0 chữ
Chương 16
Chương 6.1: Chị Y đỉnh thiệt!
[Ối giồi ôi, có ai làm ơn giải thích hộ tôi chuyện quái gì đang xảy ra thế này không???]
[Tổ đạo diễn bị trúng độc thật hả? Còn cái phòng livestream này là sao? Sao livestream vẫn đang tiếp tục vậy???]
[Tôi sốc luôn đấy! Không ngờ Cố Minh Châu ngoài đời lại chảnh chọe, còn kéo bè kết cánh bắt nạt người ta như vậy! Đạo diễn mới đi khỏi có mười phút mà cô ta đã lộ nguyên hình rồi!]
[Những người còn lại không hề bất ngờ luôn? Chẳng lẽ giới showbiz ai cũng biết bản chất cô ta là loại người gì à?]
[Trương Giai Giai, Tần Tu Hàn với Đoạn Tương, ba người các người sao vậy? Chỉ vì Cố Minh Châu cho chút lợi ích là hùa theo cô ta bắt nạt Sở Y Y liền? Vì tí lợi lộc mà vứt luôn liêm sỉ rồi hả?]
[Thương Sở Y Y ghê!]
[Thương cái gì! Cô ta đáng đời! Ai còn nhớ trước đây cô ta đã làm gì không?]
[Chuẩn luôn, Minh Châu từng bị Sở Y Y bắt nạt biết bao lần! Gần đây Sở Y Y còn liên tục chơi xấu Minh Châu! Dù có kéo cả đám người bắt nạt lại thì cũng chỉ là "lấy đạo người trả lại cho người" thôi, Sở Y Y đáng bị như vậy!]
Ngay lúc khán giả trong livestream đang cãi nhau chí chóe, màn hình đột nhiên chuyển sang chế độ gọi video.
Trên màn hình xuất hiện một ô cửa sổ nhỏ, trong đó chính là hình ảnh đạo diễn. Đằng sau ông ấy còn có mấy bóng người trông cũng khá quen mặt.
[Á đù, chẳng phải đạo diễn sao? Không phải ông ấy trúng độc chết rồi à? Sao giờ còn sống nhăn răng vậy? Giả chết à???]
[Những người đứng phía sau cũng là tổ hậu cần bị trúng độc đó! Họ cũng không sao à???]
[Chuyện này là sao? Đạo diễn nói một câu đi chứ!!!]
Trong vô vàn bình luận nhảy tung màn hình, đạo diễn cuối cùng cũng cười tươi nói:
“Chào các khán giả thân mến! Tôi và toàn bộ anh em hậu cần ăn phải quả rừng hiện tại đều bình an vô sự. Không ai bị trúng độc hay chết chóc gì cả. Làm mọi người lo lắng rồi, tôi xin lỗi nhé!”
[Thôi khỏi xin lỗi, nói thẳng cho tôi biết chuyện này là sao?]
[Đúng rồi đó, ông không trúng độc mà lại giả bộ rời khỏi phim trường làm chi? Mà ông đi rồi sao livestream vẫn đang tiếp tục???]
Đạo diễn nhìn lướt qua bình luận rồi mỉm cười trả lời:
“Đây là chế độ quay hoàn toàn mới của chương trình. Chúng tôi dùng camera giấu kín để quay lén, nhằm ghi lại mặt thật nhất của các nghệ sĩ – những gì mà bình thường họ không bao giờ để lộ.”
“Chuyện trúng độc ăn quả rừng chỉ là kịch bản dàn dựng để đánh lừa các nghệ sĩ. Như vậy họ sẽ tưởng rằng đoàn quay không còn ở đó, nên mới dễ dàng buông lỏng cảnh giác và bộc lộ bản chất thật.”
[666 đạo diễn chơi lớn!]
[Từ "đỉnh" là từ duy nhất có thể diễn tả được!!!]
[Ai mà ngờ mới có tí thời gian, mấy vị khách mời đã "bung lụa" lộ rõ bộ mặt thật thế này...]
[Trừ Sở Y Y từ đầu đến giờ vẫn gắt như thường, mấy người còn lại lật mặt còn nhanh hơn trở bánh tráng ấy!]
[Dù hơi vô đạo đức, nhưng tôi mê cách chơi này ghê!]
[Chắc chỉ chơi được đúng một lần, sau này ai dám tham gia nữa trời?]
[Vô đạo đức thì kệ, hay là được!]
Đạo diễn lại bật cười, “Ơ hay, sao lại bảo tôi vô đạo đức? Tôi đã dặn rõ ngay từ đầu – trong thời gian quay, có thể sẽ có camera ẩn quay lại nên mấy người cứ phải luôn giữ hình tượng. Thậm chí tôi còn ghi rõ vào hợp đồng luôn nè!”
Vừa nói, ông ấy vừa lấy ra bản hợp đồng và chỉ vào một điều khoản cho khán giả xem.
[Đạo diễn tính hết đường lui rồi, không sợ nghệ sĩ kiện!]
[Chơi kiểu quay lén như thế này đúng là chưa từng có trong showbiz nước mình. Không ai ngờ có camera ẩn nên lộ hết!]
[Mà diễn cảnh trúng độc như thật luôn ấy, tôi xem mà hú hồn, tưởng chết thật. Tôi còn là bác sĩ pháp y mà còn không nhìn ra giả đó!]
[Haha, đúng kiểu "bẻ lái" không bật xi nhan! Hay hơn trăm lần quay tử tế như thường lệ!]
Đạo diễn gật gù, “Rồi rồi, mọi người cứ xem tiếp đi nhé! Nếu thích thì nhớ ghé mua mấy món đồ được quảng cáo trong livestream...”
Sau màn tranh thủ quảng cáo, ông ấy cắt sóng gọi video, để màn hình quay lại với cảnh ban đầu.
Tại hiện trường, đám nghệ sĩ vẫn không biết mình đang bị quay lén.
Lúc này, nhờ Cố Minh Châu xúi giục, Trương Giai Giai, Tần Tu Hàn và Đoạn Tương đã vây lấy Sở Y Y, định cướp nốt nửa con thỏ cô đang ăn dở cùng cái ba lô leo núi của cô.
Sở Y Y mặt vẫn điềm tĩnh, chậm rãi ngẩng đầu lên, lạnh lùng liếc ba người kia một cái…
[Tổ đạo diễn bị trúng độc thật hả? Còn cái phòng livestream này là sao? Sao livestream vẫn đang tiếp tục vậy???]
[Tôi sốc luôn đấy! Không ngờ Cố Minh Châu ngoài đời lại chảnh chọe, còn kéo bè kết cánh bắt nạt người ta như vậy! Đạo diễn mới đi khỏi có mười phút mà cô ta đã lộ nguyên hình rồi!]
[Những người còn lại không hề bất ngờ luôn? Chẳng lẽ giới showbiz ai cũng biết bản chất cô ta là loại người gì à?]
[Trương Giai Giai, Tần Tu Hàn với Đoạn Tương, ba người các người sao vậy? Chỉ vì Cố Minh Châu cho chút lợi ích là hùa theo cô ta bắt nạt Sở Y Y liền? Vì tí lợi lộc mà vứt luôn liêm sỉ rồi hả?]
[Thương Sở Y Y ghê!]
[Thương cái gì! Cô ta đáng đời! Ai còn nhớ trước đây cô ta đã làm gì không?]
Ngay lúc khán giả trong livestream đang cãi nhau chí chóe, màn hình đột nhiên chuyển sang chế độ gọi video.
Trên màn hình xuất hiện một ô cửa sổ nhỏ, trong đó chính là hình ảnh đạo diễn. Đằng sau ông ấy còn có mấy bóng người trông cũng khá quen mặt.
[Á đù, chẳng phải đạo diễn sao? Không phải ông ấy trúng độc chết rồi à? Sao giờ còn sống nhăn răng vậy? Giả chết à???]
[Những người đứng phía sau cũng là tổ hậu cần bị trúng độc đó! Họ cũng không sao à???]
[Chuyện này là sao? Đạo diễn nói một câu đi chứ!!!]
Trong vô vàn bình luận nhảy tung màn hình, đạo diễn cuối cùng cũng cười tươi nói:
[Thôi khỏi xin lỗi, nói thẳng cho tôi biết chuyện này là sao?]
[Đúng rồi đó, ông không trúng độc mà lại giả bộ rời khỏi phim trường làm chi? Mà ông đi rồi sao livestream vẫn đang tiếp tục???]
Đạo diễn nhìn lướt qua bình luận rồi mỉm cười trả lời:
“Đây là chế độ quay hoàn toàn mới của chương trình. Chúng tôi dùng camera giấu kín để quay lén, nhằm ghi lại mặt thật nhất của các nghệ sĩ – những gì mà bình thường họ không bao giờ để lộ.”
“Chuyện trúng độc ăn quả rừng chỉ là kịch bản dàn dựng để đánh lừa các nghệ sĩ. Như vậy họ sẽ tưởng rằng đoàn quay không còn ở đó, nên mới dễ dàng buông lỏng cảnh giác và bộc lộ bản chất thật.”
[Từ "đỉnh" là từ duy nhất có thể diễn tả được!!!]
[Ai mà ngờ mới có tí thời gian, mấy vị khách mời đã "bung lụa" lộ rõ bộ mặt thật thế này...]
[Trừ Sở Y Y từ đầu đến giờ vẫn gắt như thường, mấy người còn lại lật mặt còn nhanh hơn trở bánh tráng ấy!]
[Dù hơi vô đạo đức, nhưng tôi mê cách chơi này ghê!]
[Chắc chỉ chơi được đúng một lần, sau này ai dám tham gia nữa trời?]
[Vô đạo đức thì kệ, hay là được!]
Đạo diễn lại bật cười, “Ơ hay, sao lại bảo tôi vô đạo đức? Tôi đã dặn rõ ngay từ đầu – trong thời gian quay, có thể sẽ có camera ẩn quay lại nên mấy người cứ phải luôn giữ hình tượng. Thậm chí tôi còn ghi rõ vào hợp đồng luôn nè!”
Vừa nói, ông ấy vừa lấy ra bản hợp đồng và chỉ vào một điều khoản cho khán giả xem.
[Đạo diễn tính hết đường lui rồi, không sợ nghệ sĩ kiện!]
[Chơi kiểu quay lén như thế này đúng là chưa từng có trong showbiz nước mình. Không ai ngờ có camera ẩn nên lộ hết!]
[Mà diễn cảnh trúng độc như thật luôn ấy, tôi xem mà hú hồn, tưởng chết thật. Tôi còn là bác sĩ pháp y mà còn không nhìn ra giả đó!]
[Haha, đúng kiểu "bẻ lái" không bật xi nhan! Hay hơn trăm lần quay tử tế như thường lệ!]
Đạo diễn gật gù, “Rồi rồi, mọi người cứ xem tiếp đi nhé! Nếu thích thì nhớ ghé mua mấy món đồ được quảng cáo trong livestream...”
Sau màn tranh thủ quảng cáo, ông ấy cắt sóng gọi video, để màn hình quay lại với cảnh ban đầu.
Tại hiện trường, đám nghệ sĩ vẫn không biết mình đang bị quay lén.
Lúc này, nhờ Cố Minh Châu xúi giục, Trương Giai Giai, Tần Tu Hàn và Đoạn Tương đã vây lấy Sở Y Y, định cướp nốt nửa con thỏ cô đang ăn dở cùng cái ba lô leo núi của cô.
Sở Y Y mặt vẫn điềm tĩnh, chậm rãi ngẩng đầu lên, lạnh lùng liếc ba người kia một cái…
4
0
1 tháng trước
23 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
