TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 50
Chương 50: Nàng có đang nằm mơ không vậy?

Phải không?

Chưa từng phản bội ai thật sao, hay chỉ là lời miệng nói vậy cho hay?

“Ta hứa với ngươi, sẽ luôn chăm sóc ngươi cho đến khi thương thế ngươi lành hẳn. Trước lúc ấy, ta sẽ không làm bất cứ chuyện gì bất lợi cho ngươi. Chỉ cần ta còn sống, nhất định sẽ bảo vệ ngươi chu toàn.”

Giọng nàng nhẹ, nhưng từng chữ vang lên rõ ràng, vững vàng như kim thạch.

Hắn giơ tay nắm lấy tay nàng, chậm rãi viết vào lòng bàn tay nàng hai chữ:

“Cảm ơn.”

…Cảm ơn?

Nàng có đang nằm mơ không vậy?

Tên gia hỏa này mà cũng biết nói cảm ơn?

“Ngươi… đang cảm tạ ta sao?” Nàng kinh ngạc hỏi lại để xác nhận.

Hắn lập tức buông tay, quay đầu sang hướng khác, mí mắt cụp xuống, che giấu ánh nhìn đầy hối hận.

Đáng chết!

Vừa rồi hắn nói gì đó?

…“Cảm ơn”?

Là cái câu mà hắn sẽ nói ra sao?

Kỳ Hoàng nhìn dáng vẻ hắn lúc đó, trong lòng len lén bật cười.

Tên gia hỏa này, trông thì có vẻ cố chấp khó gần, nhưng nàng tin chắc, lời “cảm ơn” kia, là hắn thật lòng thật dạ, phát ra từ tận đáy lòng. Không phải kiểu khách sáo cho có, mà là cảm kích thật sự.

Ít ra thì… hắn cũng không phải hạng người vong ân phụ nghĩa. Như thế là đủ rồi.

Nàng vốn là người đôi khi tham lam quá thể, lại cũng có khi rộng lượng đến không tưởng.

Tham đến mức muốn người khác cảm ơn, muốn được người khác tôn trọng, quý trọng, nể phục, tất cả những điều ấy, nàng đều ham muốn.

Rộng lượng đến mức… vàng bạc châu báu, thân phận địa vị, quyền thế bổng lộc, tiền đồ rực rỡ, nàng lại không thèm để tâm.

“Ta cố ý mua cho ngươi ít đồ ăn đấy.”

Nàng lấy từ trong ngực ra một gói giấy dầu, mở bung ra:

“Ta cũng không biết ngươi thích ăn gì, nên mua theo khẩu vị của ta vậy.”

Bên trong giấy gói, là đủ loại món vặt tinh xảo: bánh Như Ý, quả Cát Tường, bánh hương mai, bánh bách hợp hạt thông…

Trên giấy gói in ba chữ to: Bảo Khánh Trai.

Bảo Khánh Trai là tiệm điểm tâm danh tiếng bậc nhất ở kinh thành, ngay cả hoàng gia cũng thường đến đặt hàng.

Tuy danh tiếng lẫy lừng là vậy, nhưng giá cả lại không quá cao sang, dân thường có điều kiện một chút vẫn có thể mua được. Cũng chính vì vậy mà mỗi ngày trước cửa tiệm luôn xếp hàng dài dằng dặc, vòng vèo qua mấy con phố, cảnh tượng cực kỳ đồ sộ.

Mua được mấy món này, chắc chắn nàng phải xếp hàng không ít thời gian.

Hắn cầm lên một miếng bánh Như Ý, màu hồng trắng xen lẫn, hương thơm lan tỏa. Chỉ cần ngửi thôi đã có thể cảm nhận được vị ngọt thanh mát nhẹ nhàng tan chảy nơi đầu lưỡi.

10

0

3 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.