Chương 213
c213: spiderman venom?
Sau khi ra lệnh cho Mạnh tới chỗ ông Hùng lấy trang bị, Minh liền tập trung toàn bộ tâm trí vào vết thương của Thắng.
Vì tên này đã bị trọng thương từ trước, cơ thể yếu nhược nên khi lục mãng độc xà cắn lên chân, cơ thể không có đủ đề kháng để chống lại, có khả năng nguy hại đến cơ thể.
Lúc này, Minh đang cố gắng sử dụng pháp tắc của mình để giúp hắn ngăn cản chất độc trong thân.
Pháp tắc của Minh tên là giam cầm, đây là một loại pháp tắc không gian cấp thấp, với loại pháp tắc này nàng có thể giam giữ được mọi thứ miễn là nàng có thể động vào, hoặc truyền pháp tắc thông qua vật nào đó mà kích hoạt.
Hiện tại nàng đang dùng loại pháp tắc này thông qua cơ thể của Thắng tiến nhập vào bên trong mạch máu, sau đó giam cầm lại chỗ máu độc kia khiến bộ phận nơi đó lập tức không có máu đi đến, dẫn tới phần chân hắn xám ngoét lại.
Với kinh nghiệm nhiều năm sử dụng loại pháp tắc này, nàng đã khai thác nó tới mức tối đa, có thể điều khiển nó một cách dễ dàng.
Đầu tiên nàng sẽ giam cầm chỗ độc rắn lại ngăn không cho chúng tiếp xúc với dòng máu, sau đó tạo ra thật nhiều tầng giam cầm để chúng đẩy nhau ra ngoài, từ đấy loại bỏ máu độc ra khỏi thân thể Thắng.
Dạ Vũ ở bên cạnh rất lo lắng, nhưng nàng chẳng thể làm gì khác ngoài ngồi đấy nhìn.
Chẳng mất bao lâu, Minh cũng đã thành công rút toàn bộ độc rắn ra khỏi thân thể của Thắng, đưa vết thương giam cầm lại, ngăn không cho máu tươi từ trong vết thương chảy ra.
Lúc này khuôn mặt Thắng hồng hào hơn nhiều, đôi mắt cũng dần dần lay động, từ từ hé mở.
Thấy Thắng đã bình ổn, Minh mới hài lòng thở ra một hơi.
“Minh a...” Thắng thỏ thẻ, nhưng đối phương là đã không thèm để ý, quay người rời đi.
Thắng thầm nghĩ hẳn là cô nàng đang rất tức giận về việc hắn làm vừa rồi...
Thực ra không phải vậy, trong quá trình cứu chữa cho Thắng, từ tai phone, nàng nghe được một tin tức động trời, hai người thân tín của nàng, ông Hùng và Mạnh đều đã hi sinh.
Giờ đây toàn bộ căn cứ địa của nàng, Bảo Quang tử đã rơi vào tình trạng diệt vong không xa, nếu nàng không kịp ra tay, toàn bộ người của nàng sẽ chết.
Nằm trong gian phòng, Thắng mệt mỏi nhìn lên trần nhà.
Một lúc sau, phía bên ngoài vang lên những tiếng hô chém giết cùng tiếng quái vật gào rú khắp nơi, khiến Thắng từ trong suy nghĩ tỉnh hồn lại, lập tức hướng về phía Dạ Vũ còn đang ngồi cạnh mà hỏi.
“Phía ngoài có việc gì mà ầm ĩ vậy?”
“Thần vương, đám nhân loại kia đang bị lũ quái vật giống thi trùng tấn công!”
Dạ Vũ không chút cảm xúc, nàng là vẫn ngồi đấy nhìn về phía thần vương của mình, không mặn không nhạt đáp.
“Vậy... bọn họ...?”
“Chết rồi, chết nhiều lắm. Cả người phụ nữ kia cũng đang gặp nguy hiểm nha...” Dạ Vũ cảm thấy rất vui nếu người phụ nữ kia chết, như vậy tân thần vương sẽ hướng nàng ân sủng.
Nàng nghĩ thì tốt lắm, nhưng sao biết được Thắng chỉ có xúc cảm với nhân loại chính gốc mà thôi.
“Thế sao ngươi không đi giúp họ một tay? ở đây làm gì?” Thắng bực mình rồi.
“Giúp? Việc của tiểu Vũ là bảo vệ tốt thần vương, còn những người khác, tiểu Vũ không quan tâm!”
Thắng dù tức giận, nhưng hắn lại không thể hướng nàng khiển trách, vì lời nàng nói là có lý.
Nàng chỉ chịu trách nhiệm an toàn cho Thắng, còn với mấy người kia nàng là không quan tâm, dù hắn có bắt nàng đi ra ngoài chiến đấu, chắc chắn nàng sẽ trái lệnh, bởi hiện tại hắn đang bị thương như vậy, để lại thần vương một mình chắc chắn là rất nguy hiểm, nên Dạ Vũ lúc này là hoàn toàn mặc kệ chỉ lệnh của thần vương, nàng chỉ làm theo linh tính mách bảo, giữ an toàn cho tân thần vương còn sống.
Không khí lại rơi vào âm trầm.
Nằm suy nghĩ một lúc, Thắng như sực nhớ ra điều gì, vội hướng Dạ Vũ hỏi.
“Ngươi chẳng phải có loại pháp tắc tên ký sinh hay sao?”
“Đúng vậy, tiểu Vũ có hai loại pháp tắc là sao chép cùng ký sinh!” Dạ Vũ gật đầu.
Sao chép là pháp tắc cơ bản của hỗn độn trùng, đây là một loại năng lực phổ biến mà tất cả các tộc nhân đều có, còn ký sinh là loại pháp tắc do Dạ Vũ tự đốn ngộ mà ra, loại pháp tắc này có thể để nó ký sinh nên một vật chủ, và điều khiển cơ thể, chờ một thời gian, vật chủ sẽ bị người sở hữu pháp tắc này ăn hết toàn bộ từ bên trong đến ra ngoài, và thành kẻ thay thế.
Giống như cách Dạ Vũ làm với Mai Hương cũng vậy, đầu tiên ký sinh, sau đó thôn phệ, sao chép ký ức, rồi từ từ chuyển hoá cơ thể của Mai Hương thành của nàng.
Nhưng điểm yếu đó là... nếu chủ nhân của cơ thể bị ký sinh có thần hồn cực mạnh, nàng sẽ không thể nào mà dễ dàng cắn nuốt, bởi khi đó đề kháng của cơ thể đối phương sẽ phản kháng, dẫn tới nàng bị phản vệ.
Nhìn vào những đặc tính này, Thắng liền lảy một suy nghĩ táo bạo.
Hắn từng xem một bộ phim của marvel, có một sinh vật ngoài hành tinh tên là Symbiote, loài này cũng có khả năng ký sinh giống Dạ Vũ, chúng có thể nâng cấp sức mạnh cho vật chủ và thường được người ta gọi với cái tên “Venom”.
“Ngài là định để ta ký sinh lên ngài sao?”
Dạ Vũ dù sao cũng sở hữu một trí tuệ siêu việt, không cần đối phương nói thẳng ra nàng cũng lập tức đoán ra được đôi phần.
“Đúng vậy, hiện tại cơ thể ta không thể di chuyển, nhưng nếu ngươi ký sinh, bao bọc ta bên trong cơ thể của hỗn độn trùng, ta cũng là được an toàn, ngươi cũng có thể xuống dưới kia thay ta tiêu diệt lũ quái vật!”
Thắng nở một nụ cười thật tươi, hắn thực con mẹ nó thông minh, trong lúc nguy nan như vậy vẫn nghĩ ra cách hay ho này.
“Nhưng...” Dạ Vũ còn đang lưỡng lự thì Thắng nằm một bên nóng vội gầm lên: “Mau lên, lề mà lề mề.”
Dạ Vũ bị quát liền sợ hãi, vội vàng làm theo chỉ lệnh.
Chỉ thấy lúc này cả cơ thể xinh đẹp của nàng dần dần tan rã, nhớp nhầy lênh láng trông tởm thôi rồi, đang nhanh chóng bò lên người Thắng, bắt đầu tìm những nơi có lỗ chui vào.
Không biết có phải do Dạ Vũ dùng dạ hương hay không mà tại trong mũi, trong cổ họng hắn lúc này sộc mùi nước vệ sinh phụ nữ.
“Ặc.. ươi... ùng... ạ.. ương... à?” (ngươi dùng dạ hương à?)
Thắng trợn trừng hai mắt, mồm há hốc để mặc kệ Dạ Vũ ở trạng thái chất lỏng chui vào vòm họng, ằng ặc đặt câu hỏi.
Quả là người theo hầu tân thần vương, khi Thắng vừa ằng ặc hỏi, Dạ Vũ lập tức hiểu hắn nói gì ý tứ, liền lanh lảnh trả lời.
“A, vì cơ thể của nhân loại thực phức tạp, không những vậy còn đến ngày... cho nên dùng hơi nhiều dạ hương....”
...
“Ẹ, ằng... ác... ốn... ạ!” (Mẹ, thằng tác khốn nạn)
Tác: có hơi biến thái không anh em? Không sao, miễn hành main là ta vui rồi! :333
...
Cũng chẳng mất quá lâu, chỉ sau vài phút đồng hồ Dạ Vũ đã hoàn thành việc ký sinh trên người Thắng.
Lúc này bao bọc quanh người hắn là một cơ thể đồ sộ, cao tầm hai mét ba, người hắn đỏ lòm, gân thịt chằng chịt quấn quanh các lớp cơ, phía hai bên vai còn có vài chi cốt mâu mọc ra, trông khá dị hợp.
Tại trong tiềm thức của Dạ Vũ, Thắng kinh ngạc hô lớn: “ta có thể điều khiển cơ thể này?”
Dạ Vũ ở trạng thái thần hồn đi tới, hướng Thắng gật đầu, nói: “Vì thần hồn của ngài rất mạnh, có thể tự ý điều khiển cơ thể, không cần thông qua ta điều phối!”
“Vậy thì tốt quá!”
Thắng vui sướng, nắm lại đôi bàn tay, hắn cảm nhận được một nguồn sức mạnh cực đại đang chảy trong thân thể.
“Đây là... sức mạnh cấp hoàng?”
Với cơ thể này, kết hợp với thần hồn bá đạo của hắn, có thừa tự tin đấu lại một tên cấp giới toạ sơ kỳ nhất giai, nếu tiểu thế giới khai mở, giới toạ trung kỳ hắn cũng có thể đánh.
Nhìn ngắm cái cơ thể đồ sộ này, Thắng có chút không hài lòng, bởi nó quá xấu, quá kinh dị.
Như nhìn ra suy nghĩ của Thắng, Dạ Vũ liền nóI cho hắn một bí mật.
“Cơ thể của hỗn độn trùng ngoài lấy mã gen từ loài khác để sao chép trở thành của mình, và từ đó diễn hoá thành chúng thì hỗn độn trùng cũng có thể diễn hoá thành các trang phục khác nhau, tùy trí tưởng tượng của người điều khiển cơ thể.”
“Vậy sao?”
Nghe vậy, Thắng như mở cờ trong bụng, vội vàng nhắm mắt tưởng tượng tới trang phục của người nhện, phiên bản bị venom ký sinh.
Theo dòng chảy suy nghĩ, cơ thể đồ sộ của hỗn độn trùng lập tức biến hoá, đang từ to lớn dị hợp lập tức thu nhỏ, chỉ bằng một người bình thường.
Trong căn phòng có một chiếc gương, Thắng bước ra, đứng đối diện tấm gương để chiêm ngưỡng tác phẩm của mình.
Lúc này, đậo vào mặt hắn là một người mang cơ thể sáu múi, cơ ngực đầy đặn, vừa đủ đang khoác trên mình một bộ đồ bó sát, phía trên có những vạch đen chạy khắp thân như mạng nhện, phía trước ngực là một logo hình nhện khá lớn, nó chiếm toàn bộ phần ngực, phía sau lưng cũng có một cái, nhưng nó trông mảnh hơn.
Nếu fan marvel mà tại đây, chắc chắn sẽ phấn khích hô lớn.
SPIDER MAN!!!
Nhưng khác là, toàn bộ cơ thể của spiderman khi bị ký sinh là màu đen cùng trắng, còn của Thắng lại hoàn toàn khác, toàn bộ cơ thể là màu đỏ và các viền tơ là màu đen sậm, nói đúng hơn là màu máu khô đen, cùng với đó là đôi mắt được bao bọc bởi một tấm màng hắc sắc, u ám.
10
0
5 tháng trước
8 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
