0 chữ
Chương 2
Thế giới 1 - Chương 2: Trà xanh nhà quê
Không ngờ chính sự giúp đỡ này lại khiến ba mẹ nguyên chủ nảy sinh lòng tham. Không biết họ nghe từ đâu rằng Trì Thư Dực thích đàn ông, thế là nảy sinh ý định khác.
Họ thường xuyên nhồi nhét vào đầu nguyên chủ ý nghĩ rằng, Trì Thư Dực chính là con rể nuôi từ nhỏ của nhà họ, khi lên Kinh Thành nhất định phải "nắm bắt" Trì Thư Dực để anh chăm lo cho cậu cả đời.
Thế nên ngay khi nguyên chủ đậu vào một trường đại học tại Kinh Thành, ba mẹ đã lập tức đưa cậu lên sống cùng Trì Thư Dực. Trì Thư Dực không hề hay biết, vẫn luôn đối xử với nguyên chủ như em trai ruột.
Nhưng trong mắt nguyên chủ, đó lại là sự lạnh nhạt của Trì Thư Dực. Vì thế mới có màn đeo bám tối nay, nguyên chủ nằng nặc đòi Trì Thư Dực đưa đi dự tiệc, cậu ta định dựa vào mối quan hệ mập mờ với đối tác của Trì Thư Dực để khiến anh ghen, thậm chí còn định biến đối tác thành lốp xe dự phòng.
Ai ngờ lại dây vào nam chính công Phó Lâm Thần.
Là một người đàn ông có đạo đức, đồng thời Phó Lâm Thần còn là bậc thầy nhận diện "trà xanh". Ngay từ ánh mắt đầu tiên đã nhìn thấu mưu mô của nguyên chủ.
Với thiện ý trọng nhân tài, hắn tiếp cận Trì Thư Dực để vạch trần bộ mặt thật của nguyên chủ, nhưng trong quá trình ấy lại nảy sinh tình cảm với Trì Thư Dực. Cuối cùng hai người cũng thấu hiểu lòng nhau và có một cái kết viên mãn.
Còn về nguyên chủ, Bách Châu từng hỏi hệ thống, nhưng hệ thống 521 lại bảo... nguyên chủ không hề tồn tại, tất cả nơi này chỉ là dữ liệu mà thôi.
Nếu chỉ là dữ liệu, vậy nhiệm vụ của cậu có ý nghĩa gì? Câu hỏi ấy khiến hệ thống 521 lập tức im lặng.
Mỗi khi gặp câu hỏi không muốn trả lời là nó lại im thin thít, tính cách này đúng là giống y hệt người nào đó.
Bách Châu cũng không hỏi thêm nữa.
Khi cậu xuyên đến thì đã ở ngay trong buổi tiệc, giờ chỉ cần chờ công chính xuất hiện là có thể hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên.
"Chàng trai, có thể mời cậu uống một ly không?"
Người đến mặc bộ vest xanh da trời, ánh mắt nhìn cậu không chút kiêng nể, còn câu gọi "chàng trai" thì đầy mờ ám khiến người ta thấy khó chịu.
Bách Châu chẳng có hứng dính dáng gì đến người ngoài nhiệm vụ, lập tức xoay người định rời đi, nhưng lại bị người đàn ông giữ chặt cổ tay.
"Giả vờ làm giá cái gì? Loại người như cậu tôi thấy nhiều rồi. Tôi không biết cậu kiếm đâu ra thiệp mời vào buổi tiệc tối nay, nhưng chẳng phải mục đích của cậu là bám vào một đại gia hay sao? Cưng à, chỉ cần em làm tôi vui, tôi có thể mua cho em cả đống đồng hồ như vậy."
Họ thường xuyên nhồi nhét vào đầu nguyên chủ ý nghĩ rằng, Trì Thư Dực chính là con rể nuôi từ nhỏ của nhà họ, khi lên Kinh Thành nhất định phải "nắm bắt" Trì Thư Dực để anh chăm lo cho cậu cả đời.
Thế nên ngay khi nguyên chủ đậu vào một trường đại học tại Kinh Thành, ba mẹ đã lập tức đưa cậu lên sống cùng Trì Thư Dực. Trì Thư Dực không hề hay biết, vẫn luôn đối xử với nguyên chủ như em trai ruột.
Nhưng trong mắt nguyên chủ, đó lại là sự lạnh nhạt của Trì Thư Dực. Vì thế mới có màn đeo bám tối nay, nguyên chủ nằng nặc đòi Trì Thư Dực đưa đi dự tiệc, cậu ta định dựa vào mối quan hệ mập mờ với đối tác của Trì Thư Dực để khiến anh ghen, thậm chí còn định biến đối tác thành lốp xe dự phòng.
Là một người đàn ông có đạo đức, đồng thời Phó Lâm Thần còn là bậc thầy nhận diện "trà xanh". Ngay từ ánh mắt đầu tiên đã nhìn thấu mưu mô của nguyên chủ.
Với thiện ý trọng nhân tài, hắn tiếp cận Trì Thư Dực để vạch trần bộ mặt thật của nguyên chủ, nhưng trong quá trình ấy lại nảy sinh tình cảm với Trì Thư Dực. Cuối cùng hai người cũng thấu hiểu lòng nhau và có một cái kết viên mãn.
Còn về nguyên chủ, Bách Châu từng hỏi hệ thống, nhưng hệ thống 521 lại bảo... nguyên chủ không hề tồn tại, tất cả nơi này chỉ là dữ liệu mà thôi.
Nếu chỉ là dữ liệu, vậy nhiệm vụ của cậu có ý nghĩa gì? Câu hỏi ấy khiến hệ thống 521 lập tức im lặng.
Mỗi khi gặp câu hỏi không muốn trả lời là nó lại im thin thít, tính cách này đúng là giống y hệt người nào đó.
Khi cậu xuyên đến thì đã ở ngay trong buổi tiệc, giờ chỉ cần chờ công chính xuất hiện là có thể hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên.
"Chàng trai, có thể mời cậu uống một ly không?"
Người đến mặc bộ vest xanh da trời, ánh mắt nhìn cậu không chút kiêng nể, còn câu gọi "chàng trai" thì đầy mờ ám khiến người ta thấy khó chịu.
Bách Châu chẳng có hứng dính dáng gì đến người ngoài nhiệm vụ, lập tức xoay người định rời đi, nhưng lại bị người đàn ông giữ chặt cổ tay.
"Giả vờ làm giá cái gì? Loại người như cậu tôi thấy nhiều rồi. Tôi không biết cậu kiếm đâu ra thiệp mời vào buổi tiệc tối nay, nhưng chẳng phải mục đích của cậu là bám vào một đại gia hay sao? Cưng à, chỉ cần em làm tôi vui, tôi có thể mua cho em cả đống đồng hồ như vậy."
5
0
2 tuần trước
16 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
