TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 106
hình ảnh trong kẽ hở lịch sử

Hình người ngồi chéo phía sau bức tượng là một lão già mặc áo choàng đen, đội mũ trùm đầu, nhắm mắt cúi đầu. Bên miệng người này là một bộ râu dày, dài và trắng. Cứ như thể không cắt tỉa nó trong nhiều năm, làm cho người khác thấy không rõ khuôn mặt.

trong mắt Klein, lão già có khuôn mặt đầy râu này còn kỳ dị hơn những hình bóng treo lơ lửng giữa không trung.

‘linh thể chi tuyến’ của lão già này kéo dài ra khỏi cơ thể, nhưng nó không trôi đến đỉnh của thánh đường. Thay vào đó, chúng cuộn quanh cơ thể của lão già này và quay trở lại vị trí phát ra ‘linh thể chi tuyến’, làm cho ngọn và nguồn ‘linh thể chi tuyến’ của lão già này hợp lại với nhau!

Các ‘linh thể chi tuyến’ thông thường bắt nguồn từ bên trong một cơ thể sinh vật, kéo dài ra ngoài, theo các hướng khác nhau đến vô cực. Đối với những kẻ bị treo lơ lửng trên cao cũng không ngoại lệ. Nhưng ‘linh thể chi tuyến’ của họ tập trung lại ở đỉnh của giáo đường cổ xưa này. rõ ràng là có vấn đề rất nghiêm trọng.

Đây là lý do tại sao lão già kia không bị treo lên? Hay ta nên nói là, đây là cách lão già này tránh nguy hiểm bên trong thánh đường? Klein vừa điều khiển các ‘linh thể chi tuyến’ của mình chống lại việc nó bị hút lên trên, vừa thì thầm đoán lý do.

Đột nhiên, Klein nhìn thấy một đôi mắt - một đôi mắt đen như mực, như mặt nước không có ánh sáng.

Lão già ngồi sau bức tượng mở mắt.

Ông ta vẫn còn sống!

Klein vô thức lùi lại một bước, hơi cong lưng, chìa lòng bàn tay trái ra trước mặt.

Giữa sự im lặng và căng thẳng khó tả, Klein thấy đôi mắt của lão già có khuôn mặt tái nhợt đầy râu khẽ nhúc nhích, khẽ mở miệng với giọng nói như bị bóp nghẹt:

“rốt cuộc, lại có một ‘thầy bói’ đến đây…”

Lại? từng có người phi phàm con đường ‘thầy bói’ đã vào thánh đường này sao? Quả nhiên, bên cạnh việc thiên sứ ‘tẩy’ xóa đi vài người, đưa họ đến thị trấn sương mù này. những người biến mất trong đêm, tại tàn tích thần chiến cũng xuất hiện ở đây. Trong số những người này, có thể có một vài người phi phàm con đường ‘thầy bói’ đang tìm kiếm những nàng tiên cá tại vùng biển quanh đó để tấn thăng, hoặc là đã tấn thăng thành công và đang tìm cách rời đi… Thấy đối phương không có ý định tấn công mình ngay lập tức, có ý định trò chuyện với mình, Klein cố gắng bình tĩnh lại rồi nói sau một vài giây suy nghĩ: “Tại sao ông lại nói như vậy? ”

Lão già đội mũ trùm đầu với đôi mắt đen và bộ râu trắng không trả lời ngay lập tức, hỏi với giọng như bị bóp nghẹt: “cậu có muốn thoát khỏi nơi đây không?

Ta có thể cho cậu biết nên làm như thế nào."

Klein không bị dụ dỗ, ngay lập tức hỏi: “Vậy tại sao ông vẫn ở đây?"

Nếu biết biện pháp thoát khỏi thị trấn sương mù nhỏ bé này, vì sao người này còn ở lại bên trong giáo đường nguy hiểm này?

Lão già cúi đầu cười khà khà nói:

"Đó là bởi vì ta đã chết từ lâu."

“…”

Tóc gáy Klein dựng đứng, hắn toát mồ hôi lạnh, không nói nên lời.

Klein có thể khẳng định, lão già trước mặt không phải tồn tại ở dạng linh hồn!

Thấy chàng trai trước mặt không có phản ứng, lão già sau bức tượng từ từ ngẩng đầu lên, liếc nhìn Klein trong hình dáng Gehrman Sparrow nói:

“Ta đã dùng một loại sức mạnh phi phàm đặc biệt, tìm được khe hở lịch sử cùng vận mệnh của thế giới này. Sau đó ta cắt ra một phần hình ảnh của mình, để hình ảnh đó dừng lại ở đây, duy trì cho đến bây giờ. Về phần thể xác và linh hồn của ta, chúng đã triệt để chết và sớm tiêu tan từ lâu.”

Đây quả là một sức mạnh không thể tưởng tượng… Klein không thể xác định đúng sai đối với những gì hắn nghe thấy, vì vậy hắn chỉ có thể hỏi tiếp: “Vậy ông hướng dẫn cách thoát ra cho những ‘thầy bói’ là nhằm mục đích gì?”

Giọng của lão già vẫn như bị bóp nghẹt nói:

“Sau khi cậu mở cửa thánh đường này ra, lịch sử và số phận ở đây sẽ phát sinh biến đổi. Hình ảnh mà ta đã cắt ra này cũng sẽ biến mất. đến lúc đó, cậu sẽ thấy một hũ tro cốt.

Ta chỉ ước rằng hũ tro này có thể được rải ở bờ sông Srenzo, gần thủ đô Trier của Entis. Đó là quê hương ta, nơi ta sinh ra.

cậu có biết nơi ta đang nói đến không? Ta không biết rõ ràng thế giới thực đã qua bao lâu.”

Đối phương đã bị cầm tù ít nhất trăm năm? Klein thẳng thắn trả lời: “nơi đó vẫn tồn tại."

“rất tốt.” lão già gật đầu nói, cổ họng dường như đầy đờm.

Mặc dù Klein không hoàn toàn tin tưởng vào lão già trước mặt. Nhưng hắn cho rằng, càng biết nhiều sẽ càng có lợi cho việc đưa ra suy đoán. Do đó, hắn quyết định không lãng phí thời gian, sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

"Vậy thì, ta nên trốn thoát như thế nào?"

lão già vẫn ngồi tại chỗ, không có bất kỳ cử động nào rõ ràng nói: “Có thấy bức tường phía sau bức tượng không?

Trên bức tường đó có một nơi lõm xuống?"

Klein thực sự không muốn làm theo chỉ dẫn của đối phương. Dù sao, hắn đã từng bị Panatiya dẫn dắt, khiến cho hắn nhìn thấy hình dạng Sinh vật Thần thoại không hoàn chỉnh của nàng, hậu quả là bản thân hắn bị chấn nhiếp và tổn thương. Tuy nhiên, trước đó hắn đã lên kế hoạch, dự định dò xét hoàn cảnh xung quanh để tìm kiếm manh mối. Vì vậy, cuối cùng Klein cẩn thận chuyển tầm mắt sang bức tường phía sau bức tượng.

Khắc trên đó là những ký hiệu ngắn ngủi cổ xưa, nhưng có một chỗ trống ở giữa, ngăn cách những ký hiệu kết nối thành một chỉnh thể.

Khu vực trống có kích thước bằng hai lòng bàn tay, rõ ràng bị lõm vào, như thể ai đó đã lấy đi một viên gạch trên bề mặt của nó.

“Chỉ cần cậu có thể tìm được khối hắc diệu thạch tương ứng, đặt nó vào chỗ lõm trên tường kia, thì có thể khiến mặt tường này sơ bộ thoát khỏi trạng thái ‘bị che giấu’, hiện ra sắc thái hư ảo. Đến lúc đó, ta sẽ cho cậu biết một ký hiệu đặc biệt phức tạp, đó là chìa khoá mở ra cánh cửa trên tường, từ đó cậu có thể thoát ra ngoài.” Lão già không quay đầu lại, nhìn thẳng về phía trước và nói rõ chi tiết.

Một ký hiệu đặc biệt phức tạp… Chìa khóa để mở cửa… Klein lắng nghe những âm thanh vang vọng “Hornacis… Fregela…” vang lên cùng với cơn gió phía sau. một ký hiệu đột nhiên xuất hiện trong tâm trí Klein.

Đó là hình ảnh con mắt thẳng đứng được tạo thành từ nhiều ký hiệu bí ẩn!

Đó là thông tin mà cuốn sổ của gia tộc Antigenus, thông qua lây nhiễm ‘búp bê vận rủi’ để chuyển cho Klein!

gia tộc Antigenus dường như có mối liên hệ sâu sắc với ‘dạ chi quốc’ trên đỉnh chính của dãy núi Hornacis!

Đây có thể là cái gọi là chìa khóa? Klein thu lại ánh mắt một cách bình tĩnh rồi hỏi: “Tại sao tất cả các ‘thầy bói’ trước đó đều không thoát ra được?"

lão già cười nói: “Một số người trong số họ cũng dài dòng như cậu, cho nên không thể rời khỏi thánh đường này trước khi mặt trăng đỏ rực ló dạng. Cuối cùng họ đã bị treo lên. Đó là trường hợp của một anh chàng có khuôn mặt đẹp trai. Tương tự như vậy đối với cô gái có đường nét hoàn mỹ. ”

“…” Klein gần như không nói nên lời trước câu nói của đối phương.

Tuy nhiên, Klein cũng biết được vài điều. Nguy hiểm bên trong thánh đường sẽ tăng lên rất nhiều, khi mặt trăng đỏ rực trở nên rõ ràng. Đến lúc đó, ngay cả những ‘bí ngẫu đại sư’ cũng không thể kiểm soát các ‘linh thể chi tuyến’ của họ!

Ta sẽ phải liên tục chú ý những thay đổi về ánh sáng. Khi mặt trăng đỏ thẫm trở nên rõ ràng, ta sẽ đi xuyên qua bức tường… Klein nhìn xung quanh và xác nhận rằng, bức tường gần tế đàn tối đen như mực cách đó sáu đến bảy mét. Sau đó, hắn nhanh chóng đưa ra một phương án đối phó với tình huống khẩn cấp.

lão già đội mũ trùm đầu không nhìn Klein, tiếp tục nói: “Những người khác thì không may mắn lắm. Họ gặp phải những kẻ mất trí chỉ muốn ‘thức ăn’. Sau đó họ đã bị ăn hết.

Cậu phải hiểu rằng, không có nhiều người phi phàm con đường ‘thầy bói’. có thể trở thành ‘bí ngẫu đại sư’ thậm chí còn ít hơn. Những người bởi vì đủ loại nguyên nhân mà đến đây, đều chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Tất nhiên, còn rất nhiều người khác bị thu hút và dẫn dụ vào đây, nhưng rất khó để họ có thể đến tận nơi này, đều…”

Lão già chưa nói hết câu, từ từ ngước lên liếc nhìn về phía trên cùng của thánh đường cổ xưa. Sau đó phát ra âm thanh với một giọng bị bóp nghẹt: “Kết cục của họ đều bi thảm như nhau."

Ý lão là gì… Nếu ta không cố gắng ăn cắp cuốn bút ký, ta sẽ phải dựa vào những lời thì thầm từ những cái xác bị treo lên bên trong giáo đường này, để leo lên đỉnh chính của dãy núi Hornacis, tìm kiếm kho báu của gia tộc Antigenus. Liệu chuyện này có bị coi là bị thu hút hoặc bị dẫn dụ không?

Vào đây rất khó, kết cục sẽ bi thảm như nhau? Tâm trí của Klein khuấy động. Kết hợp với hình ảnh lúc trước nhận được khi xem bói, đó là khung cảnh cung điện đổ nát cùng một đoàn nhuyễn trùng trong suốt, càng khiến Klein nghi ngờ rằng, kho báu của gia tộc Antigenus chỉ là một cái bẫy.

Klein không hỏi chi tiết hơn, cố gắng tìm thông tin quan trọng hơn, hỏi:

"ông có biết khối hắc diệu thạch đó ở đâu không?"

Lão già cười thầm nói:

"Nó nằm trong tay của ‘tuyệt vọng ma nữ’ đó."

‘tuyệt vọng ma nữ’. Hoá ra, Panatiya thực sự là một ‘tuyệt vọng ma nữ’… Klein trước đây đã gọi Panatiya là ‘tuyệt vọng ma nữ’, nhưng đó là bởi vì cô nàng còn được gọi là ‘quý cô tuyệt vọng’, hơn nữa khẳng định nàng là một ‘ma nữ’. Do đó, hắn chắp vá hai mẩu thông tin thành một cái biệt danh. hắn không ngờ được rằng, danh sách 4 con đường ‘ma nữ’ lại có tên gọi là ‘tuyệt vọng ma nữ’.

“thật khó để có được khối hắc diệu thạch đó. Nàng ấy là một bán thần." Klein không giấu giếm sự khó khăn của chính mình, chờ xem lão già trước mặt có lời khuyên gì không.

Lão già lắc đầu nói: “Ta là một kẻ đã chết từ lâu. có thể giúp đỡ rất ít.

Ừm… Không phải cậu có mang theo một con rối sao?”

“Đúng vậy, nhưng nó đã bị ‘tuyệt vọng ma nữ’ ăn mất rồi.” Klein trả lời với vẻ bình thản.

lão già thở dài cười nói:

"Ta có thể giúp cậu triệu hoán con rối của cậu từ lịch sử của thế giới này."

Lão già vừa dứt lời, Klein ngay lập tức nhìn thấy những đường nét nhanh chóng hiện ra, miêu tả ‘huyết chi thượng tướng’ Senor trong chiếc mũ tam giác và chiếc áo khoác màu đỏ sẫm. Hơn nữa, các ‘linh thể chi tuyến’ vẫn nằm trong tầm kiểm soát của Klein!

Đồng tử của Klein ngay lập tức co lại, nghe lão già trùm đầu nói thêm: “Nó chỉ có thể duy trì trong ba mươi phút. Tận dụng tốt thời gian.

Ta sẽ giúp cậu tăng cường một số điểm liên hệ, nâng cao khả năng khống chế của cậu đối với con rối. như vậy, cậu có thể khiến cho con rối sử dụng sức mạnh phi phàm của cậu. Cậu cũng có thể hoán đổi vị trí với con rối ngay lập tức. Ha ha, khoảng cách khống chế cùng các đặc tính sống của con rối cũng sẽ được tăng cường.”

Khiến con rối sử dụng sức mạnh phi phàm của ta? Cứ như vậy, ta chẳng phải có thể lợi dụng năng lực ‘người không mặt’, khiến con rối biến thành một phiên bản klein khác sao? Một thế thân hoàn mĩ nhất? Lão già này là bán thần con đường ‘thầy bói’ sao? Đây là một trong những sức mạnh của ‘quỷ pháp sư’ à? Kẻ thù không bao giờ biết, liệu kẻ bị giết có phải là ‘quỷ pháp sư’ thật hay không? Ngoài ra, triệu hồi một con rối trong lịch sử. Điều này thật không thể tưởng tượng được… Suy nghĩ hiện lên trong đầu Klein, khiến hắn khó có thể tự bình tĩnh lại.

lão già ngước lên, liếc nhìn Klein rồi tiếp tục nói: “Cho ta một người giấy."

Klein hơi cau mày, do dự vài giây rồi lấy ra một người giấy và đưa cho đối phương.

lão già đưa bàn tay nhăn nheo của mình ra, cầm lấy người giấy rốt vuốt qua nó một cách thản nhiên.

Cơn đau đầu, sốt và nghẹt mũi của Klein đột nhiên biến mất!

Người giấy trong tay lão bị nhiễm lên với những đốm gỉ đỏ, nhanh chóng trở nên giòn tan rồi nứt ra.

Sử dụng người giấy của ta để chuyển dời bệnh của ta? Klein suy nghĩ, cuối cùng hỏi: “Xin tha thứ cho ta vừa rồi thất lễ. Ta có thể xưng hô với ngài như thế nào? "

Lão già không trả lời ngay lập tức mà thở dài nói: "Ta chỉ có thể giúp cậu một chút như vậy."

lão dừng lại và bật ra một tràng cười như bị bóp nghẹt:

“cậu có thể gọi ta, ừm là…

Zaratul."

110

1

6 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.