Chương 1
Chương 1 : Địa Cầu
Cảm giác suy yếu khiến Hàn Lập hai hàng lông mày nhíu chặt , hắn chậm rãi mở mắt , nơi đây là một khe núi không quá sâu .
Sáu trăm vạn năm trước hắn bắt đầu tìm hiểu sâu về thiên đạo , tìm hiểu cảnh giới viễn siêu Đạo tổ , dùng sáu tram vạn năm tu luyện tất cả ba ngàn pháp tắc dung hợp. đến cuối cùng tìm được cánh cửa đột phá đạo tổ , bước vào cảnh giới có thể tự do chưởng khống tinh không , không bị thiên đạo ăn mòn. Bước cuối cùng lại thất bại , dùng tất cả lực lượng thời gian pháp tắc áp chế bạo thể sau đó dùng không gian pháp tắc dịch chuyển linh hồn tới thân ngoại hóa thân. Cuối cùng mở mắt ra lại là một hẻm núi hẻo lánh và linh hồn hắn ở trong một thân thể xa lạ.
Hắn bất đắc dĩ cười khổ , một thân tu vi bây giờ chẳng còn lại gì , tình cảnh hiện tại còn không bằng trong quá khứ trước khi gia nhập Thất Huyền Môn !
Mặc dù vậy nhưng nội tâm Hàn Lập không hề loạn , hắn hít một hơi sâu , đánh giá xung quanh không có nguy hiểm sau đó nhắm mắt lại nhằm điều tức.
Cơ thể này cực kì suy yếu , trên ngực có một vết bầm , đầu bị va đập mạnh , nhưng may mắn là không có khối xương nào bị gãy.
Nghỉ ngơi chừng một khắc , Hàn Lập ngồi dậy, dựa lưng vào vách đá, xé một miếng vải quấn lên đầu tránh mất máu . Sau đó từ trên người lấy ra được một khối ngọc bội có chữ << Hàn >> . Hắn cười khổ , chẳng lẽ lại trùng hợp đến thế ? ngoài ra còn một số đồ dùng hắn không nhận biết được.
Ước chừng nửa canh giờ trôi qua, cảm nhận được cơ thể có một chút khí lực , Hắn đứng dậy đi tới hồ nước cách đó chừng trăm thước . Rửa đi vết máu trên mặt , vừa đứng dậy thì nghe thấy phía xa có ba người đang vội vã chạy lại phía hắn.Trùng hợp là , Hàn lập vậy mà nghe hiểu được ngôn ngữ của ba người này , hiển nhiên là đang truy bắt hắn
Người đầu tiên là một đại hán cao lớn , theo sau đại hán là một tên chột mắt và một thanh niên áo xanh
khi ba người tới gần , nhận ra Hàn Lập không hề chạy thì tỏ ra quái dị nhưng sau đó không để trong lòng mà cười lớn: “ Hàn Lập , ngươi tưởng là nhảy xuống vách núi mà thoát được sao . mặc dù vận khí không tệ nhưng … “
Nói đoạn ,đại hán nhanh chóng từ trên người rút ra một cây chủy thủ , đột nhiên lao tới , động tác cực kì gọn gang dứt khoát.
Hàn Lập mặt không biến sắc , hai mũi chân chạm đất , hạ thấp trọng tâm lăn người về phía sau . nhìn chằm chằm ba người nói “ các ngươi biết ta ? “
Nét kinh ngạc xuất hiện trên mặt đại hán , cho rằng Hàn Lập ăn may né được một chiêu đoạt mạng , lại cười lớn “ hahaha , tiểu tử ngươi té núi hồ đồ rồi sao , đắc tội Tống thiếu kết cục chỉ có một ….chết !”
Chữ “chết” còn chưa phát ra , chỉ thấy đại hán đã xuất hiện trước mặt Hàn Lập , chủy thủ đâm thẳng một đường tới yết hầu hắn.
Hàn Lập ánh mắt co rụt lại , cảm nhận được tốc độ và sát khí phát ra trên thân đại hán nhưng không hề có nội lực , thuần túy là sức mạnh cơ bắp , Chỉ thấy hắn lách nhẹ người sang một bên , hiểm hiểm tránh một đâm của đại hán sau đó hai ngón tay điểm vào huyệt đạo trên cánh tay đại hán.
Đại hán vốn tưởng rằng đích thân ra tay xử lý một tiểu tử trói gà không chặt. không nghĩ tới vậy mà hai lần đối phương tránh thoát được lưỡi dao của mình. Còn chưa kịp định thần , đại hán đã thấy cánh tay tê rần , không còn sức lực nào thầm hô : “ không tốt … “. Chữ “ tốt ” còn chưa ra khỏi miệng hắn đã cảm thấy cổ họng mát lạnh , sau đó mềm oặt ngã xuống.
Hàn Lập sau khi đoạt được chủy thủ rồi giết chết đại hán, đoán vừa rồi là đối phương khinh địch , không hề biến chiêu sau khi đâm nên hắn mới mạo hiểm tránh sang một bên để phản công . nếu không chỉ cần đại hán quét nhẹ chủy thủ là hắn đi đời nhà ma .
Hai tên tùy tùng vốn tưởng rằng đại ca tùy tiện có thể xử lý được con mồi , chỉ đứng đề phòng Hàn Lập chạy thoát , không ngờ rằng đại ca thường ngày không có đối thủ hôm nay lại chết dễ dàng như thế.
Hàn Lập “ hừ “ một tiếng , ném chủy thủ vừa vặn đâm thủng yết hầu tên chột mắt sau đó dồn lực vào chân chạy tới một cước khiến thanh niên áo xanh nằm rạp xuống không còn sức động đậy.
Rút chủy thủ trên người tên chột mắt , Hàn lập từ từ đi tới . Thanh niên áo xanh nhìn đại ca và đồng bạn chết bên kia liền sợ tới mức hồn phi phách tán , không để ý tới đau đớn mà xoay người quỳ xuống “đại hiệp tha mạng ,đại hiệp tha mạng , ta chỉ là tên sai vặt , không liên quan gì tới ta “
“ Tống thiếu là ai ? kể những gì ngươi biết về ta ! “ Hàn Lập tay cầm chủy thủ , giọng nói không nhanh không chậm.
“ Ta chỉ là tên sai vặt của lão đại , đi theo lão đại để chôn cất người chết thôi , ta không biết gì hết “ thanh niên áo xanh giống như không khống chế được bản thân, chỉ biết cầu xin
Hàn lập hừ một tiếng , chủy thủ vạch một đường , ba ngón tay của thanh niên áo xanh rơi trên mặt đất vậy mà không thấy máu chảy ra “ Ta xem ra ngươi nên đi theo hai tên kia a “
Thanh niên áo xanh chỉ thấy như trời đất sụp đổ “ ta nói ta nói , đừng giết ta , cầu xin ngươi đừng giết ta , chúng ta là người của bang Dã Lang , nhận tiền của Tống thiếu … không… Tống Thiên Hạo ở Yến Kinh tới Ninh Hải giết một người tên Hàn Lập , con trưởng của Hàn gia Yến Kinh đang học tại Đại Học Ninh Hải… “
Qua lời của thanh niên áo xanh ,Hàn Lập biết được nơi đây là Địa Cầu , hắn đang đứng trên lãnh thổ của một quốc gia có tên gọi là Trung Quốc Đại Lục . Hàn Lập đi lên phía trên tìm một nơi dừng chân , cơ thể này cần thức ăn để duy trì sự sống . Hắn dự tính sẽ tới một thành thị , thời gian đầu sẽ lao động ổn định sức khỏe bản thân . Về phần Hàn gia hay Tống Thiên Hạo gì đó , bây giờ tránh được tốt nhất nên tránh.
Hai ngày sau , có người phát hiện được ba thi thể tại một hẻm núi không cao vùng ngoại ô Ninh Hải , hiện trường để lại một số dấu vết , sau khi cảnh sát điều tra kết luận rằng ba người này đồng quy vu tận do phát sinh xung đột.
106
1
5 tháng trước
11 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
