TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1026
Khoa Học Điều Dưỡng

Trương Ấu U yêu thích chính là tu hành, không phải sát phạt. Trên thực tế Trương Ấu U rất chán ghét giết người, nhưng con đường tu hành gian nguy, nhiều tai nhiều kiếp, cho dù không muốn thì nàng cũng không thể không nâng lên thanh kiếm trong tay.

Thế là Trương Đạo Nhất hứa hẹn về sau kiếm của nàng hắn sẽ vì nàng cầm, tội nghiệt sát phạt của tương lai cũng do hắn tới gánh vác.

Đối với Trương Đạo Nhất lúc đó thì nói ra những lời này có thể tính là khẩu xuất cuồng ngôn, có điều Trương Ấu U lại là khẽ gật đầu, đem kiếm trong tay giao cho Trương Đạo Nhất.

Chuyện xưa của hai người không có thề non hẹn biển gì đó, cũng không có tình nghĩa liên miên. Có chỉ là một câu chuyện về sự bảo vệ, một người cầm lấy thanh kiếm của một người khác, vì nàng mà chiến!

Hai người đã trải qua một đoạn sinh hoạt yên bình, ẩn cư ở trong núi rừng, tu hành ngộ đạo, làm bạn sớm chiều. Đó cũng là khoảng thời gian ít ỏi không có lục đục với nhau, cũng không có liều mạng tranh đấu, yên bình đến không thể yên bình hơn, bình thường đến không thể bình thường hơn trong cuộc sống của Trương Đạo Nhất.

Nhưng cuộc sống yên bình lại khiến tu vi của Trương Đạo Nhất bắt đầu đình trệ. Thiên tư của hắn rất bình thường, có thể tu hành đến Ngự Không chính là nhờ vô số lần liều mạng chém giết mà được, mà tu vi của Trương Ấu U lại là vẫn tiến bộ nhanh chóng như trước.

Đối với việc này Trương Đạo Nhất cũng không để ý, vì hắn lúc đó đối với tu hành không có chấp niệm quá lớn, hết thảy thuận theo tự nhiên!

Mãi đến Trương Ấu U phá vỡ mà vào Chí Nhân thì hết thảy mới lại bắt đầu thay đổi. Trong một đêm trăng, Trương Ấu U khám phá ra được tình cảm trong lòng, thành tựu thái thượng vô hạ tiên tâm, tình ý giữa hai người cứ như vậy đoạn tuyệt.

Trương Ấu U rời đi rồi, Trương Đạo Nhất cũng không có ngăn cản, giống như đã từng.

Trương Đạo Nhất không có đi, mà là lúc ấy tọa quan, bắt đầu suy nghĩ đến cùng tâm là gì? Tình là gì? Cả đời này của hắn đến cùng đang cầu cái gì?

Trăm năm truy tìm, ý nghĩa ở đâu?

Trong lòng mỗi ngày thất tình lục dục cuộn trào, vô tận tạp niệm diễn sinh, thỉnh thoảng hóa đạo, thỉnh thoảng nhập ma, một mực bồi hồi ở thời khắc sinh tử.

Tọa quan ngàn năm, tu vi Trương Đạo Nhất như cũ là Ngự Không, hơn nữa thọ nguyên sắp tới, xem như đã lãng phí ngàn năm.

Nhưng cũng chính là ngàn năm phí hoài này đã đặt vững căn cơ vô địch sau này của Trương Đạo Nhất.

Ngàn năm sau, Trương Đạo Nhất phá quan mà ra, một ngày niết bàn chín lần, thẳng tới cảnh giới Trường Sinh. Ngàn năm bồi hồi giữa sinh tử đạo ma để ý chí của Trương Đạo Nhất đạt tới mức độ không thể tưởng tượng nổi, cũng đã cho Trương Đạo Nhất vô tận tiềm năng.

Trương Đạo Nhất của ngàn năm sau đã khám phá ra tình yêu trong lòng, không phải vô tình cũng không phải vong tình, mà là hiểu rõ tình là vật chi, cũng biết tình cảm trước kia của chính mình chẳng qua là biến đổi của hồng trần.

Vì duyên mà sinh, cũng vì duyên mà diệt.

Trương Đạo Nhất cũng do đó hiểu ra bản tâm, chân chính đạp vào con đường cầu đạo!

Chờ đến Trương Đạo Nhất từ trong núi đi ra, lại trở về nhân gian thì nhân gian đã thương hải tang điền. Bằng hữu cũ trước kia phần lớn đã ngã xuống ở trên con đường cầu đạo, chính là ngay cả Trương Ấu U cũng ở thời điểm đột phá Bán Tổ trăm năm trước bị mấy vị Bán Tổ đánh lén mà ngã xuống.

Lúc đó nghe được tin tức này, Trương Đạo Nhất rất bình tĩnh, không có bi thương cũng không có phẫn nộ, có chỉ là một loại cảm giác sinh tử huyễn diệt, nhân sinh như một giấc chiêm bao.

Có điều Trương Đạo Nhất sau đó diệt sát mấy vị Bán Tổ kia, báo thù thay cho Trương Ấu U.

Đây là quá khứ của Trương Đạo Nhất, là quá khứ của Võ Tổ. Thế nhân chỉ biết Võ Tổ vừa xuất thế liền hào quang vạn trượng, vô địch thiên hạ, quét ngang chư giới, trấn áp hết thảy kẻ địch, lại không biết một đời vô địch như Võ Tổ cũng có quá khứ như vậy.

Đoạn quá khứ này đã biến mất trong năm tháng, nếu không phải lần này bởi vì biến cố của quá khứ, Trương Đạo Nhất cũng sẽ không sẽ không nhớ lại đoạn chuyện xưa này.

"Ta của trước đây là ta, ta của trước đây không phải ta. Thấy được chân ngã từ đó siêu phàm nhập thánh, cái kia ta tất nhiên sẽ làm ra lựa chọn giống như ta lúc đầu!"

Trương Đạo Nhất chuyển động ý nghĩ trong lòng. Người cuối cùng cũng sẽ thay đổi, thay đổi là người, không thay đổi chính là "ta". Trương Đạo Nhất của vạn năm trước cùng với hiện tại là một người, cũng không phải một người.

Bọn họ không giống chính là nhân cách, giống nhau chính là "ta"!

"Một đoạn chuyện xưa, một mối tình. Như thế cũng tốt, ta cũng muốn xem thử đoạn quá khứ kia nếu là nghịch chuyển thì cuối cùng sẽ biến thành bộ dáng như thế nào3

. . .

Trời tờ mờ sáng thì Trương Đạo Nhất đã tỉnh rồi., đón lấy tia sáng dịu truyền tới từ ngoài cửa sổ, Trương Đạo Nhất nhìn về phía đồng hồ treo tường phục cổ treo trên tường, Thời gian là năm giờ rưỡi, không nhiều một phút cũng không thiếu một phút, chính là giống như suy nghĩ của Trương Đạo Nhất.

Trương Đạo Nhất trước kia cũng chưa có thói quen nằm ỳ, sau khi thấy được chân ngã tự nhiên cũng sẽ không có. Đứng dậy kéo màn cửa sổ ra, bên ngoài như cũ là tối tăm mờ mịt, mặt trời còn chưa bay lên.

Trương Đạo Nhất mỗi ngày đều là lúc này tự nhiên tỉnh lại, mười mấy năm qua như một ngày, đồng hồ sinh học như cũ bị Trương Đạo Nhất rèn luyện đến mức độ có thể so với đồng hồ báo thức.

Thời đại này đối với khoa học sự sống nghiên cứu đã thâm nhập đến mỗi một chi tiết nhỏ trong sinh hoạt, trí não tại mọi thời khắc đều phân tích tình hình thân thể cùa loài người, cũng căn cứ tình huống khác nhau giữa mọi người mà lập ra phương pháp điều dưỡng khác nhau.

Trong này đề cập tới mỗi cái phương diện vận động, tâm lý, mát xa, mát xa, châm cứu, quan tưởng, phong thuỷ, từ trường, năng lượng cùng với hấp thu các loại nguyên tố vi lượng đều ở bên trong phương pháp điều dưỡng. Ở thời đại này, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra thì mỗi người đều có thể hơn một trăm năm hơn một trăm năm.

Mặc quần áo tử tế, rửa mặt xong xuôi, Trương Đạo Nhất đi ra phòng ngủ. Trên mặt bàn phòng khách đang để bữa sáng, ba món ăn một món canh đang bốc hơi nóng.

Ở thành phố này, Trương Đạo Nhất là một người lười. Chính hắn không bao giờ làm cơm, đều là trực tiếp đặt trước phần món ăn ở công ty ẩm thực. Ngày nay ngành nghề quản lý gia đình cực kỳ thịnh vượng, chỉ cần tiêu phí một chút tiền bạc là có thể đạt được đãi ngộ giống như hoàng đế cổ đại.

Coi như ngươi buổi sáng muốn ăn Mãn Hán toàn tịch, chỉ cần đặt trước tốt, đợi đến thời gian dự tính, Mãn Hán toàn tịch nhất định sẽ xuất hiện ở trên bàn ăn của ngươi.

Món canh đều rất thanh đạm, có điều đều rất có dinh dưỡng. Canh là canh sâm, là dùng cả cây nhân sâm trăm năm tăng thêm dịch dinh dưỡng đặc chất nấu chín.

Nhân sâm là nhân tạo hợp thành, có điều thành phần dinh dưỡng không có gì khác biệt với chân chính nhân sâm trăm năm.

Việc này đặt ở ngàn năm trước thì cho dù là nhà giàu nhất thế giới cũng không thể mỗi ngày ăn được, mà bây giờ chỉ cần có nhất định thực lực kinh tế, dùng nhân sâm trăm năm coi như cơm ăn đều không có vấn đề gì.

Thể năng của Trương Đạo Nhất rất mạnh, nhà hắn không thiếu tiền, từ nhỏ đều là dùng phương pháp điều dưỡng tốt nhất. Trương Đạo Nhất mặc dù không thông hiểu tu hành, nhưng nếu luận thể năng lại không thua với cao thủ võ đạo cảnh giới Thường Định.

Đây là sức mạnh của khoa học, cao thủ Thường Định kình lực nhập hóa lấy kình lực dịch cân, dịch cốt, dịch tủy, triệt để khai phá tiềm năng thân thể. Việc này trên bản chất là một loại khai phá tiềm năng, coi như không có tương ứng cảnh giới tâm linh cũng có thể dựa vào khoa học điều dưỡng đạt tới hiệu quả tương tự.

Nhưng cái này cũng là cực hạn mà kỹ thuật khoa học ngày nay có thể làm được, Thường Định bên trên tên là Thai Tức. Loại cảnh giới này ở quá khứ cũng được xưng là Đan Đạo, chính là dùng tâm linh điều khiển khí huyết khí huyết bão đan tọa khóa, có thể ngưng tụ khí huyết toàn thân đến một điểm, là lột xác ở cấp độ sinh mệnh.

Ở trước kia, loại cảnh giới này cũng được xưng là Đan Đạo tông sư, trong trăm ngàn người luyện võ cũng khó có một người thành tựu!

Sức sống của loại tồn tại này quá mức mạnh mẽ, khí huyết như rồng, nếu như không có tâm linh tương ứng khống chế chỉ có thể khí huyết bạo loạn mà chết bất đắc kỳ tử.

Ngày nay dùng thủ đoạn khoa học quả thực có khả năng để cho người ta mượn ngoại lực bão đan, nhưng loại bão đan này quá mức yếu ớt, một cái không tốt, sẽ chết bất đắc kỳ tử, bởi vậy bị các quốc gia cấm đoán.

Thể năng của Trương Đạo Nhất cũng là thể năng hiện nay của rất nhiều đại phú hào, đương nhiên thể năng không phải là chiến lực. Nếu quả thật đánh nhau, ở trước mặt cao thủ Thường Định chân chính thì người chỉ có thể lực mà không có cảnh giới chẳng qua là hổ giấy mà thôi, một chiêu đều không trụ được.

2

0

6 tháng trước

6 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.