0 chữ
Chương 7
Chương 7: Mở Rương Cũng Gặp Nguy Hiểm?
Tin nhắn này khiến các người chơi điên rồi.
Người chơi 018754: [Tôi đã rời khỏi điểm khởi đầu rồi, tại sao giờ cô mới nói?]
Heo Bay Trên Trời: [Ơ? Sao không nói lúc đầu chứ? Chuyện hộp quà cho người mới quan trọng vậy mà bị lỡ à?]
Tiểu Tân: [Trời ạ! Bây giờ tui quay lại có kịp không? Hộp quà cho người mới có gì thế?]
Lý Nhạc Đồng: [@Trần Nhạc Oánh, chuyện quan trọng vậy mà sao giờ cô mới nói?]
Triệu Tử Long ở Thường Sơn: [Đúng thế, sao giờ cô mới nói? Cô làm thế là hại mọi người đấy! Bây giờ chúng tôi đã rời khỏi điểm bắt đầu rồi, trên quốc lộ không thể lùi lại, chúng tôi phải lấy hộp quà cho người mới kiểu gì? Có phải cô cố ý nói lúc này không?]
Trần Nhạc Oánh: [Tôi không có, tôi mới phát hiện thì đã chia sẻ cho mọi người rồi đấy thôi, tôi có cố ý đâu!]
Người chơi 098742: [Haha, tôi thấy cô cố ý đăng bây giờ thì cô, thấy bọn tôi bỏ lỡ hộp quà cho người mới khiến cô vui lắm à? Sao cô xấu xa vậy?]
Nam thần Internet: [@Trần Nhạc Oánh cô đi chết đi! Chết đi chết đi! Đều tại con nhỏ chậm chạp cô đó!]
Các người chơi bị lỡ mất hộp quà cho người mới đều rất tức giận, tất cả sự hoảng sợ vì đột nhiên bị kéo vào trò chơi đều xả lên người Trần Nhạc Oánh, bình luận nhục mạ tràn ngập khu vực trò chuyện.
Đương nhiên cũng có người ra mặt nói chuyện giúp Trần Nhạc Oánh, nhưng cũng bị mấy lời mắng này cướp chỗ hết.
Mạnh Thính Âm cau mày nhìn khu vực trò chuyện kia.
Cô âm thầm nhắc nhở bản thân, chỗ này không còn là xã hội có pháp luật trừng trị, cho nên đủ loại xấu xa của con người đều bộc lộ.
Chỉ có sự kiên định mới có thể sống sót.
Mà kết cục của sự mềm lòng thì Trần Nhạc Oánh là ví dụ.
Lúc này, một cô gái xinh đẹp quyến rũ ngồi trên chiếc xe ba bánh màu lam, gương mặt được trang điểm tỉ mỉ, nhìn mấy lời mắng chửi trên khu vực trò chuyện, nhếch môi cười châm chọc: “Ngu ngốc.”
Quả nhiên, dù lúc nào cũng không thể tin tưởng thứ gọi là lòng người.
Nhìn gương mặt ghê tởm của đám người kia, chị ta không thấy gì lạ cả.
Nhưng chẳng sao hết, dù sao chị ta nhắc nhở đám ngốc kia không phải vì chị ta có lương tâm.
Lương tâm của chị ta đã vứt cho chó ăn rồi.
Chỉ là theo nhu cầu thôi.
Chị ta cho đám ngốc kia con đường xả giận, mà chị ta cũng nhận được một ít "hồi báo".
Cái này cũng xem như là win-win nhỉ?
Mạnh Thính Âm thấy đau mắt với khu vực trò chuyện, đang định tắt thì thấy một tin nhắn.
Triệu Lam: [Lúc mọi người mở rương vật tư nhớ cẩn thận, trong đó có khả năng gặp nguy hiểm đấy!]
Nhưng lời mắng chửi của người khác nhanh chóng đẩy tin này đi, không có quá nhiều người để ý.
Mạnh Thính Âm lập tức lướt lại, tìm tin nhắn kia.
Rương vật tư có nguy hiểm ư?
Là nguy hiểm gì?
Mạnh Thính Âm click mở thông tin của Triệu Lam.
[Họ tên: Triệu Lam
Số hiệu: 029251
Thể chất: 3
Lực lượng: 3
Nhanh nhẹn: 3
Độ thoải mái: Bình thường]
Thuộc tính của người này cao hơn cô! Nhưng đây không phải là điểm cần chú ý!
Mạnh Thính Âm nhắn riêng cho người này.
Mạnh Thính Âm: [Xin chào, tôi vừa thấy cô bảo mở rương vật tư sẽ gặp nguy hiểm, xin hỏi là dạng nguy hiểm nào?]
Triệu Lam lập tức gửi lại đoạn thoại: “Là động vật có tính công kích! Lúc nãy tôi mở rương vật tư thì một con rắn độc nhảy ra!”
Nếu không phải cô ấy là quân nhân, sức mạnh và độ linh hoạt cao thì đã bị cắn rắn độc đó cắn trúng.
Đó là rắn hổ mang, bị nó cắn một cái thì cô ấy sẽ chết thảm.
Người chơi 018754: [Tôi đã rời khỏi điểm khởi đầu rồi, tại sao giờ cô mới nói?]
Heo Bay Trên Trời: [Ơ? Sao không nói lúc đầu chứ? Chuyện hộp quà cho người mới quan trọng vậy mà bị lỡ à?]
Tiểu Tân: [Trời ạ! Bây giờ tui quay lại có kịp không? Hộp quà cho người mới có gì thế?]
Lý Nhạc Đồng: [@Trần Nhạc Oánh, chuyện quan trọng vậy mà sao giờ cô mới nói?]
Triệu Tử Long ở Thường Sơn: [Đúng thế, sao giờ cô mới nói? Cô làm thế là hại mọi người đấy! Bây giờ chúng tôi đã rời khỏi điểm bắt đầu rồi, trên quốc lộ không thể lùi lại, chúng tôi phải lấy hộp quà cho người mới kiểu gì? Có phải cô cố ý nói lúc này không?]
Trần Nhạc Oánh: [Tôi không có, tôi mới phát hiện thì đã chia sẻ cho mọi người rồi đấy thôi, tôi có cố ý đâu!]
Nam thần Internet: [@Trần Nhạc Oánh cô đi chết đi! Chết đi chết đi! Đều tại con nhỏ chậm chạp cô đó!]
Các người chơi bị lỡ mất hộp quà cho người mới đều rất tức giận, tất cả sự hoảng sợ vì đột nhiên bị kéo vào trò chơi đều xả lên người Trần Nhạc Oánh, bình luận nhục mạ tràn ngập khu vực trò chuyện.
Đương nhiên cũng có người ra mặt nói chuyện giúp Trần Nhạc Oánh, nhưng cũng bị mấy lời mắng này cướp chỗ hết.
Mạnh Thính Âm cau mày nhìn khu vực trò chuyện kia.
Cô âm thầm nhắc nhở bản thân, chỗ này không còn là xã hội có pháp luật trừng trị, cho nên đủ loại xấu xa của con người đều bộc lộ.
Chỉ có sự kiên định mới có thể sống sót.
Lúc này, một cô gái xinh đẹp quyến rũ ngồi trên chiếc xe ba bánh màu lam, gương mặt được trang điểm tỉ mỉ, nhìn mấy lời mắng chửi trên khu vực trò chuyện, nhếch môi cười châm chọc: “Ngu ngốc.”
Quả nhiên, dù lúc nào cũng không thể tin tưởng thứ gọi là lòng người.
Nhìn gương mặt ghê tởm của đám người kia, chị ta không thấy gì lạ cả.
Nhưng chẳng sao hết, dù sao chị ta nhắc nhở đám ngốc kia không phải vì chị ta có lương tâm.
Lương tâm của chị ta đã vứt cho chó ăn rồi.
Chỉ là theo nhu cầu thôi.
Chị ta cho đám ngốc kia con đường xả giận, mà chị ta cũng nhận được một ít "hồi báo".
Cái này cũng xem như là win-win nhỉ?
Mạnh Thính Âm thấy đau mắt với khu vực trò chuyện, đang định tắt thì thấy một tin nhắn.
Triệu Lam: [Lúc mọi người mở rương vật tư nhớ cẩn thận, trong đó có khả năng gặp nguy hiểm đấy!]
Mạnh Thính Âm lập tức lướt lại, tìm tin nhắn kia.
Rương vật tư có nguy hiểm ư?
Là nguy hiểm gì?
Mạnh Thính Âm click mở thông tin của Triệu Lam.
[Họ tên: Triệu Lam
Số hiệu: 029251
Thể chất: 3
Lực lượng: 3
Nhanh nhẹn: 3
Độ thoải mái: Bình thường]
Thuộc tính của người này cao hơn cô! Nhưng đây không phải là điểm cần chú ý!
Mạnh Thính Âm nhắn riêng cho người này.
Mạnh Thính Âm: [Xin chào, tôi vừa thấy cô bảo mở rương vật tư sẽ gặp nguy hiểm, xin hỏi là dạng nguy hiểm nào?]
Triệu Lam lập tức gửi lại đoạn thoại: “Là động vật có tính công kích! Lúc nãy tôi mở rương vật tư thì một con rắn độc nhảy ra!”
Nếu không phải cô ấy là quân nhân, sức mạnh và độ linh hoạt cao thì đã bị cắn rắn độc đó cắn trúng.
Đó là rắn hổ mang, bị nó cắn một cái thì cô ấy sẽ chết thảm.
4
0
1 tháng trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
