TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2
Chương 2 : địa cầu (2)

Yến Kinh, nhân khẩu ngoài ngàn vạn, là thành phố lớn nhất Trung Quốc , từng tòa cao ốc cao thấp san sát nhau

Lúc này, trên tầng bảy mươi tư của tòa cao ốc, trong một căn phòng đang có sáu người đàn ông ngồi quanh một cái bàn tròn , dễ dàng nhìn ra được đứng đầu là một đại hán cao tới một mét chín

- Lão đại , lão thất cùng hai tên tùy tùng kia không thể nào đồng quy vu tận, cho dù có mười tên cũng chưa chắc đã là đối thủ của lão thất. Chắc chắn là tiểu tử Hàn Lập kia dở trò quỷ

Người nói là một trung niên nam tử , trên mặt có một vết sẹo dài làm dáng vẻ của hắn thập phần dữ tợn

Nghe trung niên nam tử nói xong , đại hán gật gật đầu :

- Lão Nhị nói đúng , ta đã xem qua thi thể bọn chúng, hung thủ ra tay gọn gàng, một chiêu lấy mạng người, không thừa không thiếu, người này không dưới ta. Tên Tống Thiên Hạo kia tại sao lại có thể bỏ ra khoản tiền lớn như vậy chỉ để giết một tên mao đầu tiểu tử , hóa ra là đã biết Hàn Lập còn có cao nhân bảo hộ

Nếu như đại hán này xuất hiện ở ngoài đường phố, chắc chắn rằng sẽ khiến người ta không dám nhìn lâu bởi vì hầu như người dân Yến Kinh đều biết tới Lão Đại của bang Dã Lang - Uông Cửu nổi tiếng là hiếu sát , tâm cơ thâm trầm .

Bang Dã Lang - một băng đảng hắc đạo ở Yến Kinh , nhận tiền làm việc , quan hệ với cả chính quyền , kể cả phóng hỏa giết người, chỉ cần kín đáo một chút thì phía Cảnh Sát cũng mắt nhắm mắt mở.

Cao tầng bang Dã Lang có bảy người , là sáu người trong phòng và đại hán đã bị Hàn Lập giết chết. Bảy người này từng là quân binh giải ngũ , khi còn trong quân đội đã từng vào sinh ra tử cùng nhau, tình như thủ túc, chẳng ai nghĩ đến một ngày bảy người sau khi giải ngũ lại làm xã hội đen.

- Hừ , cao nhân gì chứ, Lão Thất chủ quan mà thôi , Lão Đại , ngay ngày mai ta sẽ đi báo thù cho Lão Thất , Dã Lang bang ta cũng không phải ăn chay

Người nói là Hùng Bá - Lão Ngũ bang Dã Lang, tính tình nóng nảy nhưng lại có một thân ám khí còn nhanh hơn súng đạn khiến người ta lạnh sống lưng

Uông Cửu nghe xong nhíu mày :

- Lão Ngũ ngươi nóng nảy sẽ làm hỏng chuyện , ta biết ngươi bản lĩnh lớn nhưng để chắc chắn , ngày mai hãy cùng Lão Nhị bắt Hàn Lập về đây. Để hắn sống không bằng chết , như vậy Lão Thất chết mới nhắm mắt.Được rồi giải tán , Lão Tứ ở lại

Căn phòng chỉ còn lại hai người

- Lão Tứ ngươi ngày mai đi theo Lão Nhị và Lão Ngũ , tránh đêm dài lắm mộng , nếu có thể hãy bắt sống cao thủ trong bóng tối kia về đây , nhớ không nên ra mặt

" Lão Tứ " nghe xong gật đầu :

- Dã Lang bang có ngày như hôm nay cũng nhờ khả năng làm việc chu đáo của ngươi a. phái ba người bọn ta đúng là dùng dao mổ trâu giết gà

Uông Cửu hơi xoa huyệt thái dương nói :

- Mặt khác liên hệ tên Tống Thiên Hạo đòi lại một cái công đạo , y biết rõ có cao thủ lại không nói lời nào , thiếu gia của Tống Gia này hẳn là ngại sống lâu a

Lão Tứ hơi giật mình:

- Lão Đại , Tống Gia hiện giờ chúng ta chưa có khả năng động vào …

Uông Cửu phất tay :

- yên tâm , ta tự có chừng mực.

----------------

Ninh Hải , tại một vùng ngoại ô hẻo lánh , trên một con sông đang có hai người chèo thuyền bắt cá. Một láo bá ngoài lục tuần và một thanh niên mặt mũi dễ nhìn ước chừng hai mươi.

Người ta gọi lão bá này là lão Trần, còn tên lão là gì thì chẳng ai biết. Lão ở cùng vợ , có con gái đang học cao học , hàng ngày dựa vào đánh cá bán lấy tiền nuôi hai miệng ăn. Vài ngày trước có một người thanh niên bị thương tới xin ở nhờ dưỡng thương , lão Trần thấy hắn mặt mũi dễ nhìn , ăn nói có hàm dưỡng nên đồng ý.

Còn thanh niên kia chính là Hàn Lập , hắn vì bản thân có thương thế nên đành ở nhờ lão Trần vài ngày. Tới nay là ngày thứ tư ,Hàn Lập thử vận chuyển công pháp nhưng cảm nhận được thiên địa này không hề có linh khí để tu luyện nên dứt khoát ra ngoài giúp lão Trần đánh cá coi như trả ơn lão.

Một điều làm lão Trần ngạc nhiên là Hàn Lập còn rất trẻ vậy mà rất trầm ổn , mơ hồ còn toát ra khí chất của kẻ bề trên ,chỉ là khi nói chuyện có hơi cổ quái còn lại thì rất tốt. Hôm nay nhìn thấy Hàn Lập một tay cầm mâu đâm được rất nhiều cá to thì lại càng tò mò

- Hàn Lập, ngươi nói ngươi là thiếu gia nhà họ Hàn , vậy mà lại bắt cá rất giỏi a , người trẻ tuổi bây giờ đều như vậy hả

Hàn Lập mỉm cười:

- Chẳng qua chỉ là chút tài vặt , lão quá khen rồi

Hắn tiếp tục :

- Lão Trần , hôm qua ngươi nói rằng trên đời chưa bao giờ nhìn thấy thần tiên , thế còn võ đạo thì sao

- Luyện võ sao , tất nhiên là thấy qua rồi , ngày xưa có một người tên là Trương Tam Phong …. - Lão bắt đầu thao thao bất tuyệt

- có thể bay sao ? - Hàn Lập hỏi thêm

- không thể , lướt đi cả dặm thì có thể , nhưng đó là truyền thuyết rồi , hiện nay thế giới hòa bình người luyện võ ít lại càng ít

Đúng như Hàn Lập dự đoán , thế giới này thiên địa nguyên khí gần như bằng không , cho nên không thể có tu giả . ngoại trừ tu luyện nội công thế tục ra thì không còn cách nào khác. Hắn thở dài , cảm thấy trở về Tiên Giới là không thể . Nam Cung Uyển , Tử linh các nàng không biết bây giờ có tốt không , Tiên Giới thiếu đi Hàn Thiên Tôn hắn sẽ loạn đến bực nào.

- Hàn Lập , về thôi , hôm nay tới đây là đủ.

Hàn Lập hơi thất thần , sau đó ánh mắt lại trở lên kiên định .

Nhà lão Trần là một ngôi nhà nhỏ trong thôn , lão sống ở đây rất tốt với mọi người nên đi đường ai gặp cũng chào hỏi , lão cũng vui vẻ đáp lời . Chẳng mấy mà về tới nhà .

Nửa đêm , Hàn Lập ngồi xếp bằng trùng kích huyệt đạo , tu luyện chân khí thế tục làm thủ đoạn phòng thân. Bản thân hắn phát hiện cũng có linh căn, giống kiếp trước , tứ hệ ngụy linh căn , nếu cương quyết tu đạo ở cái nơi linh khí mỏng manh thì cả đời cũng đừng mong có kết quả.

Sau hai vòng chu thiên , đột nhiên dị biến phát sinh

90

8

5 tháng trước

18 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.