TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1
Chương 1

Tương truyền Trưởng công chúa Thuận Dương tính tình bất định, tàn bạo máu lạnh, bị Thái hậu trách phạt, đuổi đến chùa Vương Nam tại thành Kim Dung để tĩnh tu.

Phía sau đại điện của bảo tháp, ánh nắng cuối thu rọi xiên qua song cửa, phủ lên giường thấp nơi người ngồi.

Nguyên Huyên ngồi nơi đó, nửa bên mặt bị nắng thiêu đỏ, tay cầm kinh Phật, trong lòng hơi ngột ngạt, trước mắt bụi lặng xoay vần, khiến hình dáng nữ tử đứng trên sàn trở nên mơ hồ.

Trong lòng nàng suy xét, người trước mặt rốt cuộc là do ai phái tới.

Thiếu nữ canh chừng, chờ đợi một ngày chỉ để xin diện kiến, không thể phủ nhận tấm lòng chân thành — thành tâm đến mức thẳng thắn báo rằng, phò mã của nàng đang tương tư người khác, bất kể thân phận mà ngày ngày dây dưa, giới quý tộc trong kinh thành ai nấy đều rõ.

Lướt qua một vòng các thế lực trong kinh thành, Nguyên Huyên rốt cuộc mở miệng: “Vậy ra ngươi đến đây chỉ để nói rằng, phò mã của cô* nơi kinh thành đang liên tục lui tới cùng một nữ thương nhân? Bên ngoài còn đồn rằng hắn muốn nạp thϊếp?”

*Cô (孤): Cách xưng hô của vương hầu thời phong kiến.

Dưới giường thấp, Thôi Tùng La bị câu hỏi ấy đè nén, chẳng dám ngẩng đầu, lời nói đã chuẩn bị sẵn trước khi đến cũng lập tức nuốt ngược vào.

Bốn phía cung nữ đứng đầy, khí thế lạnh lẽo khiến người ta run sợ, nhất thời chẳng dám nói ra lời trái với lẽ thường kia.

“Cũng đúng mà cũng sai…” Nàng nuốt khan một ngụm, khó nhọc cất lời: “Tiểu nữ đoán rằng, vị nữ tử kia chẳng hề có lòng làm thϊếp, phò mã cũng không có ý đó…”

Nguyên Huyên hơi nhướng mày, thanh âm tiểu nữ tử run rẩy, chẳng rõ là bị dọa hay không biết nói dối.

Lời nói phía trước dường như là tố phò mã cấu kết với một nữ tử nhà buôn, phía sau lại tự phủ nhận, thay phò mã biện giải, chẳng lẽ sợ cô nổi giận, lại trách lên người đưa tin?

Bên ngoài cửa sổ bỗng vang lên một giọng nói khác.

“Trưởng công chúa Thuận Dương thực sự đang tĩnh tu ở chùa Phật này? Nhìn qua sao mà lạnh lẽo vắng vẻ quá.”

Chốn thanh tịnh cửa Phật, lời nữ nhân thấp giọng, lả tả như lá khô theo gió cuốn bay, rơi trúng tai người trong điện.

“Chẳng phải thế sao, xa kinh thành đã lâu, chỉ e ngay cả việc phò mã thay lòng đổi dạ cũng chẳng hay biết.” Có kẻ nghe dây đàn biết ý khúc, lập tức nhắc đến chuyện xưa kia.

“Nghe nói mấy ngày nay, phò mã Mục thân mật chẳng rời với nữ tử buôn bán họ Thôi?”

“Phải đó, ta còn từng trông thấy tận mắt phò mã ra mặt bênh vực nàng, làm náo động cả kinh thành. Tiếc rằng chùa Phật yên tĩnh biệt lập, Trưởng công chúa e rằng vẫn chưa nghe được tin này, bằng không đã sớm cầm kiếm hồi kinh, gây chuyện giữa đường rồi.”

6

0

2 tháng trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.