0 chữ
Chương 1
Chương 1: Nhóm Quản Lý Kì Quái
Điện thoại của Mạnh Thính Âm bị dính virus.
Nhưng ngoài việc tham gia vào một nhóm chat khó hiểu ra thì cái gì cũng bình thường.
Tên nhóm cũng rất kì quái, gọi là [Nhóm quản lý quốc lộ cầu sinh].
Có điều cô không nhớ mình có tham gia trò chơi cùng kiểu này.
Càng kì quái ở chỗ, cô không rời nhóm được.
Trong nhóm không ai nói chuyện, Mạnh Thính Âm muốn nhắn tin hỏi chuyện gì đang xảy ra, nhưng lại bị nhắc nhở cô đang ở trạng thái bị cấm nhắn tin.
Không nhắn tin được, cũng không rời nhóm được.
Mạnh Thính Âm ném điện thoại sang một bên, chú tâm làm việc.
Lúc cô làm việc xong, kéo lết cơ thể mệt mỏi về nhà đã chín rưỡi tối.
Cô đã ăn ở căn tin công ty, Mạnh Thính Âm rửa mặt rồi lên giường lướt video ngắn, đây là thời gian vui vẻ nhất trong ngày của cô.
Cô quen tay tìm blogger mà cô theo dõi, nghe anh ta nói mấy câu nịnh nọt bùi tai, Mạnh Thính Âm làm công cả ngày nở nụ cười vui vẻ.
Cô nhắn câu “Thưởng cho trung thần” rồi chuẩn bị tắt máy.
Lúc màn hình cô sắp tối thì bên trên xuất hiện một tin nhắn, sau đó âm thanh "ting ting" vang lên.
Sau đó icon mà xanh lá ở bên góc điện thoại không ngừng nhấp nháy.
Mạnh Thính Âm bấm vào, phát hiện là tin nhắn trong [Nhóm quản lý quốc lộ cầu sinh].
Bạch Hồ: [Mong đợi ghê, chỉ còn mộ ngày thì trò chơi sẽ đón tiếp người dân ở hành tinh này! Chỉ cần nghĩ đến cảnh họ sợ hãi thì tui đã thấy hưng phấn rồi!]
Thương Lang: [Đừng vội, 8 giờ tối ngày mai mới bắt đầu, đến lúc đó chúng ta lại xem kịch hay.]
Linh Cẩu: [Tiếc là ba ngày đầu không quá khó, chán lắm.]
Thương Lang: [Người dân có thể cầm đồ trên tay vào trò chơi, hi vọng họ có thể nắm chặt cơ hội này.]
Bạch Hồ: [Để xem sao, xem đám người chơi này sẽ mang theo thứ kì dị gì vào trò chơi, tui mong đợi ghê lắm rồi á!]
Mật Lửng: [8 giờ tối là thời gian mà người dân ở hành tinh này ăn cơm hoặc nghỉ ngơi, mấy cậu mong đợi họ mang được gì vào chứ? Chỉ là bộ đồ ăn gì đó thôi, mấy món đồ lớn như ô tô thì đâu mang vào được đâu, ngay cả cái vô-lăng cũng không có cửa ấy chứ!]
Bạch Hồ: [Cho nên mới mong đợi đó, cầm đũa, cầm muỗng, hoặc là bài tú lơ khơ vào trò chơi sinh tồn, đúng là thú vị! Chỉ nghĩ thôi đã thấy kí©h thí©ɧ rồi!]
Tin nhắn ngừng tại đây.
Mạnh Thính Âm muốn nhắn tin hỏi dò, nhưng cô vẫn luôn ở trạng thái bị cấm nhắn, hoàn toàn không nhắn được.
Mà mấy người kia không kiêng dè gì, có lẽ là không biết cô có trong nhóm.
Nhưng cô không hiểu họ nhắn cái gì.
Nhưng ngoài việc tham gia vào một nhóm chat khó hiểu ra thì cái gì cũng bình thường.
Tên nhóm cũng rất kì quái, gọi là [Nhóm quản lý quốc lộ cầu sinh].
Có điều cô không nhớ mình có tham gia trò chơi cùng kiểu này.
Càng kì quái ở chỗ, cô không rời nhóm được.
Trong nhóm không ai nói chuyện, Mạnh Thính Âm muốn nhắn tin hỏi chuyện gì đang xảy ra, nhưng lại bị nhắc nhở cô đang ở trạng thái bị cấm nhắn tin.
Không nhắn tin được, cũng không rời nhóm được.
Mạnh Thính Âm ném điện thoại sang một bên, chú tâm làm việc.
Lúc cô làm việc xong, kéo lết cơ thể mệt mỏi về nhà đã chín rưỡi tối.
Cô đã ăn ở căn tin công ty, Mạnh Thính Âm rửa mặt rồi lên giường lướt video ngắn, đây là thời gian vui vẻ nhất trong ngày của cô.
Cô quen tay tìm blogger mà cô theo dõi, nghe anh ta nói mấy câu nịnh nọt bùi tai, Mạnh Thính Âm làm công cả ngày nở nụ cười vui vẻ.
Lúc màn hình cô sắp tối thì bên trên xuất hiện một tin nhắn, sau đó âm thanh "ting ting" vang lên.
Sau đó icon mà xanh lá ở bên góc điện thoại không ngừng nhấp nháy.
Mạnh Thính Âm bấm vào, phát hiện là tin nhắn trong [Nhóm quản lý quốc lộ cầu sinh].
Bạch Hồ: [Mong đợi ghê, chỉ còn mộ ngày thì trò chơi sẽ đón tiếp người dân ở hành tinh này! Chỉ cần nghĩ đến cảnh họ sợ hãi thì tui đã thấy hưng phấn rồi!]
Thương Lang: [Đừng vội, 8 giờ tối ngày mai mới bắt đầu, đến lúc đó chúng ta lại xem kịch hay.]
Linh Cẩu: [Tiếc là ba ngày đầu không quá khó, chán lắm.]
Thương Lang: [Người dân có thể cầm đồ trên tay vào trò chơi, hi vọng họ có thể nắm chặt cơ hội này.]
Bạch Hồ: [Để xem sao, xem đám người chơi này sẽ mang theo thứ kì dị gì vào trò chơi, tui mong đợi ghê lắm rồi á!]
Bạch Hồ: [Cho nên mới mong đợi đó, cầm đũa, cầm muỗng, hoặc là bài tú lơ khơ vào trò chơi sinh tồn, đúng là thú vị! Chỉ nghĩ thôi đã thấy kí©h thí©ɧ rồi!]
Tin nhắn ngừng tại đây.
Mạnh Thính Âm muốn nhắn tin hỏi dò, nhưng cô vẫn luôn ở trạng thái bị cấm nhắn, hoàn toàn không nhắn được.
Mà mấy người kia không kiêng dè gì, có lẽ là không biết cô có trong nhóm.
Nhưng cô không hiểu họ nhắn cái gì.
5
0
1 tháng trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
