TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 14
Chương 14: Đợi nàng

Hai ngày liên tục trời đầy mây, thời tiết mát mẻ hơn một chút.

Ngọc Lê Thanh ngồi ở Tư thục nghe tiên sinh giảng bài, những người đến học đều là tiểu thư phú quý trong thành Dương Châu, trong nhà không phải có tiền thì là có thế, tiên sinh thường xuyên giảng cách nhận biết người qua số học, để cho bọn họ học một vài bản lĩnh ngoài sách vở.

Tiên sinh ở trên giảng, Ngọc Lê Thanh vùi đầu ghi nhớ trọng điểm.

Bỗng nhiên một tiếng sấm rền nổ tung trên bầu trời, mấy người nhát gan sợ hãi đến mức kêu lên, mọi người đồng loạt quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, không trung yên lặng một lát chợt đổ mưa to.

Tiếng mưa rơi bên ngoài tí tách, trong phòng vốn yên tĩnh truyền ra tiếng thì thầm.

“Sao đột nhiên lại mưa thế, đôi giày thêu này của ta vừa mới đi được hai ngày, nếu dính nước thì phải làm sao?”

“Chu tỷ tỷ, nhà của tỷ mở tiệm vải đó, còn tiếc một đôi giày thêu sao?”

“Nhà ta là thương gia lớn, tất cả xiêm y giày của ta đều là chất liệu tốt nhất, những cửa tiệm bình thường sao có thể so sánh được.”

Người nói lời này là con gái Chu gia Chu Yên, nàng ta nói lời này là nhằm vào Ngọc Lê Thanh, đều là con gái của thương nhân vải vóc.

Chu Yên ngồi ở vị trí bên cạnh Ngọc Lê Thanh, Ngọc Lê Thanh nghe thấy rõ ràng, nhưng nàng đang một lòng một dạ viết bút ký, không có tâm tư tranh chấp với Chu Yên.

Qua hơn một canh giờ, đến giờ tan học, cơn mưa ở bên ngoài cũng đã nhỏ đi rất nhiều.

Người trong phòng dần dần tản đi, chỉ có Ngọc Lê Thanh ở lại, thỉnh giáo tiên sinh những vấn đề mà mình không hiểu.

Qua thời gian nửa nén nhang, Ngọc Lê Thanh mới từ trong phòng đi ra, vốn tưởng rằng người bên ngoài đã về gần hết rồi, lại phát hiện trong sân còn có rất nhiều người.

Nhược Nhược đứng ở bên ngoài che ô đi tới, Ngọc Lê Thanh hỏi nàng ta: “Tại sao bọn họ đều không về thế?”

Nhược Nhược lắc đầu, “Vừa rồi nô tỳ thấy bọn họ đi ra ngoài rồi lại trở về, không biết là tại sao, có lẽ là đang đợi kiệu trong nhà đến đón.”

Chủ tớ hai người che dù đi ra ngoài, lại nghe thấy Chu Yên ở trong đình cười nói: “Ngọc Lê Thanh, tại sao muộn như thế mà cô mới ra, để cho người ta đợi lâu ghê.”

Ngọc Lê Thanh không quay đầu lại, đi tới cạnh cửa, thuận miệng nói: “Ta thấy Chu tỷ tỷ không phải đợi ta, mà là đợi mưa tạnh, để bảo vệ đôi giày thêu bảo bối kia của cô nhỉ.”

Bị nói thẳng mặt, trên mặt Chu Yên có chút không nhịn được, “Ta cũng không nói là ta đang đợi cô.”

“Người trông mong chờ cô, là tiểu tướng công xinh đẹp của cô.” Nói xong, quay đầu lại cười rộ lên với đám người ngồi ở trong đình.

Còn tưởng rằng Ngọc Lê Thanh có được nhân duyên tốt gì, không nghĩ tới vị hôn phu lại là một tiểu thiếu niên thanh tú, nhìn dáng vẻ nhu nhược ngây thơ kia của hắn, nào phải là người có thể làm đại sự chứ.

Mấy người cười đến vui sướиɠ, lúc này Ngọc Lê Thanh mới hiểu được, không phải bọn họ đang đợi kiệu, mà là cố ý đợi để giễu cợt nàng.

Cái gì mà tiểu tướng công...

Rõ ràng Giang Chiêu Nguyên cùng tuổi với nàng, nhỏ chỗ nào chứ!

Ngọc Lê Thanh không để ý tới bọn họ, đi ra cửa viện, quả nhiên đã nhìn thấy Giang Chiêu Nguyên đang đứng ở dưới mái hiên cạnh cửa.

Hắn mặc một bộ trường sam màu xanh lam, đai lưng màu tối phác họa ra thắt lưng mảnh mai, trong tay cầm một chiếc ô giấy dầu lá trúc xanh, đứng ở trong mưa, giống như là một tiên nhân từ trong tranh đi ra.

Ngọc Lê Thanh vừa nhìn qua, tầm mắt bất giác rơi vào thắt lưng ưu mỹ kia, vai thiếu niên rộng eo hẹp, đúng là tư thái thần tiên.

Chỉ liếc mắt một cái như thế cũng không có gì, chỉ là nâng tầm mắt lại đối diện với con ngươi sạch sẽ ngây thơ kia của thiếu niên, vốn chỉ là thưởng thức đơn giản, bỗng nhiên lại thêm vài phần cảm giác tội lỗi.

Sờ lên khuôn mặt nóng bỏng, đi tới bên cạnh hắn, nhẹ giọng hỏi: “Sao ngươi lại tới đây?”

Giang Chiêu Nguyên nâng khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch lên, rụt rè nói: “Hôm nay trời mưa, thư viện tan học sớm hơn nửa canh giờ, ta sợ nàng không mang ô, cho nên đến đợi nàng.”

Không nhìn ra, cũng rất quan tâm đến người khác đó.

Ngọc Lê Thanh hé miệng cười, đi tới dưới ô của hắn.

7

0

3 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.