0 chữ
Chương 104
Chương 72.2: Thịnh tổng, xin anh tự trọng
Hơn nữa cô cũng không thích những món bánh ngọt kia, sao bây giờ cô trở về lại thay đổi tất cả.
"Anh chị, đồ ăn của hai người đã đủ, mời dùng từ từ." Phục vụ rất nhanh đã ra ngoài.
Thịnh Chính Tu cũng không có hứng thú với đồ ăn ngon miệng tinh tế kia: "Sơ Nhi, không phải trước kia em ghét beef steak và bánh ngọt nhất sao?"
"Không phải anh cũng nói là trước kia sao, chẳng lẽ anh không biết sở thích có thể thay đổi à? Cũng giống như trước kia tôi thích anh vậy." Hạ Sơ bưng ly rượu vang đỏ lên uống một ngụm cạn sạch.
Thấy dáng vẻ ngửa cổ uống rượu của cô, Thịnh Chính Tu nghĩ đến trước kia Hạ Sơ uống một hai ngụm rượu cũng sẽ bị sặc.
Trừ gương mặt đó, anh ta hoàn toàn không thấy được chút bóng dáng trước kia ở trên người của Hạ Sơ.
"Sơ Nhi, rượu và thuốc lá đều không phải thứ tốt." Đột nhiên Thịnh Chính Tu rất hoài niệm cô gái thích bám lấy mình nở nụ cười ngọt ngào trước kia.
Nhưng mà tất cả những thứ này đều đã qua, Hạ Sơ chỉ cười lạnh lùng một tiếng, không trả lời.
Thịnh Chính Tu thấy cô không trả lời, im lặng cắt beef steak: "Sơ Nhi, mấy năm nay tại sao em ở Mỹ mà không có chút tin tức nào vậy?"
Năm đó Thịnh Chính Tu chỉ biết Nam Nhược Thu bỏ thuốc anh ta, anh ta không biết Hạ Sơ còn bị người nhà họ Hạ hãm hại.
Càng không biết cô bỏ chạy đi Mỹ không phải là vì tổn thương tình cảm, mà cô muốn cố gắng vì tương lai tốt đẹp của mình.
Cô không muốn cuộc sống của mình bị người khác nắm trong tay nữa, nếu mà lúc ấy cô không đi, chỉ có thể bị người khác thao túng cuộc sống ở nhà họ Hạ.
Có thể một ngày nào đó sau một giấc ngủ cô sẽ không thấy được mặt trời của ngày hôm sau, rất ít người biết chuyện này.
"Nếu phải đi, vậy đi sạch sẽ gọn gàng một chút." Hạ Sơ lạnh lùng trả lời.
Thịnh Chính Tu đối diện với đôi mắt lạnh như băng của cô, phát hiện bây giờ tính cách của Hạ Sơ đã thay đổi lớn, căn bản mình không hiểu được trong lòng của cô đang suy nghĩ gì.
"Sơ Nhi, ăn phần của anh đi, anh chưa động tới." Thịnh Chính Tu đổi beef steak mà mình vừa cắt xong với cô.
Nếu anh ta muốn làm giúp, cô cần gì phải uổng công vô ích: "Ở nhà anh cũng phục vụ Nam Nhược Thu như vậy sao?"
Cô cắn một miếng beef steak, nhấn mạnh hai chữ ‘phục vụ’, trong lòng của Thịnh Chính Tu cảm thấy nguội lạnh.
Nhưng rất nhanh đã tiêu tan, e rằng bất kỳ người phụ nữ nào cũng không thể chấp nhận chuyện ba năm trước, cô tức giận cũng là bình thường.
"Trừ em ra, anh không đối xử tốt với bất kỳ người phụ nữ nào. Anh đã nói đính hôn với Nam Nhược Thu chỉ vì đền bù cho cô ta, trừ cái này ra cũng không có tình cảm."
Thịnh Chính Tu nói ra những lời này, nếu mà Hạ Sơ còn trẻ không biết gì sẽ cảm thấy anh ta rất có tình có nghĩa.
Nhưng mà cô đã trải qua trăm vẻ của thế gian, liếc mắt đã có thể thấy rõ mục đích thật sự của Thịnh Chính Tu.
Ngoài mặt nói phải chịu trách nhiệm với Nam Nhược Thu, cưới một người phụ nữ không yêu, nhưng thật ra làm lỡ cả đời của đối phương.
Lại còn quan hệ mật thiết với bạn gái cũ là mình, vừa nói ân hận, vừa phải đính hôn cùng với người khác, thật sự đúng là "Vô tư" mà.
"Anh không cần giải thích anh đối xử với cô ta như thế nào, anh và tôi đã không có quan hệ từ lâu rồi, hôm nay cũng chỉ là bạn bình thường ôn chuyện cũ mà thôi."
Hạ Sơ tao nhã xiên một miếng beef steak thản nhiên nói: "Anh biết không? Mặc dù nhà hàng này vẫn trang trí giống như trước kia, nhưng hương vị của món ăn cũng đã có thay đổi.
Mặc dù vẻ ngoài của món ăn này vẫn giống như trước kia, thật ra hương vị đã thay đổi từ lâu, nhà hàng này đã đổi đầu bếp.
Thịnh tổng, con người cũng giống như vậy, chúng ta đều đã thay đổi, cũng chẳng ai quay lại được trước kia, ăn bữa cơm này, từ nay về sau tôi và anh đã mỗi người một ngả."
……….
"Anh chị, đồ ăn của hai người đã đủ, mời dùng từ từ." Phục vụ rất nhanh đã ra ngoài.
Thịnh Chính Tu cũng không có hứng thú với đồ ăn ngon miệng tinh tế kia: "Sơ Nhi, không phải trước kia em ghét beef steak và bánh ngọt nhất sao?"
"Không phải anh cũng nói là trước kia sao, chẳng lẽ anh không biết sở thích có thể thay đổi à? Cũng giống như trước kia tôi thích anh vậy." Hạ Sơ bưng ly rượu vang đỏ lên uống một ngụm cạn sạch.
Thấy dáng vẻ ngửa cổ uống rượu của cô, Thịnh Chính Tu nghĩ đến trước kia Hạ Sơ uống một hai ngụm rượu cũng sẽ bị sặc.
Trừ gương mặt đó, anh ta hoàn toàn không thấy được chút bóng dáng trước kia ở trên người của Hạ Sơ.
"Sơ Nhi, rượu và thuốc lá đều không phải thứ tốt." Đột nhiên Thịnh Chính Tu rất hoài niệm cô gái thích bám lấy mình nở nụ cười ngọt ngào trước kia.
Thịnh Chính Tu thấy cô không trả lời, im lặng cắt beef steak: "Sơ Nhi, mấy năm nay tại sao em ở Mỹ mà không có chút tin tức nào vậy?"
Năm đó Thịnh Chính Tu chỉ biết Nam Nhược Thu bỏ thuốc anh ta, anh ta không biết Hạ Sơ còn bị người nhà họ Hạ hãm hại.
Càng không biết cô bỏ chạy đi Mỹ không phải là vì tổn thương tình cảm, mà cô muốn cố gắng vì tương lai tốt đẹp của mình.
Cô không muốn cuộc sống của mình bị người khác nắm trong tay nữa, nếu mà lúc ấy cô không đi, chỉ có thể bị người khác thao túng cuộc sống ở nhà họ Hạ.
Có thể một ngày nào đó sau một giấc ngủ cô sẽ không thấy được mặt trời của ngày hôm sau, rất ít người biết chuyện này.
"Nếu phải đi, vậy đi sạch sẽ gọn gàng một chút." Hạ Sơ lạnh lùng trả lời.
"Sơ Nhi, ăn phần của anh đi, anh chưa động tới." Thịnh Chính Tu đổi beef steak mà mình vừa cắt xong với cô.
Nếu anh ta muốn làm giúp, cô cần gì phải uổng công vô ích: "Ở nhà anh cũng phục vụ Nam Nhược Thu như vậy sao?"
Cô cắn một miếng beef steak, nhấn mạnh hai chữ ‘phục vụ’, trong lòng của Thịnh Chính Tu cảm thấy nguội lạnh.
Nhưng rất nhanh đã tiêu tan, e rằng bất kỳ người phụ nữ nào cũng không thể chấp nhận chuyện ba năm trước, cô tức giận cũng là bình thường.
"Trừ em ra, anh không đối xử tốt với bất kỳ người phụ nữ nào. Anh đã nói đính hôn với Nam Nhược Thu chỉ vì đền bù cho cô ta, trừ cái này ra cũng không có tình cảm."
Nhưng mà cô đã trải qua trăm vẻ của thế gian, liếc mắt đã có thể thấy rõ mục đích thật sự của Thịnh Chính Tu.
Ngoài mặt nói phải chịu trách nhiệm với Nam Nhược Thu, cưới một người phụ nữ không yêu, nhưng thật ra làm lỡ cả đời của đối phương.
Lại còn quan hệ mật thiết với bạn gái cũ là mình, vừa nói ân hận, vừa phải đính hôn cùng với người khác, thật sự đúng là "Vô tư" mà.
"Anh không cần giải thích anh đối xử với cô ta như thế nào, anh và tôi đã không có quan hệ từ lâu rồi, hôm nay cũng chỉ là bạn bình thường ôn chuyện cũ mà thôi."
Hạ Sơ tao nhã xiên một miếng beef steak thản nhiên nói: "Anh biết không? Mặc dù nhà hàng này vẫn trang trí giống như trước kia, nhưng hương vị của món ăn cũng đã có thay đổi.
Mặc dù vẻ ngoài của món ăn này vẫn giống như trước kia, thật ra hương vị đã thay đổi từ lâu, nhà hàng này đã đổi đầu bếp.
Thịnh tổng, con người cũng giống như vậy, chúng ta đều đã thay đổi, cũng chẳng ai quay lại được trước kia, ăn bữa cơm này, từ nay về sau tôi và anh đã mỗi người một ngả."
……….
0
0
1 tuần trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
