TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 244
Overlord Tập 6 Chương 1: Mở đầu sự náo loạn của Vương quốc ( Part 3)

Tsuare trả lời với giọng mệt mỏi và theo chân Sebas với đôi chân chậm chạp, những bước chân của họ vang vọng trong hành lang. Họ đi trong im lặng và chẳng bao lâu đã đến phòng Tsuare. Nơi đó không xa, nhưng với họ dường như đó là một khoảng cách khá xa. Chỉ khi đến trước cửa, Sebas mở miệng như thể ông đã suy nghĩ và đưa ra quyết định.

“Tôi sẽ không xin lỗi về điều đó”

Ông cảm thấy Tsuare lưỡng lự phía sau ông.

“Nhưng, đó là lỗi của tôi khi nhận lệnh phải giết cô. Nếu tôi thận trọng hơn, điều đó sẽ không bao giờ xảy ra”.

“…Sebas-sama.”

“Tôi là đầy tớ trung thành với Ainz Sama và 41 đấng tối cao. Ngay cả khi một tình huống tương tự xảy ra, tôi vẫn sẽ tuân theo mệnh lệnh của ngài…. Vì thế, hãy hạnh phúc ở thế giới loài người. Tôi sẽ thỉnh cầu người cho phép điều đó xảy ra….. Ainz-sama có thể thao túng ký ức, vì thế tôi sẽ nhờ người xóa những ký ức đau thương của cô, và hãy sống thật hạnh phúc”.

“Ngay cả những ký ức về ông sao?”

“.. Đương nhiên rồi. Sẽ chẳng tốt đẹp gì nếu cô nhớ tôi”.

“Vậy thì điều tốt đẹp cho tôi là gì?”

Sebas cảm nhận một ý chí mạnh mẽ trong từng lời nói của Tsuare, và ông quay mặt về phía cô. Sebas mặt đối mặt với người phụ nữ vẫn chưa hết sợ hãi, nhưng đầy ý chí mạnh mẽ trong ánh mắt của cô. Ông suy nghĩ làm sao để thuyết phục cô, Nazarick là một nơi tuyệt vời, được ban phước lành bởi đấng tối cao. Tuy nhiên,suy nghĩ đó chỉ giới hạn đối với 41 đấng tối cao và các NPC của Nazarick. Đó không phải là nơi dành cho những sinh vật thấp hèn có thể sinh sống, đó cũng không phải là nơi chấp nhận những sinh vật yếu đuối như Tsuare. Đó là điều không thể nếu không có sự chúc phúc của chủ nhân, do đó Sebas nói:

“Tôi nói cô nên sống giữa đồng loại của mình.”

“Hạnh phúc của em là được ở cùng với Sebas-sama. Vì thế làm ơn hãy mang em theo”

Sebas cảm thấy thương hại cho Tsuare

“Cô có thể thấy được niềm vui ngay cả trong những việc tầm thường nhất. Cô chỉ suy nghĩ đơn giản thế bởi vì những địa ngục mà cô đã trải qua”

Bởi vì cô đã trải qua những việc tồi tệ, cô cảm thấy hạnh phúc ngay cả trong những điều kiện thấp kém nhất. Sebas đánh giá là thế, tuy nhiên Tsuare đã phủ nhận với một nụ cười.

“Em không nghĩ nơi này là địa ngục. Em có thể ăn đúng giờ, em có một công việc đúng nghĩa… Em được sinh ra và lớn lên trong một ngôi làng nhỏ, cuộc sống ở đó rất khó khăn”.

Trong khoảng khắc Tsuare nhìn vào khoảng không xa xăm trước khi cô đối diện với Sebas lần nữa.

“Chúng em lao động cực lực trên mãnh đất đó nhưng vẫn bị đói, những tên địa chủ đã lấy hầu hết vụ mùa. Chỗ còn lại chẳng đủ để nuôi bản thân. Hơn nữa chúng em là món đồ chơi cho hắn. Ngay cả khi em gào thét, hắn vẫn cưỡng hiếp em khi hắn cười. Khi cười. em chỉ là…”

“Ta hiểu”.

Sebas ôm Tsuare, khi cô đang cười một cách tàn nhẫn, và nhẹ nhàng choàng cánh tay qua vai cô. Lúc đó, ông cảm nhận nước mắt cô tuôn ra như con đập bị vỡ. Với Tsuare, thế giới con người là thế đó.

Sebas tự nghĩ, lựa chọn nào tốt nhất? Chỉ có một câu trả lời. Tuy nhiên, điều này cũng có khả năng cao là ông phải gánh chịu cơn thịnh nộ của chủ nhân và ông phải giết Tsuare.

“Có thể cô sẽ chết”

“Nếu đó là bởi bàn tay của ông, người đã cứu em khi em sắp chết thì…”

Sebas đã đưa ra quyết định khi ông nhìn ra biểu hiện kiên định của Tsuare.

“Tốt thôi, Tsuare. Tôi sẽ hỏi Ainz-sama để đưa cô về Nazarick”

“Cảm ơn ngài”

“Quá sớm để cảm ơn tôi. Nếu ngài yêu cầu tôi giết cô, dĩ nhiên là…”

“Em đã chuẩn bị”

“Vậy…sao”

Sebas thả lỏng cánh tay và định bước đi, nhưng Tsuare không để ông đi. Cô ngước nhìn ông trong khi nắm chặt áo ông. Trong đôi mắt ấy ẩn chứa sự mong chờ. Sebas có thể đóan được, tuy nhiên ông không nhận ra được sự mong chờ là gì. Ngoài ra, ông còn chuyện phải xác nhận với cô.

“Tôi muốn chắc chắn một điều. Cô sẽ không hối hận khi từ bỏ thế giới con người chứ? Cô sẽ muốn quay trở lại đó không?”

Bởi vì khi cô đến Nazarick không có nghĩa là cô sẽ không bao giờ thấy lại thế giới con người lần nữa. Sẽ chẳng có một lý do đặc biệt nào để giam giữ cô ấy, tuy nhiên không có nghĩa là điều đó không có khả năng.

“Em muốn được gặp mặt em gái lần nữa… Tuy nhiên em không muốn nhớ về quá khứ”.

“Tôi hiểu. Vậy hãy đợi trong phòng này. Tôi sẽ đi gặp Ainz-sama.”

“Em sẽ đợi”

Tsuare rời Sebas và choàng đôi tay của cô quanh cổ ông. Bỏ mặc việc Sebas đang bối rối về việc cô đang làm, cô rướn chân lên. Trong khoảng khắc, Sebas và Tsuare môi kề môi. Đó chỉ trong khoảnh khắc ngắn môi họ chạm nhau trước khi Tsuare quay bước đi.

“Cảm giác như bị điện giật”.

Tsuare quay đi chạm môi cô với hai ngón tay của mình.

“Đây là lần đầu tiên em có một nụ hôn hạnh phúc”

Sebas không nói nên lời, nhưng Tsuare mỉm cười hạnh phúc.

“Vậy em sẽ đợi ở đây. Đi cẩn thận Sebas-sama”

“Ah, yes….. Tôi sẽ giữ gìn nó.”

“Có chuyện gì xảy ra vậy. Mặt ngài đang đỏ”

Đây là câu đầu tiên Sebas được nghe khi trở lại phòng. Bị phát hiện, Sebas thở dài một hơi. Biểu lộ cảm xúc trái ngược không thích hợp với một người đang định diện kiến chủ nhân của mình. Ngăn tay trái lại, cánh tay mà vô tình định sờ vào cặp môi, Sebas trở lại khuôn mặt bình thường

“Không có gì cả, Demiurge-sama”

“Không cần thiết phải sử dụng kính ngữ với tôi. Cũng không cần làm điều đó trước mặt đấng tối cao Ainz-sama. Về phía ông thì sao Cocytus?”

“Không vấn đề gì”

Sebas gật đầu biểu lộ ông đã hiểu điều hai thủ vệ nói.

Sau 5 phút, không gian trong căn phòng lại bị bóp méo. Sau đó, trong căn phòng lại có thêm một người, đó là Ainz. Ngài không cầm theo cây trượng Ainz Ooal Gown như khi người cầm trước đó và cũng không thấy Victim ở đâu. Sebas, Cocytus, Demiurge, Solution, cả bốn người có mặt trong phòng đều quỳ xuống.

“Các ngươi làm rất tốt, đứng lên đi”:

Ainz đi đến sau chiếc bàn làm việc và ngồi xuống.

Tất cả bốn người đứng dậy và nhận ra chủ nhân của họ đang có tâm trạng tốt.

“Bây giờ, Demiurge. Việc xảy ra vừa rồi đã cho thấy là ngươi quá cẩn thận chăng? Ta chưa bao giờ có một suy nghĩa là Sebas sẽ phản bội chúng ta. Ngươi quá cẩn trọng. Chẳng phải chúng ta đã xác nhận nó tại Throne Zone rồi sao?”

“Thần xin lỗi đã làm người phải lo lắng. Việc Ainz-sama vui lòng tiến hành làm theo sự gợi ý vô dụng của thần, thần vĩnh viễn biết ơn vì điều đó”.

“Được rồi. Ngay cả ta cũng đã có sai lầm. Nếu ta biết Demiurge đưa ra sự lựa chọn thứ hai, ta có thể nghỉ ngơi dễ dàng hơn. Hơn nữa, ta không phải là người nhỏ mọn để khiển trách những lời chỉ bảo.”

Ainz quay đi khỏi Demiurge, người đang cúi thấp mình.

“Vậy việc chúng ta cần thảo luận bây giờ là về việc sẽ làm gì với thú cưng của ngươi, Sebas”.

Sebas giật bắn người.

“Vâng”

Ông cẩn thận quan sát biểu hiện của chủ nhân như ông đang cố tìm ra những từ ngữ để có thể nói.

“Ngươi định làm gì với Tsuare?”

Sự im lặng gián đoạn đến trước khi cuộc nói chuyện được tiếp tục.

“Xem nào. Ta tin là ta đã nhắc đến việc là nếu đơn giản để cô ta đi, thông tin liên quan đến Nazarick có thể bị truyền ra ngoài.”

Demiurge gật đầu trước cái nhìn của Ainz

“Cũng có thể có trường hợp đó, Ainz-sama. Người định làm gì với cô ấy?”

“Ta sẽ thao túng trí nhớ, và rồi…. đưa môt ít tiền rồi thả ra ở một nơi thích hợp nào đó.”

“Ainz sama, thần nghĩ giết chết ả là biện pháp dễ dàng nhất”.

Solution gật đầu như thể cô ấy đồng ý với Demiurge. Với sự chống đối này, Ainz lại chìm đắm trong những suy nghĩ một lần nữa. Nếu hai người đã đồng ý…Có lẽ nên quyết định như thế, Sebas bước một bước về phía trước. Một khi chủ nhân đã quyết định, sẽ rất khó để thay đổi điều đó. Ngay cả khi chủ nhân có ý tha thứ đi chăng nữa, mình sẽ mất tất cả địa vị trong lòng Demiurge, Cocytus và Solution. Nếu ông bất cẩn không đồng ý, có khi ông sẽ nhận sự không hài lòng của chủ nhân.

Nhưng đây chính là lúc tốt nhất để nói

Sebas cố gắng đưa ra một quan điểm trái ngược với Demiurge, tuy nhiên ông không có bất cứ cơ hội nào. Đó là bởi vì Ainz đã nói trước khi ông kịp phát biểu.

“Không cần thiết phải thế Demiurge. Ta không muốn giết môt ai đó mà không có một lý do xác đáng. Ngay khi nó là một sinh vật hạ đẳng, ngươi không thể sử dụng được nó nếu chúng đã chết. Chỉ cần chúng còn sống, chúng sẽ hữu dụng trong một lúc nào đó.”

Sebas thở ra một hơi dài như vừa trút đi được gánh nặng trong lòng. Vận mệnh của Tsuare vẫn chưa được quyết định. Vẫn còn cơ hội.

“Thần hiểu….. Vậy thần có nên để nó làm việc trong đồn điền chăn nuôi của thần không?”

222

2

6 tháng trước

6 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.