Chương 243
Overlord Tập 6 Chương 1: Mở đầu sự náo loạn của Vương quốc ( Part 2)
Không khí trong căn phòng lập tức giảm xuống khi Tsuare đứng trước mặt bọn họ. Đối với họ, cô ta là hiện thân của những sai sót và thất bại của Sebas. Tsuare không ngăn bản thân mình ngừng run rẩy trước những thái độ thù địch hướng về phía cô. Trong thế giới này, thủ vệ là những sinh vật tối thượng, và tất cả những sinh vật yếu ớt phải run rẩy sợ hãi khi đứng trước họ. Thực tế Tsuare không khóc ngất đã là một kỳ tích. Tuy Sebas không nhìn được phía sau, nhưng ông có thể cảm nhận Tsuare đang nhìn mình. Có lẽ sự dũng cảm của cô đến từ việc Sebas có mặt trong căn phòng này.
“Cocytus, Demiurge, dừng lại. Hãy học tập từ Victim”
Với giọng nhẹ nhàng, Ainz đã lên tiếng khiến không khí đã thay đổi hoàn toàn. Không, phải nói là sát khí hướng về phía Tsuare đã hoàn toàn biến mất. Ainz duỗi cánh tay trái về phía Tsuare và ra hiệu cho cô bước vào.
“Vào đây, con người, thú cưng của Sebas, Tsuare”
Cô bước vào căn phòng với những bước run rẩy.
“Ngươi không định chạy trốn, rất dũng cảm. Hay ngươi đã nghe được điều gì đó từ Solution? Vận mệnh của Sebas sẽ được quyết định dựa trên hành động của ngươi.”
Tsuare không ngừng run rẩy, không thể cất nên lời. Sebas cảm thấy ánh nhìn của cô lên lưng mình ngày càng mãnh liệt. Chỉ điều đó thôi cũng đủ để ông hiểu cô đang cảm thấy gì. Không ngập ngừng, Tsuare đứng ngay sau Sebas khi cô bước vào phòng. Cocytus chậm rãi di chuyển và đứng phía sau cô như đang đợi một điều gì đó. Tsuare nắm lấy một góc tay áo của Sebas. Sebas có thể nhớ lại lần đầu tiên khi cô nắm lấy ông trong con đường. Có lẽ nếu ông hành động khôn ngoan hơn, điều này sẽ không xảy ra.
Demiurge nhìn Tsuare trong phong thái lạnh lùng và rồi bất thình lình–
“Quỳ ngay lập—-“
–Tiếng lách tách của ngón tay rung lên.
“—Không sao, Demiurge. Ta rất thưởng thức sự dũng cảm của cô gái này nên, ta, người thống trị Nazarick sẽ tha lỗi cho cử chỉ thiếu lễ độ đó”.
“Cho thần gửi lời xin lỗi sâu sắc nhất.”
Ainz chầm chậm gật đầu với lời xin lỗi của Demiurge.
“Vậy thì…”
Chiếc ghế rít lên khi sức nặng bị di dời.
“Đầu tiên xin tự giới thiệu, ta là Ainz Ooal Gown, chủ nhân của Sebas”.
Đúng thế. 41 Đấng tối cao, họ cai quản tất cả mọi thứ, kể cả sinh mạng của Sebas. Lời tuyên bố của chủ nhân làm cho Sebas cảm thấy rất hạnh phúc. Bất hạnh sao, niềm hạnh phúc đó chỉ đủ để làm lưng của Sebas rung lên chút ít. Đó không phải bởi vì Tsuare đang có mặt tại đây, mà đó là do khoảnh khắc ông đã quên mất sự hiện diện của cô. Không, nó là điều gì khác nữa. Ngay khi Sebas đang nghĩ về điều đó, cuộc nói chuyện tiếp tục
“Ah… Tôi..”
“Không sao, Tsuare. Ta chỉ cần thế để biết ngươi còn hiện diện. Ngoài ra ta không có hứng thú gì đối với ngươi. Ngươi chỉ đơn giản là đứng ở đó. Ngươi sẽ hiểu ra tại sao ta lại gọi ngươi sớm thôi”.
“Thế là..”
Ánh đỏ trong hốc mắt Ainz dịch chuyển.
“Sebas, ta muốn nghe từ ngươi. Ta yêu cầu ngươi phải hành động cẩn thận nhất có thể, phải không.”
“Vâng”
“Vì một con đàn bà vô giá trị, ngươi đã vướng vào những việc không đáng có, đúng không?”
“Đúng, thưa ngài”
Tsuare cảm thấy lung túng khi Ainz đề cập đến từ “vô giá trị”, nhưng Sebas vẫn giữ thái độ im lặng.
“…Ngươi có nghĩ đây là hành động ngang bướng trái lệnh của ta không?”
“Thần xin thứ lỗi về những suy nghĩ nông cạn của thần đã là làm người không hài lòng. Thần xin nhận sự trách phạt, và những việc như thế về sau không bao giờ xảy ra nữa—“
“Tốt”
“Thưa ngài?”
“Ta nói là tốt thôi”
Ainz sửa lại điệu bộ lần nữa và cái ghế rít lên
“Mỗi người đều có lúc sai lầm. Sebas, Ta tha thứ cho sự vượt quá quyền hạn của ngươi”
“Thần cảm ơn, Ainz-sama. Vì sự nhân từ của người”
“Nhưng mỗi sai lầm đều có cái giá của nó…. Giết nó!”
Không khí trong phòng lập tức tràn đầy căng thẳng, và có cảm tưởng như nhiệt độ đã giảm đi vài độ. Không, không đúng. Chỉ có duy nhất một người cảm nhận điều đó chính là Sebas. Không một ai trong Nazarick cử động
Sebas nuốt nước miếng.
Ông được ra lệnh để giết cái gì? Không, không cần phải hỏi. Sự thật hiển nhiên khiến tim Sebas nặng trĩu.
“Thần… xin phép hỏi lại”
“Hmm.. ý ta là ngươi phải tiêu diệt gốc rễ gây ra sai lầm của ngươi, thêm nữa là chuộc lỗi của bản thân. Nếu bất cứ dấu tích sai lầm nào vẫn còn, nó sẽ là tấm gương xấu cho những kẻ khác. Ngươi là quản gia của Nazarick, là người đứng trên nhiều người. Nếu một người nào đó đứng ở vị trí quan trọng như thế mà không làm điều gì để chỉnh sửa sai lầm của mình…”
Sebas thở hơi thật sâu và hít vào lần nữa. Ông, người không bao giờ lẩn trốn ngay cả khi đố diện với kẻ địch mạnh nhất, bây giờ cảm thấy như một con một con mồi nhỏ bé bị dồn vào chân tường bởi thú săn mồi.
“Sebas, ngươi sẽ là ngươi làm theo quyết định của 41 đấng tối cao, hay ngươi là người sẽ đi theo quyết định của bản thân mình?”
“Thần..”
“Không cần nói nữa, cho ta xem hành động của ngươi”
Ainz nhắm mắt, và mở ra lần nữa.
Do dự, ngập ngừng trong một giây, không, ngay cả trong 1 giây cũng là quá lâu. Nó đủ để cho những tôi tớ trung thành như Cocytus, Demiurge hay Soluation khó chịu. Trong khoảng thời gian đó, Sebas đã đưa ra quyết định.
Sebas là quản gia của Nazarick. Ông chỉ là thế, không hơn. Sự do dự ngu xuẩn đã khiến ông lâm vào tình thế này. Nếu ông quay lại, điều này có lẽ sẽ không xảy ra. Tất cả đều là lỗi của ông.
Đôi mắt Sebas toát ra vẻ kiên quyết. Ông quay về hướng Tsuare và đôi tay cô buông ra. Chúng lơ lửng trong không khí, do dự trong khoảnh khắc trước khi rút xuống. Tsuare đã biết được quyết định của Sebas khi cô nhìn vào mắt ông.
Cô mỉm cười và nhắm mắt. Không có bất cứ dấu hiệu của sự sợ hãi hay tuyệt vọng trên gương mặt cô. Đó là khuôn mặt như một kẻ tử vì đạo, cô đã sẵn sàng chấp nhận số phận của mình. Ngay cả động tác của Sebas cũng không có một chút gì do dự. Sebas điềm tĩnh, hành động của ông là hành động của bất cứ đầy tớ trung thành nào cũng phải thực hiện. Không có lý do gì để chống lại mệnh lệnh chủ nhân.
Không có hối hận. Chỉ có sự trung thành.
Sebas nắm chặt nắm đấm của mình, để ban cho cô sự khoan dung duy nhất ông có thể, một cái chết nhanh chóng. Nắm đấm của ông lao thẳng tới đầu của Tsuare.
Và sau đó…
–Có cái gì đó chặn lại nắm đấm của ông.
“Ngươi làm gì vậy?”
Nắm đấm của Sebas, dự tính đấm bay đầu Tsuare đã bị chặn lại. Một trong những cánh tay của Cocytus đã nắm lấy tay ông. Chặn ông thi hành mệnh lệnh chủ nhân, Cocytus đang định làm gì? Tuy nhiên sự ngạc nhiên của Sebas ngay lập tức bay biến.
“Dừng lại, Sebas”.
Khi Sebas dự định tấn công một lần nữa, Ainz đã lên tiếng. Không có bất kỳ lời trách phạt nào cho cho hành động của Cocytus, chỉ có duy nhất mệnh lệnh cho Sebas đứng lên. Nói cách khác, Cocytus chặn Sebas đã được tính toán từ trước.
Mọi thứ chỉ là một màn kịch được tạo ra để thử thách ý chí và lòng trung thành của Sebas. Tsuare hơi mở mắt ra, xác nhận rằng mình không chết. Khi cái chết không xảy ra, toàn bộ căng thẳng trong căn phòng dần dần tan biến. Chân cô tưởng chừng như có thể khuỵu xuống bất cứ lúc nào, nhưng Sebas không làm gì cả. Không, ông có thể làm được điều gì? Khi ông là người đã bỏ rơi cô trong sự sợ hãi và tuyệt vọng, Cocytus và Ainz bắt đầu nói chuyện với nhau
“Nó, quả thật là cú đấm chết người”
“Ta tuyên bố lòng trung thành của Sebas không có gì đáng nghi ngờ. Ngươi vất vả rồi, Sebas”
“Vâng”
Sebas cúi đầu xuống với biểu lộ cứng nhắc
“Demiurge. Có phản đối gì không?”
“Không, thưa chủ nhân”
“Cocytus.”
“Không”
“…Victim?”
“Poku no pico ……JAV HD” (không thưa ngài)
“Vậy chúng ta sẽ tiến đến vấn đề kế tiếp”
Ainz đứng dậy bật tách tách ngón tay và để áo choàng đu đưa theo từng đợt của cánh tay
“Cám ơn Sebas, chúng ta đã thu thập rất nhiều thông tin. Không còn lý do gì để nán lại ở đây thêm nữa. Chúng ta sẽ trở về Nazarick. Sebas, ta sẽ để con pet đó cho ngươi chăm sóc. Chỉ cần lòng trung thành ngươi không có gì thay đổi, ta sẽ không can thiệp vào, tuy nhiên chúng ta cần “kiểm tra” một chút trước khi thả nó đi. Sẽ rất phiền phức nếu nó đi xung quanh và “kể chuyện”, phải không Demiurge?”
“Vâng, chính xác là như thế. Cho đến khi nào kẻ địch bí ẩn còn tồn tại, chúng ta phải tránh bị rò rỉ thông tin về chúng ta.”
“Vậy,sau đó chúng ta nên làm gì?”
“…Hay để thần kiểm tra nó trước?”
“Ý hay…Sebas, về việc của Tsuare chúng ta sẽ bàn lại sau. Hiện tại tuy không giết nó, nhưng chưa chắc việc đó sẽ không xảy ra”
Sebas không thể che giấu sự ngạc nhiên. Những lời nói đó chỉ ra rằng số phận của Tsuare vẫn còn chưa rõ, có nghĩa là ngay cả Chúa tể của Nazarick vẫn chưa có quyết định sao?
“Ainz sama, có phải do lỗi của thần mà chúng ta phải rời khỏi dinh thự này – Thủ đô?”
“Đúng là thế, mà cũng không phải thế. Như ta đã nói ban đầu, chúng ta đã có được toàn bộ thông tin chúng ta cần. Chỉ là không còn lý do gì phải ở lại đây, để an toàn hơn ta quyết định sẽ rời khơi nơi này. Demiurge, ta sẽ mang Victim và trở về trước”.
Ainz nhận bào thai thiên sứ và khởi động phép thuật.
“Greater Teleportation!”
Ainz vỗ vào chiếc áo choàng như diễn viên khi thi triển pháp thuật. Thân hình Ainz từ từ đi vào trong lỗ đen rồi biến mất hoàn toàn. Trong khoảnh khắc, Sebas cảm thấy mơ hồ khi thấy hành động của Chủ nhân, điều mà ông chưa từng chứng kiến trước đây, nhưng ngay lập tức ông đã lấy lại sự bình tĩnh.
“Demiurge, cô ấy có vẻ rất mệt, nên tôi muốn cô ấy nghỉ một chút. Tôi tin rằng sẽ không có vấn đề gì nếu tôi mang cô ấy đi”
“Tôi cho rằng ông đúng, Sebas.”
Demiurge mỉm cười, nhẹ nhàng tiến về phía cửa như thể ai đó đang dẫn hắn ta ra ngoài.
“Tuy nhiên, tôi phải nói điều này để ông nhớ rằng chúng tôi sẽ gọi cô ta nữa nếu cần thiết. Có thể không thật sự cần thiết, tôi không muốn đuổi mèo bắt chuột trong thủ đô”
“Xin hãy theo tôi”
“Vâng”
228
2
6 tháng trước
6 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
