0 chữ
Chương 7
Thế giới 1 - Chương 7: Trà xanh nhà quê
Trì Thư Dực không phải lần đầu tiếp xúc với Bách Châu, nhưng những suy nghĩ chiếm hữu kỳ lạ thế này, ngay cả chính anh cũng cảm thấy bất thường, trước nay chưa từng xuất hiện.
Vậy hôm nay, Bách Châu có gì khác với trước kia sao? Trì Thư Dực cố phân tích lý do khiến tâm lý mình thay đổi, nhưng rồi phát hiện, ký ức về Bách Châu trong quá khứ lại mơ hồ đến lạ thường.
Mơ hồ đến mức, như thể cậu chưa từng tồn tại.
Chỉ vài động tác, sợi dây chuyền vàng đã ngoan ngoãn nằm trong tay Trì Thư Dực.
"Cho em này. Nếu em thực sự thích nó, thì có thể làm một cái tủ trưng bày ở nhà, để riêng nó vào đó."
"Thật ạ?!"
Mắt Bách Châu lập tức sáng lên. So với việc đeo cái dây chuyền này lên cổ mình, đặt nó vào tủ trưng bày rõ ràng dễ chịu hơn nhiều.
Trì Thư Dực nhìn đôi mắt lấp lánh của thiếu niên, mỉm cười dịu dàng gật đầu: "Muốn kiểu gì thì cứ xem trước đi, chọn được rồi thì gửi cho anh."
"Vâng vâng."
Trì Thư Dực có mấy căn nhà đứng tên mình, nhưng chỗ anh ở thường xuyên nhất là căn hộ ở trung tâm thành phố.
Trước khi Bách Châu đến, nơi đây chỉ có một mình Trì Thư Dực sống, thỉnh thoảng mới có dì giúp việc tới dọn dẹp, nên ngôi nhà luôn có vẻ lạnh lẽo.
Phong cách trang trí tổng thể thiên về châu Âu, nội thất bên trong cũng giống như chủ nhân của nó, kín đáo và tinh tế. Từ phòng khách đến tầng hai, màu sắc và chất liệu đều là những gam trung tính điềm đạm.
Nguyên chủ từng cố gắng cấy ghép dấu ấn cá nhân mình vào nơi này, mong muốn từng chút xâm nhập vào cuộc sống của Trì Thư Dực, từng bước trở thành một nửa chủ nhân nơi đây, nhưng chưa từng thành công dù chỉ một lần.
Bởi vì mỗi món đồ hay vật trang trí mà cậu ta cố tình để lại ở phòng khách, sáng hôm sau đều bị trả về nguyên vẹn trong phòng khách của cậu ta. Kể cả hoa tươi cậu ta cố ý mua và trưng bày cũng không ngoại lệ.
Kết quả là, không những không chen chân được vào cuộc sống của Trì Thư Dực, mà ngược lại, cậu ta còn bị anh âm thầm giới hạn quyền can thiệp trong căn nhà này, chỉ gói gọn trong căn phòng khách dành cho cậu ta.
Dường như Trì Thư Dực có một ham muốn kiểm soát rất mạnh đối với lãnh địa của mình, và ham muốn ấy hiện rõ ràng trong từng chi tiết của căn hộ lạnh lẽo này.
Nguyên chủ đã sớm từ bỏ ý định chiếm hữu ấy, nên Bách Châu cũng chẳng định dây dưa làm gì. Vừa bước vào cửa, cậu đã đi thẳng về phía phòng nhỏ của mình.
[Nhiệm vụ hai: Quyến rũ nhân vật thụ chính.]
Bách Châu: "?"
Bàn tay vừa chạm đến nắm cửa phòng chợt khựng lại giữa không trung, cậu lặng lẽ rụt tay về, cúi đầu, từng bước nhỏ rón rén đi về phía phòng khách.
Bách Châu: "Thống ca, mấy cái nhiệm vụ này của các cậu... sao lại... không đứng đắn tí nào vậy?"
Hệ thống số 521 lại im bặt.
"Sao thế? Có chuyện gì à?" Trì Thư Dực thấy cậu đột nhiên quay lại, bèn hỏi han đầy quan tâm.
Bách Châu tạm thời chưa chuẩn bị sẵn sàng để đi quyến rũ vai thụ chính. Dù gì cậu và Trì Thư Dực cũng sẽ sống cùng nhau, ngày ngày đối mặt, nghĩ đến đã thấy xấu hổ, đành lắc đầu từ chối.
"Vậy để anh đi thay đồ trước. Buổi tiệc ban nãy chắc em cũng chưa ăn được mấy, lát nữa anh làm chút đồ, mình cùng ăn nhé?" Trì Thư Dực chu đáo dành không gian riêng cho Bách Châu.
Tất nhiên Bách Châu không có ý kiến gì, liên tục gật đầu đồng ý.
Chỉ là, Bách Châu không ngờ, người không nhịn được trước cả cậu lại chính là hệ thống.
Hệ thống số 521: [Những nhiệm vụ này đều là do sau khi xuyên vào tiểu thuyết, hệ thống tự động sinh ra dựa trên thiết lập nhân vật. Trong cốt truyện, nhân vật này vốn đã như vậy rồi, không liên quan gì đến tôi hết, tôi không phải kiểu người như vậy...]
Rõ ràng vẫn là giọng nói máy móc lạnh lẽo, vậy mà Bách Châu lại có thể cảm nhận được vẻ khổ sở của hệ thống, như thể muốn nói rồi lại thôi vô số lần, cuối cùng vì không muốn bị hiểu lầm mà đành tuôn hết ra.
Có điều, rõ ràng hệ thống vẫn giữ lại chút lý trí, lời giải thích nói được nửa chừng thì dừng lại.
Bách Châu vốn đã đọc bản gốc của tiểu thế giới này mà hệ thống cung cấp, tất nhiên biết rõ sau khi quyến rũ nguyên chủ vai chính công, bị coi là kẻ thay thế, rồi lại quay về quyến rũ vai chính thụ, không thế thì đã chẳng bị gọi là "trà xanh tâm cơ".
Ban nãy chỉ là thuận miệng trêu chọc, không ngờ lại khiến hệ thống phản ứng mạnh đến vậy.
Trong đáy mắt Bách Châu ánh lên một tia ý cười, thuận theo lời hệ thống hỏi tiếp: "Là người? Hóa ra Thống ca cũng là người à?"
Hệ thống: [...]
Bách Châu thở dài, như thể có chút thất vọng: "Lại không trả lời nữa à? Thống ca, thế này chẳng phải là bạo lực lạnh sao?"
Hệ thống: [Không phải.]
Hệ thống cộc lốc đáp hai chữ, cuối cùng như thấy mình quá lạnh lùng lại bổ sung thêm: [Tôi không có.]
Bách Châu còn định nói gì đó, thì Trì Thư Dực đã thay đồ xong và bước ra, khiến cậu đành dồn hết sự chú ý về phía anh.
Vậy hôm nay, Bách Châu có gì khác với trước kia sao? Trì Thư Dực cố phân tích lý do khiến tâm lý mình thay đổi, nhưng rồi phát hiện, ký ức về Bách Châu trong quá khứ lại mơ hồ đến lạ thường.
Mơ hồ đến mức, như thể cậu chưa từng tồn tại.
Chỉ vài động tác, sợi dây chuyền vàng đã ngoan ngoãn nằm trong tay Trì Thư Dực.
"Cho em này. Nếu em thực sự thích nó, thì có thể làm một cái tủ trưng bày ở nhà, để riêng nó vào đó."
"Thật ạ?!"
Mắt Bách Châu lập tức sáng lên. So với việc đeo cái dây chuyền này lên cổ mình, đặt nó vào tủ trưng bày rõ ràng dễ chịu hơn nhiều.
Trì Thư Dực nhìn đôi mắt lấp lánh của thiếu niên, mỉm cười dịu dàng gật đầu: "Muốn kiểu gì thì cứ xem trước đi, chọn được rồi thì gửi cho anh."
Trì Thư Dực có mấy căn nhà đứng tên mình, nhưng chỗ anh ở thường xuyên nhất là căn hộ ở trung tâm thành phố.
Trước khi Bách Châu đến, nơi đây chỉ có một mình Trì Thư Dực sống, thỉnh thoảng mới có dì giúp việc tới dọn dẹp, nên ngôi nhà luôn có vẻ lạnh lẽo.
Phong cách trang trí tổng thể thiên về châu Âu, nội thất bên trong cũng giống như chủ nhân của nó, kín đáo và tinh tế. Từ phòng khách đến tầng hai, màu sắc và chất liệu đều là những gam trung tính điềm đạm.
Nguyên chủ từng cố gắng cấy ghép dấu ấn cá nhân mình vào nơi này, mong muốn từng chút xâm nhập vào cuộc sống của Trì Thư Dực, từng bước trở thành một nửa chủ nhân nơi đây, nhưng chưa từng thành công dù chỉ một lần.
Bởi vì mỗi món đồ hay vật trang trí mà cậu ta cố tình để lại ở phòng khách, sáng hôm sau đều bị trả về nguyên vẹn trong phòng khách của cậu ta. Kể cả hoa tươi cậu ta cố ý mua và trưng bày cũng không ngoại lệ.
Dường như Trì Thư Dực có một ham muốn kiểm soát rất mạnh đối với lãnh địa của mình, và ham muốn ấy hiện rõ ràng trong từng chi tiết của căn hộ lạnh lẽo này.
Nguyên chủ đã sớm từ bỏ ý định chiếm hữu ấy, nên Bách Châu cũng chẳng định dây dưa làm gì. Vừa bước vào cửa, cậu đã đi thẳng về phía phòng nhỏ của mình.
[Nhiệm vụ hai: Quyến rũ nhân vật thụ chính.]
Bách Châu: "?"
Bàn tay vừa chạm đến nắm cửa phòng chợt khựng lại giữa không trung, cậu lặng lẽ rụt tay về, cúi đầu, từng bước nhỏ rón rén đi về phía phòng khách.
Bách Châu: "Thống ca, mấy cái nhiệm vụ này của các cậu... sao lại... không đứng đắn tí nào vậy?"
"Sao thế? Có chuyện gì à?" Trì Thư Dực thấy cậu đột nhiên quay lại, bèn hỏi han đầy quan tâm.
Bách Châu tạm thời chưa chuẩn bị sẵn sàng để đi quyến rũ vai thụ chính. Dù gì cậu và Trì Thư Dực cũng sẽ sống cùng nhau, ngày ngày đối mặt, nghĩ đến đã thấy xấu hổ, đành lắc đầu từ chối.
"Vậy để anh đi thay đồ trước. Buổi tiệc ban nãy chắc em cũng chưa ăn được mấy, lát nữa anh làm chút đồ, mình cùng ăn nhé?" Trì Thư Dực chu đáo dành không gian riêng cho Bách Châu.
Tất nhiên Bách Châu không có ý kiến gì, liên tục gật đầu đồng ý.
Chỉ là, Bách Châu không ngờ, người không nhịn được trước cả cậu lại chính là hệ thống.
Hệ thống số 521: [Những nhiệm vụ này đều là do sau khi xuyên vào tiểu thuyết, hệ thống tự động sinh ra dựa trên thiết lập nhân vật. Trong cốt truyện, nhân vật này vốn đã như vậy rồi, không liên quan gì đến tôi hết, tôi không phải kiểu người như vậy...]
Rõ ràng vẫn là giọng nói máy móc lạnh lẽo, vậy mà Bách Châu lại có thể cảm nhận được vẻ khổ sở của hệ thống, như thể muốn nói rồi lại thôi vô số lần, cuối cùng vì không muốn bị hiểu lầm mà đành tuôn hết ra.
Có điều, rõ ràng hệ thống vẫn giữ lại chút lý trí, lời giải thích nói được nửa chừng thì dừng lại.
Bách Châu vốn đã đọc bản gốc của tiểu thế giới này mà hệ thống cung cấp, tất nhiên biết rõ sau khi quyến rũ nguyên chủ vai chính công, bị coi là kẻ thay thế, rồi lại quay về quyến rũ vai chính thụ, không thế thì đã chẳng bị gọi là "trà xanh tâm cơ".
Ban nãy chỉ là thuận miệng trêu chọc, không ngờ lại khiến hệ thống phản ứng mạnh đến vậy.
Trong đáy mắt Bách Châu ánh lên một tia ý cười, thuận theo lời hệ thống hỏi tiếp: "Là người? Hóa ra Thống ca cũng là người à?"
Hệ thống: [...]
Bách Châu thở dài, như thể có chút thất vọng: "Lại không trả lời nữa à? Thống ca, thế này chẳng phải là bạo lực lạnh sao?"
Hệ thống: [Không phải.]
Hệ thống cộc lốc đáp hai chữ, cuối cùng như thấy mình quá lạnh lùng lại bổ sung thêm: [Tôi không có.]
Bách Châu còn định nói gì đó, thì Trì Thư Dực đã thay đồ xong và bước ra, khiến cậu đành dồn hết sự chú ý về phía anh.
4
0
2 tuần trước
4 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
