TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 40
Chương 40

Đưa tay lên nhẹ nhàng vỗ nhẹ lên tấm lưng gầy gò của cô, giọng nói dịu dàng không tưởng trấn an cô: "Ngoan, Chi Chi đừng sợ, là anh không tốt, nhất thời không kiểm soát được cảm xúc, làm Chi Chi của chúng ta sợ rồi."

Tô Chi Ý nghe vậy cuối cùng cũng yên lòng, giọng nói dịu dàng: "Không sao, không trách anh, em biết đây là phản ứng căng thẳng sau khi anh vừa rời chiến trường không lâu.

Nhưng sau này anh không thể như vậy nữa, vẻ mặt anh vừa rồi thật đáng sợ." "Được." Lục Hàn Xuyên khẽ đáp lại cô gái nhỏ trong lòng.

Cứ như vậy, tiệc sinh nhật của Ông Lục kết thúc bằng việc Giang Khả Khả cả đời không được đặt chân vào nhà họ Lục thêm lần nào nữa.

Sau chuyện này, những người trong nhà họ Lục càng nhận thức rõ hơn rằng, tuyệt đối đừng chọc vào Tô Chi Ý, nếu không biết sống chết mà chọc vào cô ấy, sự tức giận của Lục Hàn Xuyên không phải ai cũng chịu đựng nổi.

Hai ngày sau, Tô Chi Ý nghe Mẹ Lục nói Ông Giang đã đưa Giang Khả Khả ra nước ngoài và ra lệnh cho cô ta không được quay về Vân Thị nữa.

Lục Hàn Xuyên vô cùng ghét bỏ nhìn căn phòng cũ của mình, nói: "Mẹ, khóa chặt cái phòng đó lại đi, để Chi Chi ở phòng khác."

Mẹ Lục nghe vậy lập tức gật đầu đồng ý: "Được, mẹ đi cùng Má Tôn dọn lại một phòng khác cho Chi Chi ngay." Lúc này, Tô Chi Ý cũng với vẻ mặt tán thành nhỏ nhắn, gật đầu như gà mổ thóc.

Lục Hàn Xuyên nhìn vẻ mặt đáng yêu của cô lúc này không kìm được lắc đầu cười: "Đừng gật nữa, không sợ gật choáng váng sao." Tô Chi Ý nghe vậy, nhìn anh đáng yêu lè lưỡi nhỏ ra, mắt cong cong: "Biết rồi!"

Nhìn cái lưỡi nhỏ hồng hào trong miệng cô, Lục Hàn Xuyên vội vàng quay đầu đi chỗ khác, thở hắt ra một hơi thật mạnh.

Đúng là một cô nhóc đáng yêu mà không tự biết.

Sau chuyện này, mối quan hệ giữa Lục Hàn Xuyên và Tô Chi Ý vô tình được kéo gần thêm vài phần.

Suy nghĩ không muốn để cô rời đi của Lục Hàn Xuyên cũng ngày càng mãnh liệt hơn.

Một đêm mưa như trút nước, Tô Chi Ý trong phòng nghe tiếng sấm ầm ầm ngoài cửa sổ và tiếng mưa xối xả.

Cô vô cùng không yên tâm ngồi dậy, sau khi nghĩ ngợi một lúc liền không chút do dự bước ra khỏi phòng.

Vừa mới đến gần phòng Lục Hàn Xuyên đã nghe thấy tiếng rêи ɾỉ đau đớn của anh.

Tô Chi Ý lòng rối bời, nhanh chóng bước vài bước về phía trước, một tay đẩy cửa phòng Lục Hàn Xuyên ra.

May mắn thay, Lục Hàn Xuyên không khóa chặt cửa phòng.

Vừa bước vào trong nhà đã nhìn thấy Lục Hàn Xuyên đang ngồi dưới đất, đau đến vã mồ hôi đầy đầu.

Sau khi nhìn thấy cốc nước bên tay anh, Tô Chi Ý lập tức hiểu ra, anh ấy vừa đi rót một cốc nước về nên cửa phòng mới không khóa.

Lúc này, Lục Hàn Xuyên vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Tô Chi Ý đang đứng trước mặt mình, vẻ mặt đầy lo lắng.

Giọng khàn khàn: "Chi Chi, sao em lại đến đây?"

Tô Chi Ý nhìn khuôn mặt tái nhợt vì đau của anh lúc này không kìm được xót xa chạy nhanh đến bên anh.

Ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng đỡ lấy cánh tay anh: "Đương nhiên là nghe thấy anh rất đau, đừng nói nhiều nữa, em đỡ anh lên giường trước đã."

Vừa dứt lời liền dùng sức ở tay, Lục Hàn Xuyên vội phối hợp với lực đỡ của cô đứng dậy.

Sau đó Lục Hàn Xuyên liền nhìn thấy cô ấy vậy mà biến ra một cốc nước từ hư không.

Dù đã biết bí mật nhỏ của cô ấy, nhưng tận mắt nhìn thấy vẫn có chút sốc.

1

0

2 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.