầm thương thì tại phía sau, lợi dụng các khe hở mà điên cuồng tấn công zombie.

Sau khi dập tắt một góc của bức tường lửa, tên zombie này không tiếp tục tiến công mà đứng đó nhìn vào bên trong.

Cứ mỗi lần Minh Vương có ý định khống hoả vây lại, ngăn cản đường vào của lũ zombie là lại bị tên zombie cấp hoàng thôi động pháp tắc hệ thủy dập tắt.

Hắn có một sở thích đó chính là nhìn con mồi giãy giụa trong vô vọng, bất lực, chỉ có vậy hắn mới cảm nhận được sự sướng khoái, cho nên hắn sẽ không để cho đối phương cảm thấy được hi vọng.

Cũng chẳng biết đã qua bao lâu, đám zombie cấp thấp vẫn không thể phá vỡ được phòng tuyến mà đi vào, khiến tên zombie cấp hoàng bắt đầu cảm thấy nhàm chán, quyết định không chơi nữa.

Đang chuẩn bị động thân thể tiến về phía đám người bỗng một cảm giác mất mát bùng lên, khiến hắn khựng lại tại chỗ.

“Không xong, em ta bị sát hại! Là lũ sinh vật cấp thấp, người của tên lang vương.” Ánh mắt tên zombie cấp hoàng này đông lại, lập tức quay người hướng về phía toà nhà mà Thắng đang tại phóng đi.

Vì hai tên zombie cấp hoàng này là anh em sinh đôi, nên trong vô hình có một sợi giây gắn kết, khi một người chết đi, người còn lại có thể cảm nhận được rõ ràng, vì thế khi Dạ Vũ hoàn toàn cắn nuốt người em, người anh là hoàn toàn cảm nhận được.

Đám người Minh Vương đang chật vật với lũ zombie cấp thấp, khi tên hoàng cấp chuẩn bị tới đây công kích, bọn họ liền lạnh hết cả người, tưởng chừng như sẽ chết, ai ngờ địch nhân trong phút chốc lại thay đổi phương hướng khiến cả lũ vui vẻ không thôi, tảng đá trong tâm Minh Vương cũng theo đó hạ xuống.

Tên khó xơi nhất đi trước là tốt rồi, giờ chỉ cần nối lại tường lửa, chờ đợi cho tới khi lũ zombie này rút lui, thì bọn họ mới có đường sống.

Sau khi tiêu diệt được một tên zombie cấp hoàng, Thắng lại tiếp tục thu mình vào trong màn đêm, che giấu hơi thở cùng khí tức, bởi lúc này, cách đó không xa khoảng hơn trăm mét đang có hai đầu quái vật cấp hoàng tiến lại gần đây.

“Ta ngửi thấy khí tức của bọn zombie!” cự lang hướng sang cự xà nói nhỏ.

“Không được, mau chóng tiến tới, nếu không bảo vật sẽ rơi vào tay lũ zombie!” Cự Xà ngay lập tức đẩy nhanh tốc độ.

Cũng chẳng mất bao lâu, cả hai đã có mặt tại nơi tên zombie cấp hoàng mới chết vừa rồi.

Đầu cự lang đưa mũi xuống đất ngửi ngửi trên đất vết máu, sau đó hướng đồng bạn gật đầu.

“Là máu của lũ zombie!”

“Vậy là bọn zombie đã tới trước ta! Khả năng bảo vật đã bị chúng cầm mất...” Cự Xà trầm tư suy nghĩ.

Trong bóng tối, Thắng âm thầm quan sát nhất cử nhất động của hai con hung thú này.

Từ hắn cảm nhận, thì đầu cự lang hoàn toàn không khó đối phó, chỉ có cự xà bên cạnh là có chút khó nhai, sợ là không thể một kích tất sát, bởi từ trên người đối phương, hắn cảm nhận được hơi thở của cấp hoàng đỉnh phong, tuy đối phương không có pháp tắc nhưng về tốc độ phản ứng cũng không phải là chậm.

Để chắc ăn, Thắng vẫn là cố gắng lựa thời cơ tốt nhất để có thể kích sát đầu cự xà này, còn con sói đứng bên cạnh kia hắn cũng không quá lo ngại.

“Hửm?” Thắng rên lên một tiếng, kinh ngạc nhìn về nơi chính điện, nơi đó đang có một thân ảnh nhanh chóng vọt tới đây.

Khi Thắng phát hiện bóng hình này thì hai đầu cự thú cũng ngay lập tức phát hiện, bọn chúng lập tức vào thế đề phòng.

Cùng lúc đó thân ảnh kia cũng đã tới đây.

“Khốn nạn lũ súc sinh, dám hạ sát em ta!”

Tên zombie mang màu da xanh đậm tức giận gầm lớn, vừa tới nơi đây đã ngay lập tức huy động pháp tắc hệ thủy tấn công, liên tục oanh kích.

Hai đầu cự thú cũng không phải vật để chưng, bọn chúng ngay lập tức làm ra phản ứng, thả ra bản lĩnh tự thân hướng đối phương đánh tới.

Cuộc chiến nhanh chóng diễn ra, cả ba quây vào một chỗ, chỉ có Thắng lúc này là ẩn mình trong bóng đêm, âm thầm quan sát chờ thời cơ.

Tên zombie kia chỉ là cấp hoàng trung kỳ, nhưng dựa vào pháp tắc của bản thân mà đánh cho hai đầu hung thú liên tục ăn phải quả đắng.

Nhưng dù sao cũng là một đánh hai, không những vậy đối phương còn có một tên trên cấp, nên tên zombie cấp hoàng này cũng khá chật vật, không có quả ngọt để ăn.

Đánh nhau một hồi, cự lang vì sơ sảy mà bị tên zombie kia một kích đánh bay dẫn tới nội thương, nhưng cũng nhân cơ hội đó, cự xà một bên sử dụng đuôi rắn quất thật mạnh lên người tên zombie, khiến hắn bị gãy mất một tay.

Bị trọng thương nặng, cự lang không thể tái chiến, chỉ có thể nằm im một góc rên lên ư ử, lúc này còn mỗi cự xà là có thể tiếp tục chiến đấu.

Cự xà cùng tên zombie kia lại tiếp tục lao vào nhau công kích, sức mạnh cơ bắp từ thân rắn cùng sự bá đạo của thủy hệ pháp tắc điên cuồng va vào nhau.

Đánh đến khi đất nứt, cây đổ, tên zombie kia mới thành công đánh ngã cự xà, khiến nó yếu nhược nằm dưới đất.

Nhưng hắn cũng không khá khẩm là bao, sau khi giải quyết cả hai đầu hung thú này, tên zombie cấp hoàng cũng đã hao hụt phần lớn thần hồn, cơ thể cũng đã bị trọng thương khá nặng, khó mà giữ được trạng thái đỉnh phong như ban đầu.

Cảm thấy thời cơ đã chín mùi, nếu hiện tại không ra tay thì còn chờ tới khi nào?

Thắng lập tức kích hoạt “Khí huyết cuồng nộ” sử dụng ngụy pháp tắc Phong hệ quấn lên đôi tay hoá thành đao khí, nơi chân gia trì thêm một lớp hệ phong pháp tắc để tăng nhanh tốc độ.

Từ trong bóng đêm vô tận, Thắng như u linh bay vọt ra, hướng tên zombie cấp hoàng cùng đầu cự xà hạ đao, tận dụng pháp tắc còn bám trên chân, hắn lại vọt tới chỗ cự lang đang nằm mà hạ đao xuống, gặt hái sinh mệnh.

Xoạt.

Tiếng dao phay chém vào da thịt cứ vậy thanh thúy phát ra, kèm theo đó là những giọt tiên huyết dũng mãnh lao vọt lên trời, vẩy xuống đại địa như một trận mưa sa...

Sau khi xác định địch nhân đã hoàn toàn bị tiêu diệt, Thắng mới để Dạ Vũ tiếp tục thôn phệ đống xác này.

Tổng nghiệm thu gồm ba cái xác, hai cái cấp hoàng trung kỳ cùng một cấp hoàng đỉnh phong. Không những thế còn biếu tặng hắn thêm một loại pháp tắc, thực khiến Thắng vui vẻ mỉm cười.

Vì Dạ Vũ không có quỷ giới trong thân, khi thôn phệ sinh vật khác cũng không cần phải chia ra như Thắng, cho nên nhu cầu tiến cấp cũng không quá khắt khe.

Với ba cái xác này cùng một cái xác đã thôn phệ từ trước, thừa sức để Dạ Vũ từ cấp hoàng trung kỳ đột phá tới cấp hoàng đỉnh phong, kèm theo đó là một ngụy pháp tắc hệ thủy, thực là kiếm lời lớn...

Sau khi đã hoàn tất việc thôn phệ cũng như tấn cấp, Dạ Vũ lại tiếp tục nhường quyền làm chủ cơ thể cho Thắng, để hắn cắn nuốt linh hồn của đám quái vật này.

Về bản chất cắn nuốt của Hỗn Độn trùng chỉ là ăn cơ thể, rồi sao chép mã gen cùng dữ liệu bên trong vật bị cắn nuốt.

Còn linh hồn của vật đó Hỗn Độn trùng không thể thôn phệ, thế cho nên để tận dụng triệt để tài nguyên, Thắng đã tận dụng điểm này để gặt hái thần hồn đối phương, giúp thần hồn mình tăng trưởng.

Thần hồn Thắng trước đây vốn đã cấp quân trung kỳ đỉnh phong, sau khi thôn phệ bốn tên cấp hoàng, trong đó có hai tên sở hữu pháp tắc nên thần hồn mạnh mẽ hơn, còn một tên là cấp hoàng đỉnh phong, tuy không bằng hai tên có pháp tắc nhưng thực lực cũng không tầm thường, cũng nhờ vậy mà thần hồn hắn đã thành công tiến vào quân chủ đỉnh phong tầng thứ.

Nếu để hiện tại so sánh, hắn mạnh hơn Dạ Minh rất nhiều, nếu có thể vận dụng tiểu thế giới cùng quỷ giới chi lực, hắn là thừa sức đánh cho giới toạ sơ kỳ nằm sạp đất, không cần phải chó cùng rứt giậu như Dạ Minh, phá hủy một giới trong thân thể.

Cảm nhận thần hồn đang căng tràn trong tiềm thức, cùng sự bá đạo từ cơ thể của Dạ Vũ, Thắng tràn đầy tự tin rời đi nơi đây, hướng chính điện Bảo Quang tự phóng đi.

9

0

5 tháng trước

18 phút trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.