TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 89
Chương 65.1: Lần đầu chúng ta gặp nhau

Rất lâu trước kia cô có một loại cảm giác kính ngưỡng thiêng liêng đối với đàn piano, bởi vì cô cảm thấy đây là thứ mà Thịnh Chính Tu thích nhất.

Nhưng mà bây giờ cô mới biết câu chuyện ở phía sau, cho nên từ lúc bắt đầu người đàn ông kia chỉ vì ham muốn thắng bại?

Thịnh Chính Tu rất ít khi nhắc đến chú anh ta ở trước mặt cô, thật ra nguyên nhân chính là Tiêu Lãnh Đình quá hoàn hảo, hoàn hảo đến mức lấn át tất cả ánh sáng trên người Thịnh Chính Tu.

Từ nhỏ anh ta đã xem Tiêu Lãnh Đình là mục tiêu của mình, bất kỳ chuyện gì cũng phải vượt qua Tiêu Lãnh Đình.

"Người thật sự thích đàn piano là tôi, mà nó chỉ vì vượt qua tôi mới liều mạng luyện tập, nếu em thích nó như vậy, chẳng lẽ không nghe được tiếng đàn của nó mang theo rất ít tình cảm sao. Bất kể kỹ xảo của nó có cao siêu và mỹ lệ như thế nào, một khúc nhạc không chê vào đâu được đi nữa, vĩnh viễn nó cũng không trở thành người chơi đàn đẳng cấp nhất được. Bởi vì nội tâm của nó không thích piano."

Lúc này lời nói của Tiêu Lãnh Đình mới nhắc Hạ Sơ nhớ, cô vẫn cảm thấy Thịnh Chính Tu đàn nhạc rất hoàn hảo, nhưng quá hoàn hảo đến mức cô lại cảm thấy có chút không đúng.

Từ trong khúc nhạc mà Tiêu Lãnh Đình vừa đàn cô mới thấy được, đúng là người kia không gửi gắm tình cảm vào.

Giống như một bình hoa điêu khắc tinh tế, mặc dù nhìn đẹp nhưng mà lạnh như băng, cô phát hiện người mà mình vốn dĩ cho rằng hiểu rõ trên thực tế lại không hiểu một chút nào.

"Nhìn dáng vẻ em chắc là nhớ rồi, từ nhỏ đứa trẻ kia chỉ muốn đánh bại tôi, vượt qua tôi, nào ngờ nó quá quan tâm đến tôi, cho nên rất nhiều sở thích cũng trở nên giống tôi."

Tiêu Lãnh Đình mới là người hiểu rõ người kia nhất, anh vừa nhắc chuyện này, một số chi tiết mà vốn dĩ Hạ Sơ không để ý cũng dần hiện lên.

Ví dụ như phong cách ăn mặc của Thịnh Chính Tu và Tiêu Lãnh Đình thật sự rất giống nhau, còn có vị trí cầm đũa của hai người.

Cách cắt beef steak của hai người, đồ ăn khác thường mà hai người thích cũng giống nhau.

Ban đầu chỉ vì Hạ Sơ trốn tránh Tiêu Lãnh Đình mà không để ý những chi tiết này, cho tới hôm nay mới biết nguyên nhân thật sự.

"Nếu chúng tôi trở nên tương tự như vậy, em nói có khả năng chúng tôi cũng sẽ đồng thời thích một cô gái hay không?" Những lời này của Tiêu Lãnh Đình khiến Hạ Sơ sởn tóc gáy.

Những lời này nghe thì đơn giản, thật ra lại ẩn chứa nhiều thông tin ở bên trong, anh đã nói Thịnh Chính Tu chính là một bản sao của anh.

Thịnh Chính Tu vì sở thích của anh mà thích, lại vì anh ghét mà ghét, như vậy nói đến Tiêu Lãnh Đình thích mình trước, Thịnh Chính Tu mới thích mình sao?

"Không, không thể nào. Ngoại trừ một đêm của ba năm trước ra, căn bản tôi cũng không biết anh. Thịnh Chính Tu là người mà tôi quen biết trước, bất kể anh ta có làm gì, ít nhất tình cảm trong khoảng thời gian niên thiếu kia của chúng tôi là chân thành."

Đây là đoạn ký ức quý giá nhất thời kỳ niên thiếu của cô, cô không hề muốn dính một chút tạp chất nào.

Tiêu Lãnh Đình thấy trên trán Hạ Sơ đầy mồ hôi lạnh, xem ra anh cũng nên nói một bí mật mà anh giấu ở trong lòng nhiều năm cho cô biết.

"Em nghĩ lại thật kỹ đi, đó thật sự là lần đầu chúng ta gặp nhau sao?" Lời nói của Tiêu Lãnh Đình khiến Hạ Sơ rất không rõ, thật sự mình từng gặp anh ở đâu sao?

"Mười lăm năm trước ở Thái Bình Dương, đêm đó mưa to gió lớn, tia chớp và tiếng sấm, du thuyền gặp nạn." Tiêu Lãnh Đình nói rõ ràng.

Mười lăm năm trước Hạ Sơ mới bảy tuổi mà thôi, khi đó mẹ của cô còn chưa chết, tiểu tam còn lưu lạc ở bên ngoài chưa xuất hiện.

……



0

0

1 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.